Không biết chiến sĩ bị thương này ăn một viên gì, trong nháy mắt lại sinh long hoạt hổ, đã vọt tới sát biên giới bãi đất trống. Ánh mắt hắn vẫn nhìn về phía Tô Kính, là Tô Kính khiến Thất Thải Long vật cưỡi của hắn bị thương.
Trong đầu Thất Thải Long bị thương tương đối cổ quái. Sợ rằng trong một khoảng thời gian rất dài cũng không có cách nào chữa trị được. Chiến sĩ này là Long Chiến Sĩ trong Tiên Cảnh, tâm cao khí ngạo. Vật cưỡi đã là một phần sinh mạng của hắn, lại bị Tô Kính đẩ thương, thậm chí có thể là tổn thương mang tĩnh vĩnh viễn. Hắn làm sao có thể không phẫn nộ.
Chiến sĩ này căn bản không để ý tới Đường Hà. Hắn chỉ vào Tô Kính, trong miệng nói ra một đoạn ngôn ngữ phức tạp.
Tô Kính liếc mắt nhìn Tô Mộ một cái. Tô Kính đi tới bên cạnh hắn, hai tay cầm tay Tô Kính, lực lượng thần thức nối tiếp, chuyển ngôn ngữ nàng học được từ thế giới này, truyền thụ cho Tô Kính.
Cũng chính là nàng và Tô Kính tín nhiệm lẫn nhau. Luyện Khí Sĩ khác, cho dù có biện pháp này, cũng không chịu làm như vậy.
Chiến sĩ này hình như biết Tô Kính đang làm cái gì. Hắn kiên trì chờ đợi một lát, lại lặp lại một lần nữa lời hắn nói.
- Người xâm lăng, ngươi có dám cùng ta quyết đấu!
- Quyết đấu?
Tô Kính nghe hiểu lời của đối phương, cảm thấy có chút buồn cười, hỏi:
- Nếu như ngươi thắng?
- Mạng của ngươi, để lại ở tại chỗ này.
Ý tứ của chiến sĩ là linh hồn Tô Kính cũng sẽ không chạy trốn thế giới này.
- Ta thắng?
- Ta để cho ngươi rời khỏi đây!
Tô Kính lắc đầu, nói:
- Cái này không phải gọi là quyết đấu. Đặt cược giữa hai bên căn bản cũng không bằng nhau. Hơn nữa...
- Hơn nữa cái gì?
Chiến sĩ này lãnh đạm thản nhiên nhìn Tô Kính. hắn có đặc trưng rất rõ rệt của sinh vật thế giới này, giống như băng tuyết, tản ra khí tức lạnh giá.
- Hơn nữa, ta tuyệt đối đánh không lại ngươi, chỉ có thể ám toán ngươi. Vậy ngươi cứ từ từ đánh với hắn, cẩn thận cung tiễn của ta.
Tô Kính chỉ chỉ vào bộ xương khô thần binh khôi lỗi bên cạnh, bình thản ung dung nói.
Chiến sĩ này tức giận đến không nhẹ. Đường Hà cũng rất phối hợp Tô Kính, cầm búa đi lên.
- Chịu chết đi. Nhân lúc viện quân của ngươi còn chưa tới.
Đường Hà nói, một búa đập xuống. Xung quanh chiến chùy của hắn, mơ hồ có dấu hiệu không gian bị xé rách.
Đây là lần đầu tiên hắn toàn lực công kích. Trên chiến chùy phát sinh hiện tượng kỳ lạ, khiến cho chiến sĩ này cũng không dám nhìn Tô Kính nữa, xoay người một kiếm, đẩy chiến chùy của Đường Hà sang một bên.
- Bọn họ... tới rồi!
Tô Kính chỉ huy khôi lỗi giấy, phong tỏa mặt bên của mình. Ở chỗ sát biên giới đất trống, một đội chiến sĩ giáp nhẹ đi ra. Những chiến sĩ đều nhịp, trong tay cầm trường mâu tinh mỹ, áo giáp mặc trên người, và cưỡi rắn mối màu sắc rực rỡ giống như chiến sĩ kia, nhìn rất đẹp mắt.
Số lượng chiến sĩ chừng hai trăm, ở phía sau những chiến sĩ này còn có mười mấy người mặc trường bào, thoạt nhìn, chắc là Luyện Khí Sĩ ở thế giới này.
Bây giờ bốn người cũng chỉ cách đầm nước có hai dặm. Chỉ có điều một đoạn đường này đã bị mở ra, độ rộng chừng hơn năm trượng. Ba phương hướng khác đều xuất hiện chiến sĩ được võ trang đầy đủ.
