- Nếu ca ca ta chết, ta xoay người rời đi, ngươi nhìn ta rời đi thì không cần chờ đợi nữa.
Tô Mộ nói.
Tô Mộ nói như vậy, Mộ Ngân Mâu càng không nói được gì. Nàng chỉ có thể ngồi đợi Tô Kính đi ra, thành Tu La phía trước âm trầm khủng bố, đằng sau còn có cự nhân không biết xuất hiện lúc nào, Mộ Ngân Mâu hơi nóng lòng.
Tô Mộ cũng không có hoảng hốt, nàng chỉ lặng lẽ chờ đợi. Nàng quá hiểu Tô Kính, Tô Kính tuyệt đối rất sợ chết. Chuyện không thể làm thì chắc chắn sẽ rút đi rồi nói sau.
Nếu Tô Kính gặp nguy hiểm, nàng đương nhiên sẽ không xoay người rời đi, mà là xung phong liều chết cứu ca ca thoát đi.
Về phần Mộ Ngân Mâu lo nghĩ, trong mắt Tô Mộ lại có chút buồn cười.
Mộ Ngân Mâu là vì Tô Kính cảnh giới không cao cho nên vẫn xem thường hắn ah.
Tiên nhân không phải từ nươời bình thường tu luyện thành hay sao? Ca ca hiện tại cảnh giới không cao nhưng sớm muộn gì cũng thành tiên nhân.
Đây là trực giác của Tô Mộ, đây cũng là nguyên nhân nàng cũng nguyện ý chờ đợi Tô Kính. Nếu có một ngày âất cả mọi người thành tiên, đồ vật thế tục không thể ước thúc kẻ đó.
Tiên và phàm nhân có khác nhau lớn nhất chính là tiên nhân đã vứt bỏ thế gian, ngay cả huyết mạch cũng không tồn tại. Cho dù thời điểm tiên nhân lưu lại nhân gian thì đó cũng là thân ngoại hóa thân, xem như thứ giúp độ kiếp.
Tiên nhân trừ đạo lữ ra còn lại đều tương xưng đạo hữu, trần duyên têế tục không bàn cũng được. Cho dù là phụ tử cũng chỉ gật đầu cho xong.
Trực giác của Tô Mộc tới từ huyết mạch Yêu tộc, là mẫu thân của nàng lưu lại năng lực đặc thù. Không có những thứ này, tốc độ tu hành của nàng không có nhanh như vậy.
Trực giác của nàng thậm chí còn giúp nàng tránh né phiền toái trong tu hành, tránh các bẩy rập và sai lầm.
Năng lực như thế đối với Yêu tộc mà nói là cực kỳ nghịch thiên. Bởi vì đại đa số Yêu tộc thời điểm vừa bắt đầu sẽ không có biện pháp được sư phó chỉ điểm, thẳng đến khi tu thành yêu đan, trở thành đại yêu mới có thể tiếp xúc với những lý luận như thế.
Yêu tộc bị loài người nuôi dưỡng làm sao có tự do đáng nói.
Tô Kính suy nghĩ, trong nội tâm Lý Vô Dung rất bất định, nàng mở miệng nói:
- Tướng quân, ngài nên đi lấy Toan Nghê giáp của ta trước, mặc kệ có vào Tu La tràng hay không, thứ này cũng rất đáng tiễn.
Tô Kính bật cười, nói:
- Nói cũng phải.
Sau đó hắn được Lý Vô Dung chỉ điểm và đi vào phòng ngủ của nàng cầm lấy Toan Nghê giáp trong tay.
Đây là một bộ lân giáp, mũ giáp chuyên bảo vệ mắt, có mặt nạ sư tử, Tô Kính từ khe hở mi tâm nhìn thấy một thần văn binh gia, trong nội tâm khẽ động, hắn dùng lục đạo thần giám phục chế lại.
Sau đó trong lục đạo thần giám vốn có tư liệu binh gia chấn động và sinh ra số liệu, đang tiến hành sửa sang tư liệu thần binh, không bao lâu liền có được bảy thần văn đặt song song với nhau và hình thành chú ngữ binh gia.
Tô Kính nhìn thấy một câu chú ngữ, cảm giác âm phù chân khí của mình không áp chế nổi, nó có chút cảm giác hưng phấn.
Đại đa số người cho rằng trong pháp tu luyện của binh gia lợi hại nhất là Thất Sát kinh, Tô Kính không cho rằng như thế. Lâm Hoành Sơn từng nói qua với hắn, năm đó binh gia mơ hồ áp chế Nho môn, Đạo Môn còn chưa xuất hiện, pháp quyết tu luyện cường đại nhất của binh gia chính là Thất Tự Độn Giáp Thiên Thư
Câu chú ngữ này chính là Thất Tự Độn Giáp Thiên Thư.
