Hồng Liên Bảo Giám

Chương 487: Tô Mộ buồn bực (2)




Loại công dụng này nằm ở tu hành, nếu Tô Kính có được bản vẽ chiến hạm bay thì sẽ tính ra nhiều thứ trong tu tiên, mấy cái đó có hữu hiệu trực quan còn hơn bút ký tiên nhân để lại trước khi phi thăng.

Ngoài ra đế quốc đã có chiến hạm bay cường đại, có hiếm hạ chiến hạm của Tô Kính cũng sẽ không chú ý nhiều.

Đế quốc hoàn toàn có thể từ cơ sở chiến hạm bay thiết kế ra thứ giống phi xà chiến hạm. Tính năng khác nhau cũng chẳng sau, sức chiến đấu gần bằng là được.

Tô Kính suy xét đến thời gian chiến tranh quá dài thì năng lực chế tạo của hắn thành vấn đề. Vì vậy chiến hạm cùng tác chiến phải có một quy cách với đế quốc, nếu lỡ hắn mất chiến hạm cũng có thể mua từ đế quốc, sẽ không mất sức chiến đấu ngay.

Tô Kính đã được mở mắt trước năng lực chế tạo của đế quốc, ba loại chiến hạm sau khi được định hình giờ đã chiến đấu trên biển Quỳnh châu, hiệu quả rõ rệt, đánh chìm hàng trăm tên lông chim địch, bản thân bị hỏng gần mười chiếc. Binh sĩ ở trên thuyền đa số được cứu về.

Điều này làm Tô Kính càng kiên quyết muốn tấn công trên biển, tổn thất trên biển nhỏ hơn đất liền nhiều, hắn không bao giờ ngờ được.

Vô Ưu công chúa, Tô Mộ không ngủ. Hai người nằm chung giường cứ rì rầm trò chuyện tám nhảm, nội dung chính xoay quanh huấn luyện quân đội.

Nói đến nửa đêm Tô Mộ lấy làm lạ hỏi:

- Vô Ưu, chẳng phải ngươi luôn không thích quân đội sao?

- Tại Tô Kính đó.

Vô Ưu công chúa cười híp mắt:

- Hắn muốn đánh thiên hạ, ta làm thê tử phải hết sức ủng hộ. Nếu ta kéo chân sau sẽ làm lòng hắn nặng nề, cảm thấy mọi thứ mình làm đều vô nghĩa.

Tô Mộ sửng sốt, Vô Ưu công chúa bị gì vậy? Thay đổi thành con người khác?

Tô Mộ chợt nhận ra đó là hiệu quả của Thuần Dương Động Tiên chân kinh. Hai người không có tình cảm gì, khi bắt đầu tu luyện thứ này thời gian lâu sẽ thành tình nhân không thể chia lìa.

Nếu là người khác sẽ không nghĩ đến nguyên nhân này, nhưng Tô Mộ là người tu hành thuật đạo đó, còn tu hành chung với Tô Kính.

Lòng Tô Mộ vừa khổ sở vừa buồn bực. Nếu Vô Ưu công chúa tòng quân đi theo Tô Kính xuất chinh thì biết đến bao giờ nàng mới có thể ở cùng hắn? Tô Mộ không có dục vọng gì, nhưng nếu tu luyện đến Kim Đan cần âm dương điều hòa với Tô Kính mới không bị nguy hiểm.

Chuyện này không liên quan gì tình yêu, nó là sống còn.

- Đáng tiếc khi Tô Kính xuất chinh ta phải sinh con, không thể đi cùng.

Tô Mộ thầm mừng:

- Ồ?

Lúc đó nàng có hy vọng Kim Đan!

- Ta vốn muốn đi, dù sao ta không cần xông pha chiến đấu, nhưng Tô Kính không thích. Ta nghĩ cũng đúng, ít nhất phải chờ đứa nhỏ hiểu chuyện rồi ta mới đưa tới chỗ phụ thân.

Tô Mộ không biết nên nói cái gì, quyết định chuyển đề tài. Sau khi Vô Ưu công chúa thành hôn với Tô Kính thì một lòng lo nghĩ cho hắn. Lúc Tô Kính có mặt còn chưa cảm giác được, ở sau lưng hắn, trước mặt Tô Mộ, Vô Ưu công chúa tràn đầy tình ý, còn đâu công chúa cao cao tại thượng, giờ chỉ là một tiểu phụ thân.

Về đứa nhỏ thì Tô Mộ không ghen, vì nàng là bán yêu, rất khó sinh con cho Tô Kính, dù sinh được chỉ e hắn không vui.

