- Mộ Dung.
Mộ phong trả lời.
- Bệnh Thiên Quân! Hắn còn....
- Ha ha, hắn còn sống.
Mộ Phong vô cùng đắc ý, lại tiếc nuối nói ra.
Tô Kính lúc này đang suy nghĩ không ít chuyện. Bệnh Thiên Quân Mộ Dung, nếu như còn sống khẳng định đã là cường giả Kim Đan cửu trọng. Nghe nói người này bối phận cực cao, thời điểm tranh đoạt Thần Châu đã lập công huân bất hủ vì Mộ gia. Bởi vì giết chóc quá nhiều không thể không ẩn thân trong Thiên Lôi đài, từ đó Thiên Lôi đài không ngừng ma diệt lôi kiếp, bản thân hắn cũng ngủ say.
Nếu như đưa Bệnh Thiên Quân vào trong không gian quẻ chấn, hiệu quả còn tốt hơn Thiên Lôi đài quá nhiều, có lẽ không qua vài năm sẽ tiêu trừ tất cả thiên kiếp của hắn.
Nhưng từ đó Mộ gia lại có thêm một cường giả Kim Đan cửu trọng tự do.
Kể từ đó chính mình làm sao nắm chắc thế cục?
Đại ân như thù ah, nếu Bệnh Thiên Quân nắm giữ Mộ gia trong tay, bản thân mình cũng không có chỗ tốt gì. Trong tiểu thuyết loại chuyện cường giả gặp mặt liền cúi đầu kẻ yếu là tuyệt đối không có khả năng phát sinh.
Tô Kính cũng không phải muốn minh hữu nhị tâm, hưng mà cường giả Kim Đan cửu trọng thật đáng sợ. Nếu như Mộ Dung không phải là bị khốn trong Thiên Lôi đài, chỉ sợ Mộ gia đã trở thành đệ nhất gia tộc trừ hoàng thất.
Người mạnh nhất Tô gia cũng chỉ là Kim Đan bát trọng, tính cả Tiêu Dao Hầu biến thái cũng không có sức chiến đấu bằng Kim Đan cửu trọng.
Tô Kính không muốn phá hư cân đối, sự cân bằng này tuy chưa hẳn mang lại lợi ích cho hắn, cũng không có chỗ hỏng, ít nhất hắn có thể dựa theo kế hoạch làm tiếp, không muốn đối mặt với các chuyện ngoài ý muốn.
Nếu như Bệnh Thiên Quân thoát khốn, vậy thì khó nói, Mộ gia có khả năng chuyển đổi mạch suy nghĩ, có khuynh hướng hải chiến, lại đạt được lợi ích từ phương diện của mình, trên cơ bản hắn không kiếm được bao nhiêu.
Một Kim Đan cửu trọng đủ sức cải biến thế cục.
Hiện tại Mộ Thiên Quân không có chết mất nhưng trạng thái là ngủ say quanh năm, ngẫu nhiên tỉnh táo lại mới tham gia một ít chuyện của Mộ gia. Bối phận và thực lực tuy cao nhưng không có quyền quyết định trong Mộ gia.
Đương nhiên Mộ Phong không biết Tô Kính có biện pháp làm cho Bệnh Thiên Quân Mộ Dung thoát khốn, hắn chỉ ám chỉ Tô Kính sau lưng mình có người.
Nếu như Bệnh Thiên Quân có một ngày vượt qua lôi kiếp, như vậy có thể đối kháng với hoàng thất. Mộ gia cũng không hề là một chi bình thường trong chín đại gia tộc, mà là sẽ trở thành tồn tại đứng đầu.
Loại khả năng này một khi phát sinh, Tô Kính hôm nay đầu tư sẽ có hồi báo vượt qua đầu tư.
Tô Kính cũng nghe hiểu ý tứ này, cho nên hắn cũng nhiệt tình với đám người Mộ Phong rất nhiều. Ít nhất đây là tỏ vẻ tôn trọng. Bệnh Thiên Quân không chết, như vậy đại biểu hắn biết rõ một ít tình huống chân thật của Mộ gia.
Hơn nữa lần kết minh này lựa chọn Mộ gia cũng rất tốt, bọn họ lựa chọn Tô Kính, đồng thời cũng cùng kết minh với Vô Ưu công chúa, hai chi quân đội của Tô Mộ và thực lực của hắn trên biển vẫn còn trên cả Mộ gia.
Tô Kính thân phận đặc thù, Vô Ưu công chúa có mâu thuẫn với nhiếp chính vương, mà Tô Mộ là trưởng lão Tô gia, tạm thời không có thực quyền.
