Tô Kính gật đầu, Tiêu Dao Hầu quả nhiên không bỏ mặc nữ nhi này được. Tô Mộ sẽ không hiểu tâm tình này, thôi, giao lưu nhiều sẽ không có hại cho nàng.
- Ngươi thu phục được Tâm Ý tông, rất tốt, ta đang xin bá phụ của ngươi lo việc Tâm Ý tông, tối đa một tháng Tâm Ý tông có thể tham gia vào Đạo Môn, thành một chi nhánh của Đạo Môn. Khi đó chưởng môn Tâm Ý tông vào Ngọc Kinh thành, Kính nhi lo việc chiêu đãi. Việc sửa sang điển tịch sẽ mất một năm trở lên, nếu không sốt ruột thì ba, năm năm mới xong.
Tô Kính quan tâm hỏi:
- Tâm Ý tông có thể được đến cái gì?
Tiêu Dao Hầu im lặng một lúc sau hỏi:
- Kính nhi có kiểm soát được tông phái này không?
Tô Kính lắc đầu nói:
- Hiện tại có thể, tương lai khó nói.
- Vậy thì Tâm Ý tông còn muốn được lợi gì nữa? Tâm Ý tông cống hiến điển tịch Phật môn sẽ có chín gia tộc lớn, mười hai Đạo Cung theo hoàng tộc lãnh đạo phiên dịch thành đồ của Đạo Môn. Tâm Ý tông có thể học điển tịch cơ bản của Đạo Môn, còn ai chịu cho bọn họ thì ta không rõ ràng.
Tô Kính hiểu ý Tiêu Dao Hầu, hắn nói:
- Nhi sẽ dựa theo chiến công phát xuống mớ điển tịch cơ bản.
Tất cả làm với danh nghĩa của Tô Kính thì sau này Tâm Ý tông muốn chuyển sang nhà khác sẽ là hoàn toàn phản bội.
Đừng tưởng rằng tham gia vào Đạo Môn là hết sợ lực lượng của Đạo Môn. Nếu như Tâm Ý tông phản bội Tô Kính, Tô gia sẽ dốc hết sức tiêu diệt sạch Tâm Ý tông.
- Việc Tâm Ý tông rất rắc rối, nếu Kính nhi không cùng ta đi biên quan bắc vực vậy hãy học hỏi khắp nơi. Với thân phận của Kính nhi nếu ai muốn làm khó ngươi thì hãy tìm ta.
- Lỡ như nhiếp chính vương muốn kiếm chuyện với nhi thì sao?
- Vậy Kính nhi phải đi Chu Tước cung, bệ hạ sẽ cho Kính nhi đường lui đối phó nhiếp chính vương.
Tiêu Dao Hầu không dám hứa hẹn gì, thái độ của nhiếp chính vương đối với gã chưa rõ ràng, đây cũng là một loại thái độ. Bản thân Tiêu Dao Hầu cũng không biểu thị thần phục nhiếp chính vương Khương Dạ.
- Những việc này nói cũng không ích gì. Phải rồi Kính nhi, Lâm Hoành Sơn đã đi với ta đến biên quan bắc vực, ít nhất chờ cuối năm mới về được. Trước khi về nếu Kính nhi gặp vấn đề về chiến pháp hãy tìm Phó Thanh Sơn.
Phó Thanh Sơn ở trong bóng tối nhẹ gật đầu, Tô Kính không nhìn thấy gã nhưng cảm nhận được động tác, tim hắn rớt cái bịch. Phó Thanh Sơn có cảnh giới Kim Đan tứ trọng nhưng tạo cho Tô Kính áp lực giống Tô Tuyệt.
Tiêu Dao Hầu kết một câu cuối:
- Kính nhi để lại một phần bản vẽ của mình cho ta, vẽ xong rồi hẵng trở về phủ đệ của Kính nhi.
Tô Kính bỗng hiểu ra, Tiêu Dao Hầu tự quay về một chuyến là vì bản vẽ chứ không phải nhi tử như hắn.
Giá trị của bản vẽ này thật sự lớn đến thế sao?
Biên quan bắc vực cách Ngọc Kinh thành mười vạn dặm xa, kéo dài qua cả đế quốc. Dù Tiêu Dao Hầu đột phá thành tựu Kim Đan thất trọng thì đi tới đi lui một chuyến vẫn rất rắc rối.
Phải chăng hắn đã bán bản vẽ quá rẻ? Chỉ đổi vị trí trưởng lão một gia tộc cho Tô Mộ, nếu bị thiệt thòi thì sẽ chịu thiệt rất nhiều.