Đêm nay Tô Mộ rất rối rắm, may mắn Vô Ưu công chúa không phát hiện có gì khác lạ. Chờ Tô Kính về nhà hai người mới thiếp ngủ.

Tô Kính nhìn một cái, không quấy rầy các nàng, trở về thư phòng lấy chiến hạm long xà thu nhỏ luyện chế trong Long Xà Bát Cảnh Bình ra. Chiến hạm long xà này chỉ dài nửa thước, Tô Kính đặt trên tay quan sát kỹ, chú ý từng chi tiết.

Mỗi tội Tô Kính và Thần Lâm không thể chế tạo trận pháp nhỏ xíu, mô hình này chỉ có thể làm đồ chơi, thậm chí không có công hiệu bản vẽ.

Tô Kính thả tay ra, mô hình chậm rãi bay lên, xòe ba đôi cánh ra. Dòng khí quanh mô hình không có biến đổi rõ ràng, rất ổn định. Trung tâm mô hình có một viên ngọc thạch cấp thấp.

Năng lượng từ trong ngọc thạch truyền đến tiêu hao không ngừng biến đổi trong mắt Tô Kính. Hắn quan sát trận pháp hoàn chỉnh duy nhất vận chuyển, lòng không ngừng tính toán, bên trong còn cái gì cần sửa đổi không.

Tô Kính đang suy nghĩ thì Khuyển Thập Lang xồng xộc chạy vào không gõ cửa.

Nhìn chiến hạm nhỏ xíu, Khuyển Thập Lang kinh ngạc kêu lên:

- Thiếu gia...

- Ngươi đến vừa hay!

Tô Kính chợt nhớ máu chó của Khuyển Thập Lang rất có hiệu quả.

Tô Kính quan tâm hỏi:

- Thập Lang ăn sáng chưa?

Khuyển Thập Lang bản năng xù lông liên tục thụt lùi:

- Thiếu gia muốn làm gì?

- Không có gì, ta đang định nhờ vài người phân tích máu của ngươi, đã mua thiết bị đầy đủ rồi, chờ người tới đông đủ sẽ bắt đầu phân giải, nghiên cứu máu của ngươi.

Khuyển Thập Lang mếu:

- Thì ra không phải luôn lấy máu.

- Đương nhiên không, ta chỉ muốn tạo ra vật thay thế, ngươi quên?

Khuyển Thập Lang phát hiện nguy hiểm không lớn thế là lại khoác lác:

- Thiếu gia, vật thay thế thua ta nhiều, ta là độc nhất vô nhị.

Tô Kính vui vẻ nói:

- Nếu ngươi cảm thấy ý này của ta không tốt thì nghe lời ngươi, sau này mỗi ngày lấy máu một lần tích trữ phòng hờ.

Khuyển Thập Lang cứng người không nói nên lời.

Tô Kính hỏi:

- Nói đi, ngươi đến tìm ta có chuyện gì?

Bình thường Tô Kính không kêu thì Khuyển Thập Lang, Ưng Dương ở trong nhà tu luyện.

Khuyển Thập Lang nghiêm túc nói:

- Thiếu gia, ta và Ưng Dương không có chức vị gì, chỉ đi theo thiếu gia chạy vặt.

Người trong đất Kinh càng lúc càng đông, ít nhiều đều có hướng phát triển nhưng Ưng Dương và Khuyển Thập Lang luôn bị Tô Kính để một bên, thường mang ra ngoài nhưng không làm gì. Với Khuyển Thập Lang thì không làm việc tức là phế vật, Ưng Dương cũng nghĩ vậy. Cho nên Khuyển Thập Lang tìm Tô Kính hỏi thẳng.

- Đi theo ta không tốt sao?

- Đương nhiên không phải, nhưng thưa thiếu gia, ta ở bên cạnh thiếu gia có thể giúp được gì?

Tô Kính nói:

- Ưm, tạm thời không có việc của ngươi, ta đang lên kế hoạch thành lập một quân thám báo đặc biệt, đang định cho ngươi làm thống lĩnh.

Khuyển Thập Lang cười toe toét.

- Thiếu gia nói ta có thể làm được không?

- Chắc chắn không được. Thập Lang, tính ngươi rất nóng nảy, đừng nói nữa, ta biết ngươi lẩm bẩm là cố ý ngụy trang, bản tính của ngươi không như thế thì đừng ngụy trang nữa, ài. Thập Lang ơi là Thập Lang, ngươi và Ưng Dương đi theo ta sớm nhất, ta hy vọng có thể luôn mang các ngươi cùng đi Tiên giới, nhưng ngươi...

Nụ cười chợt tắt, Khuyển Thập Lang đứng ngây ra đó thẫn thờ nhìn Tô Kính.