Song phương đang ở vị trí xấu hổ, kết minh là dựa vào với nhau, là biện pháp tốt gia tăng thực lực cho thế lực lớn. Hơn nữa đây không phải chuyện giữa Mộ gia và Tô gia, cũng không phải Mộ gia và hoàng thất kết minh, cũng không xúc động quy tắc ngầm.
Song phương vui sướng ký kết khế ước nhưng còn chưa định ra lời thề kết minh, chuyện này còn cần Mộ Dung ra mặt mới được.
Nếu như không có Bệnh Thiên Quân xác nhận, Tô Kính sẽ không cho đám người Mộ Phong quá nhiều chỗ tốt, dù sao thực lực trên biển chính hắn tinh tường, chỉ có hạm mình đội mới là cường đại nhất.
Những hạm đội khác tuy mua sắm trang bị của hoàng thất đế quốc, từ tình huống huấn luyện hàng ngày thì có một nửa nhiệm vụ là trên biển. Hiện tại chẳng qua có một nửa lục quân đã bị huấn luyện thành thủy quân, sức chiến đấu còn trên cả đám vịt trên cạn kia.
Trong ngư yến cũng không có gợn sóng gì, Mộ gia đến nhiều Kim Đan như thế, mọi người uống một chén canh liền có hiệu quả không tệ, gần như có thể so sánh với tu luyện trong linh trì mấy ngày. Hơn nữa nguyên khí ẩn chứa trong con cá này làm mọi người kinh hỉ, nó có thể gia tăng thuộc tính chân khí của bọn họ.
Tuy khả năng tăng lên chưa đủ 1% nhưng không thể tính toán như thế, bởi vì không phải sức chiến đấu nâng lên, mà là phương diện tu hành tăng lên. Lúc này mọi người nhắm mắt tiêu hóa thuộc tính chân khí của mình, chỉ cần mấy tháng có thể gia tăng chân khí lên 5%.
Đến cảnh giới Kim Đan có thể đề cao 1% đã gian nan. Cần rất nhiều đan dược ủng hộ, từ điểm này có thể nói canh cá vô cùng quan trọng.
Mộ Nguyên Long ăn cá canh xong nét mặt hổ thẹn, chủ động tới xin lỗi Tô Kính, việc này làm Tô Kính ngoài ý muốn. Hắn không muốn Mộ Nguyên Long dốc sức vì mình, lúc ấy Mộ Nguyên Long chạy đi, hắn có thể hiểu được, sau này khởi lòng tham làm hắn khó chịu.
Mộ Nguyên Long chính thức tới xin lỗi Tô Kính cũng làm Mộ Phong kinh ngạc, hắn tự nhiên nhìn ra Mộ Nguyên Long không có tâm tư gì, chỉ cảm giác xấu hổ. Người này xem ra vẫn đáng giá bồi dưỡng một chút.
Người này xuất thân không tốt, toàn bộ bằng bản thân cố gắng trở thành hạch tâm của Mộ gia, cũng tu thành Kim Đan, tương đối không dễ. Bây giờ nhìn ra tâm tính cũng không phải người âm tàn, như vậy về sau cũng nên gia tăng ít quyền nói chuyện của hắn trong Mộ gia.
Mộ Nguyên Long cũng không nghĩ tới hắn thành tâm xin lỗi lại đạt được Mộ Phong tán thưởng như vậy. Phải biết rằng hắn đã tu thành Kim Đan nhưng địa vị khác với đệ tử hạch tâm khác, hán phải nghê theo Mộ Ngân Mâu sai khiến, từ đó có thể thấy được địa vị của hắn trong Mộ gia không cao.
Sau khi ăn canh xong, người Mộ gia người cũng rút lui. Thực đơn ngư yến vô cùng đơn giản, trong canh cá có huyết nhục tinh hoa của ngư yêu cắt xuống, ăn xong sẽ có chỗ tốt còn lớn hơn đan dược rất nhiều.
Tô Kính lôi kéo cực kỳ có hiệu quả, lần này thành viên trung tâm hạm đội Mộ gia cũng thân thiện với Tô Kính và Tô Mộ hơn trước rất nhiều, khi chiến tranh cũng sẽ xem họ như minh hữu.
Luyện khí sĩ để ý nhất cái gì, đương nhiên là tu hành bản thân. Tô Kính mời bọn họ, đó là cho cơ hội, cho bọn họ mặt mũi, bọn họ không lĩnh tình thì đó là bất cận nhân tình, cũng không có khả năng phát triển quá tốt.