Mưa tên không hề đoán trước bắn xuống. Mỗi mũi tên lông vũ đều tương đương với mũi tên bùa cấp thấp. Uy lực có khả năng vẫn kém hơn so với Tô Kính chế tạo một chút. Nhưng về độ chính xác, ít nhất là tương đương với Tiễn Sư.
Phía bên phải Tô Kính là khôi lỗi giấy, bên trái là bộ xương khô thần binh khôi lỗi, ngăn cản mũi tên lông vũ của hai bên. Chỉ là trên đỉnh đầu còn có mũi tên lông vũ bắn xuống. Tô Kính trực tiếp sử dụng một tấm lá chắn cực lớn. Tấm lá chắn này vốn là thiết kế cho khôi lỗi cỡ lớn của hắn sử dụng. Chỉ là công tác nghiên cứu chế tạo khôi lỗi cỡ lớn không bệnh mà chết. Cho tấm lá chắn thiết kế cho khôi lỗi cỡ lớn, cũng không có ai có thể sử dụng.
Độ cao tấm lá chắn này lại tới sáu trượng, tương đương với nhà mấy tầng cao mười lăm thước trên địa cầu,.
Tấm lá chắn bay lên, Tô Kính nhìn thấy được mấy trăm mũi tên lông vũ hung hăng ghim vào trong tấm lá chắn. Có mấy mũi tên thậm chí xuyên qua tấm lá chắn. Tuy rằng tấm lá chắn của hắn không phải là tinh thép, nhưng giữa hai lớp có số lượng lớn xương cốt của động vật biển, trái lại càng có lợi khi phòng ngự mũi tên lông vũ đả kích, không ngờ có thể bị bắn thủng?
Sức chiến đấu của những chiến sĩ trong thế giới này, còn không biết được rõ ràng. Chí ít cung tiễn thủ của thế giới này, mạnh mẽ đáng sợ.
bộ xương khô thần binh khôi lỗi bên tay trái Tô Kính vẫn không có vấn đề gì. Có Phi Diên Thuẫn ngăn cản, những mũi tên lông vũ này đối với nó căn bản cũng không có uy hiếp gì. Mà phía bên phải, áo giáp của khôi lỗi giấy thay tấm lá chắn cho đám người Tô Kính lại không ngăn cản được những mũi tên lông vũ điên cuồng bắn như vậy.
Nếu như là binh sĩ thủ hạ của Tô Kính, không phải Trúc Cơ, đã sớm bị bắn chết.
- Hừ!
Trong mắt Mộ Ngân Mâu có ánh sáng màu đỏ chớp động. Bản thân những người này có thói quen chém giết gần người. Nhưng thân phận thật sự là Luyện Khí Sĩ, công kích tầm xa mới là cường hạng.
Cho dù công kích tầm xa tiêu hao chân khí quá nhanh, nhưng đã có đường lui, thì sợ gì?
Mộ Ngân Mâu cắm Lôi Điện Kích về phía mặt đất. Trong tay áo có phù văn xoay tròn. Tô Kính nhìn thấy được, phần Lôi Điện Kích cắm vào bùn trên mặt đất, có hàng rào điện bay nhanh bắn ra bốn phương tám hướng, lan tràn ra sát mặt đất.
Lần này hắn cũng có phần khiếp sợ. Thời điểm muốn tránh né cũng đã muộn. Dòng điện lướt qua phía dưới chân của hắn. Tô Kính không có bất kỳ cảm giác bị công kích nào. Đạo thuật lần này của Mộ Ngân Mâu, lại còn có thể phân biệt địch và ta.
Đây là thao túng tinh diệu.
Nói như vậy, đạo thuật không có mắt. Chỉ cần là đang trên đường công kích, không quan tâm ngươi là ai, đều sẽ bị đả kích.
Lôi Điện Kích tản ra hàng rào điện. Các chiến sĩ ở đợt công kích thứ nhất vừa xông lên, liền bị đả kích. Nhưng thân thể chỉ có chút mất cảm giác, tốc độ giảm xuống. Hàng rào điện tiếp tục lan tràn ra phía ngoài, gần khi tiến ra khoảng cách gần hai dặm, lúc này mới bạo phát, từ mặt đất hướng lên bầu trời. Có chừng hàng vạn tia chớp đột nhiên xuất hiện cùng lực lượng trong tầng mây hỗ trợ lẫn nhau.
Bình thường phần lớn mọi chuyện, Mộ Ngân Mâu đều nghe theo Tô Kính chủ trương, thoạt nhìn cũng là nhân vật rất bình thường. Khi thật sự chiến đấu, cá nhân là một kỹ năng, cũng đủ khiến cho Tô Kính chấn động kinh ngạc.