Hồng Liên Bảo Giám

Chương 631: Mù (1)




Tô Kính tại kiệt lực khống chế tốc độ nhanh hơn nữa, lúc này hắn rót long xà chân khí vào trong cơ thể Yên Chi Long. Long xà chân khí trong người Yên Chi Long nhiều hơn hắn nhưng không thuần túy bằng.

Lúc rót chân khí vào trong, Yên Chi Long cảm giác cả thân thể sôi trào, sau đó đỉnh đầu của nó sinh ra long giác và không ngừng mọc dài ra.

- Long Hóa!

Tô Kính hét lớn một tiếng, cũng không cố kỵ nữa cái gì, tiêu diệt mãnh tướng chấp chưởng Phong Thần ấn là cơ hội duy nhất.

Lúc này Yên Chi Long ra sức nhảy lên giữa không trung, lúc này nửa thân thể hóa long và đánh tới.

- Tới tốt!

Mãnh tướng trên đài cao cười cười, hắn vươn tay ra, bàn tay hắn giống người sống như đúc. Hắn bắt lấy Phong Thần ấn sau đó giơ lên và ấn về phía trước.

Tô Kính nhìn thấy ấn văn kia, lúc này Yên Chi Long lại lao tới điểm tướng đài, Nghịch Lân Mâu chuẩn bị đâm về phía trước.

Sau đó hắn đã bị đánh mặt.

Ấn văn bắn ra bốn phía và đánh vào mặt hắn, sau đó Tô Kính và Yên Chi Long của hắn bị định trụ thân thể, muốn động cũng không thể động.

Ba mươi sáu khôi lỗi giấy trong nháy mắt đã mất đi Tô Kính chỉ dẫn và hóa thành ba mươi sáu lá bùa sau đó rơi xuống đài.

Tô Kính bị định trụ.

Trong nháy mắt linh hồn hắn lập tức bị phong ấn trong thức hải, cũng không cảm giác được chung quanh.

Tên mãnh tướng tươi cười phất phất tay, hắn đuổi tên mãnh tướng khác xuống điểm tướng đài, hiển nhiên tên này đã trở thành tiểu đệ của hắn chứ không phải đồng bạn.

Thật sự là khó được ah, bao nhiêu năm rốt cục có người tiến vào, hơn nữa còn xuất thân binh gia, thần binh luyện cốt?

Đây là cơ hội đoạt xá thật tốt, đệ tử binh gia thần binh luyện cốt có thân thể vô cùng cường đại, lực công kích cao hơn mấy lần thậm chí là mười mấy lần nhưng linh hồn và thân thể có sơ hở.

Bởi như vậy chính mình đoạt xá cũng giảm rất nhiều nguy hiểm.

Đương nhiên không có khả năng gặp nguy hiểm, bản thân mình tu thành thiên địa luân, đối phương chỉ có cảnh giới phong hỏa luân mà thôi.

Linh hồn của Tô Kính nằm trong lục đạo thần giám, bị phong tỏa sít sao, lúc hắn nhìn thấy đối phương tiến vào thức hải cảu mình liền dở khóc dở cười.

Ở bên ngoài đối phương là mãnh tướng cường đại, có được cảnh giới Kim Đan nhưng têến vào trong thức hải của mình không phải đang tìm chết hay sao?

Lực lượng linh hồn của tên mãnh tướng này cường đại hơn nữa...

- Để cho ta ăn ngươi đi!

Mãnh tướng nhìn linh hồn Tô Kính, linh hồn Tô Kính trực tiếp hư hóa, tên mãnh tướng không còn nhìn thấy linh hồn Tô Kính đâu nữa, hắn tương đối kinh ngạc, sau đó hắn nhìn thấy linh hồn đối phương tiến vào trong cái gương.

Linh hồn Tô Kính ở trong lục đạo thần giám nhìn linh hồn mãnh tướng, thở dài một tiếng, nói:

- Xem ra là số mệnh, ngươi chỉ có thể bi kịch.

Hắn nói đúng, đối phương có được Phong Thần ấn có thể định trụ thân thể của mình và tùy ý giết chết, hết lần này tới lần khác đối phương lựa chọn tiến vào trong thức hải của mình đoạt xá.

Thức hải của mình bị lục đạo thần giám vây quanh, tiến vào dễ dàng, đừng mong đi ra ngoài.