Tô Kính hơi hối hận, sau đó nhớ lại Tô Tuyệt giúp đỡ hắn nhiều chuyện thì lòng không còn chút hối hận. Tô Tuyệt cảm thấy Tô Kính nêu điều kiện rất đơn giản, rất dễ dàng, hiển nhiên hắn vô tình có được gia tộc thừa nhận.
Đó là thứ không gì mua được, Tô Kính vốn không muốn treo gía cao, đã bán rồi thì miễn hối hận.
Tô Kính gặp Tiêu Dao Hầu rồi lúc này mới trở về Vấn Tâm Cư. Tám nha hoàn của hắn đã mỏi mắt chờ mong, sống một ngày bằng một năm. Thấy Tô Kính trở về, ngay cả Tử Đằng cũng nhịn không được nhào lên, kéo ống tay áo hắn, nước mắt lưng tròng nhìn.
Tô Kính vỗ nhẹ mặt Tử Đằng, đẩy mọi người vào trong viện tử. Bạch Anh đóng cửa lại, chợt nghe sau lưng có tiếng khóc của Lục Hà.
Lam Mân tức giận nạt:
- Khóc cái gì, thiếu gia đã trở về
Lục Hà thút thít giải bày:
- Ta chỉ nghĩ thiếu gia tây chinh đi vắng mấy năm nên không nhịn được.
Mọi người im lặng. Đúng rồi, Tô Kính đi chuyến này chưa đến ba tháng mà mọi người rất khó chịu, nếu hắn đi vài năm thì sao?
Đế quốc có quy định nữ quyến như bọn họ không thể theo quân.
Tô Kính không khuyên nhủ:
- Được rồi, vào nhà nói chuyện, bên ngoài quá lạnh.
Tô Kính muốn đi phòng khách nhưng bị mọi người vội vàng đẩy đi phòng ngủ.
- Thiếu gia cực khổ hơn hai tháng, về nhà nên nghỉ ngơi đi, có chuyện gì cứ để chúng ta làm.
- Đúng rồi, nếu là xử lý công văn thì thiếu gia nói bằng miệng là được.
- Ai đi làm đồ ăn!
- Thiếu gia muốn ăn cái gì?
- Nhanh đi múc nước, đi linh lung thạch hứng là tốt nhất, thiếu gia đi lâu như vậy chắc không uống nước tốt như trong nhà.
Rất nhanh một thùng nước lớn tràn đầy đã bị đưa vào phòng ngủ, Tô Kính bị nhét vào thùng nước tắm nóng hổi, dược vật tiêu trừ mệt mỏi, tăng chân khí được bỏ vào nước. Tám nha hoàn trước sau kỳ lưng cho Tô Kính, luôn miệng hỏi về chuyến đi.
Tô Kính hơi cảm động, những nha hoàn này là thật lòng. Mặc dù thân phận là tôi tớ nhưng sự thật thì hắn xem các nàng như người nhà, tiền đồ của các nàng toàn dựa vào hắn.
Tô Kính giơ tay lên ra hiệu tất cả im lặng.
Đợi mọi người yên tĩnh Tô Kính mới nói:
- Nếu các người đều đến Trúc Cơ trung kỳ, sau ba năm ta có thể cho các người đi theo đến biên quan bắc vực.
Bạch Anh thất vọng, nàng có thực lực yếu nhất đám người, hai ngày trước mới miễn cưỡng đến Tiên Thiên kỳ, ba năm Trúc Cơ? Nàng chẳng qua là tiểu nha hoàn, nào có nhiều tài nguyên tu hành như vậy.
Tô Kính cười nói:
- Không khó khăn gì đâu, ta sẽ hết sức bồi dưỡng các nàng đến tiêu chuẩn Trúc Cơ trung kỳ. Cộng thêm ta chế tạo trang bị riêng cho các nàng, trên chiến trường có tiền vốn bảo vệ mạng sống. Sau ba năm ta cũng phải đến Trúc Cơ hậu kỳ, nếu không...
Tô Kính nhớ đến chiến trường Hồ Lô khẩu, nếu hắn có thực lực Trúc Cơ hậu kỳ, dựa vào Long Xà Bát Cảnh Bình hoàn thiện chắc sẽ không bị cường giả Kim Đan gây khó khăn.
Tám nha hoàn vừa lúc dùng để thí nghiệm chiến thuật, thuật đạo suy tư ra từ Long Xà Bát Cảnh Bình.
Hoàng Sương nghe vậy rất mừng:
- Thật không? Không cho thiếu gia gạt chúng ta!
Các nàng tu luyện pháp của Binh gia, sức chiến đấu đã rất tốt nhưng sức kéo dài là vấn đề lớn.