Võ Thánh thật sự kỳ tư diệu tưởng, lại phân biệt cho đệ tử tu luyện một loại và hợp lại làm một, từ đó chèo chống Tu La tràng vận chuyển đầy đủ.
Võ Thánh không phải không tìm thấy truyền nhân, mà là chọn bảy truyền nhân hợp cách.
Hắn tìm kiếm truyền nhân, mục đích không phải mở rộng một chi của mình, mà là muốn luyện chế bảy truyền nhân thành bảy phó tâần không có ý thức của mình, ngày Võ Thánh thành thần sẽ có được lực lượng gấp tám lần.
Tám binh gia thần linh trong một thể còn lợi hại hơn Đạo Môn có Tam Thanh Hoa Thân rất nhiều.
Thất Tự Độn Giáp Thiên Thư chính là công pháp tu hành thành thần, trong nhân gian chỉ tu thành hai chữ đã có thể thành thần, có thể tu thành ba chữ còn chưa nghe nói qua.
Đương nhiên nội tâm Tô Kính vô cùng kích động, cái gì Thanh Minh Chân Giải, Âm Phù Kinh, cho dù là Long Xà Đồ Lục đều là pháp quyết tu luyện của nhân gian. Mà Thất Tự Độn Giáp Thiên Thư là công pháp của Thần giới, hoặc có thể nói là Tiên giới.
Thậm chí thứ này cũng là tồn tại độc nhất vô nhị trong Thần giới.
Chính mình nếu binh gia đệ tử cũng tựu bỏ đi, chính mình có thể là đồng thời tu luyện Đạo Môn bí truyền nhân, có thể cả hai kiêm tu, này Thất Tự Độn Giáp Thiên Thư, đối với chính mình tu luyện Đạo Môn Kim Đan, cũng là chỗ tốt cực lớn.
Bởi như vậy mình trước Kim Đan thất trọng sẽ không gặp phải cái gì gọi là bình cảnh.
Sau Kim Đan thất trọng phiền toái nhất chính là số mệnh và các thứ như nguyên khí thiên địa. Bởi vì số lượng cần thiết cực kỳ khổng lồ, cho nên mới gọi chúng là phiền toái.
Giống như một câu danh ngôn —— vấn đề tiền có thể giải quyết không phải là vấn đề.
Có lẽ ngươi cần số lượng tiền tài mấy ngàn tỷ, thậm chí là trăm vạn tỷ, ngàn vạn tỷ ah? Đây chính là vấn đề nghiêm trọng.
Sau Kim Đan thất trọng, Tô Kính gặp phải vấn đề cùng loại. Có thể khi đó hắn có được đầy đủ uân công sẽ có được đầy đủ linh trì và đại lượng số mệnh.
Chỉ cần đi tiêu diệt Tà Thần quốc độ thì chính mình có hi vọng thành tiên.
Tô Kính không nghĩ tới chính mình đáp ứng Bệnh Thiên Quân Mộ Dung đi tới nơi này, đạt được thứ gọi là Thất Tự Độn Giáp Thiên Thư, giá trị của thứ này còn vượt qua cả tiên khí.
Trừ khi có thể lập tức gia tăng sức chiến đấu của bản thân, tiên khí làm sao có thể so sánh với pháp quyết hiện tại cơ chứ.
Nhưng muốn đạt được truyền thừa Thất Tự Độn Giáp Thiên Thư nguyên vẹn phải tiến vào Tu La tràng, tiêu diệt bảy mãnh tướng, thu thập đủ binh gia thần văn.
Chính mình dùng lục đạo thần giám mô phỏng ra cũng chỉ căn cứ vô số số liệu sửa sang lại đồ vật quá khứ mà thôi. Thất Tự Độn Giáp Thiên Thư đã sớm thất truyền, bản thân mình gom góp còn kém nguyên bản, tu luyện sẽ có hại.
Chỉ cần thu được bảy kiện trang bị tới tay, hi vọng thành tiên tăng cao vô số lần. Đối mặt hấp dẫn như thế, Tô Kính làm sao bảo tồn lý trí cơ chứ, hắn cũng không bình tĩnh nổi, thứ này còn lợi hại hơn cầm một kiện tiên khí đấy.
Chiến đấu luôn luôn có nguy hiểm, cũng không có lớn như tranh đoạt tiên khí.