Sáu mặt thanh đồng cổ kính và vô số đạo pháp không cần tiền nện vào linh hồn mãnh tướng, tên mãnh tướng bị đánh ngu người. Hắn vốn chỉ là hồn thể, lập tức phóng thích binh gia thần phá ngăn cản đợt công kích đầu tiên của Tô Kính, hắn lập tức phát hiện linh hồn bản nguyên của mình bị rút đi một ít, đại khái đã mất đi một phần vạn.

Tổn thất như vậy không thể đền bù.

Trong Bạch Hổ kỳ, linh hồn bổn nguyên của chính mình có thể thông qua hấp thu các âm binh khác bổ sung, cho dù bị hao tổn cũng có thể khôi phục bổ sung tới đỉnh phong nhanh chóng, cho nên hắn dám đến đoạt xá cũng không sợ linh hồn đối phương mạnh cỡ nào.

Chỉ cần không phải binh gia chân thần thì hắn không cần phải sợ.

Nhưng mà trong thức hải của đối phương, hắn vậy mà không thể hấp thu lực lượng âm binh, không có cách nào chữa trị thần hồn!

- Hừ, ta nhìn ngươi còn có thể...

Còn chưa nói ngoan thoại xong, đợt công kích thứ hai của Tô Kính đã đánh tới, đang ở trong lục đạo thần giám cho nên Tô Kính có phóng thích vô số đạo pháp, hơn nữa đều là trí nhớ mà không cần tu hành. Những đạo thuật này phóng thích một lần thì ấn ký trong lục đạo thần giám mơ hồ đi một phần.

Phóng thích vài chục lần như thế sẽ triệt để biến mất, Tô Kính cũng không còn nhớ nổi chúng nữa. Hắn tự nhiên có thể đi thư khố hoàng gia quan sát lần nữa, lại khắc vào trí nhớ lần nữa. Tuy phải trả cái giá không nhỏ nhưng so với Tu La tràng thì chúng không đáng nhắc tới. Tô Kính khắc pháp thuật trong lục đạo thần giám đâu chỉ trăm vạn, một đạo pháp thuật còn có không ít biến chủng, mãnh tướng trúng sau đợt công kích luân phiên liền sợ hãi.

- Ta và ngươi....

Oanh!

Trong lujcc đạo thần giám bắn ra kim ô màu vàng, tên mãnh tướng không thể tránh né, nơi này là thức hải, là nơi lục đạo thần giám khống cho nên hắn chỉ có thẻ dựa vào linh hồn bổn nguyên ngạnh kháng mà thôi.

- Ta và ngươi không chết không thôi...

Mãnh tướng rống lên từng chữ, Tô Kính không ngừng thúc dục lục đạo thần giám, hắn không hề quan tâm đối phương, chỉ quan tâm phóng pháp thuât.

- Tha mạng!

Oanh, PHỐC...

- Rốt cuộc ngươi muốn cái gì...

Răng rắc, đông đông đông...

Pháp thuật của Tô Kính ít khi lặp lại, pháp thuật trong trí nhớ lục đạo thần giám đều có thể phóng thích, hắn không thể thả ra ngoài cơ thể, lúc này xem như luyện tập một lần.

- Ta không cam lòng ah!

Tên mãnh tướng thét lớn một tiếng, hồn thể đã mơ hồ không rõ, Tô Kính vẫn kiên nhẫn phóng thích pháp thuật, lục đạo thần giám chiếu rọi cho nên đối phương có thủ đoạn đùa nghịch gì cũng không thể dùng, muốn giả chết là không thể nào, cho dù chỉ còn một tia linh hồn bổn nguyên cũng bắt mắt giống như đại thụ che trời.

Thân thể Tô Kính đứng thẳng trên điểm tướng đài, hắn biết rõ chính mình cũng có tiền vốn sống yên phận. Mấy trăm vạn âm binh hoàn toàn vượt qua tinh binh hoàng triều.

Cho dù âm binh không thích hợp chiến đấu nhưng hắn biết giá trị của âm binh. Sau khi hồn thể của mãnh tướng bị tiêu diệt và lưu lại một cái dầu lâu và bị Tô Kính nắm trong tay tại thức hải.

Âm binh dưới điểm tướng đài gào thét nhưng không thể làm gì Tô Kính, tên mãnh tướng cuối cùng cũng không có khả năng giết lên điêm tướng đài.

Tô Kính đã chính thức chém giết mãnh tướng và khống chế Tu La tràng, hắn vươn tay cầm Phong Thần ấn trong tay, đồng thời lấy ra mấy kiện thần khí khác.