Hồng Liên Bảo Giám

Chương 402: Nguyền rủa (1)




Phía cuối hành lang tên lông chim bắn loạn, một số cung tiễn thủ kỹ xảo cao siêu có thể sử dụng kỹ xảo bắn trong không gian nhỏ hẹp, tên lông chim lướt qua tháp thuẫn công kích trọng bộ binh ở phía sau.

Tên lông chim cắm vào tháp thuẫn chỉ sâu nửa tấc, tên lông chim lướt qua tháp thuẫn không gây sát thương quá lớn, có thể bắn ra mũi tên đường cong thì ít nhất trình độ là tiễn sư.

Mục sư thấy cảnh này chợt lên tiếng:

- Phạm Long chuẩn bị tấn công đi, ta sẽ làm cự nỗ của bọn họ trong vòng năm phút không thể bắn ra.

- Được!

Phạm Long thấy mục sư chịu ra tay thì thầm mừng, lập tức triệu hoán một trăm kỵ sĩ mà gã sàng lọc tỉ mỉ, thay vào trường kiếm ma pháp. Các kỵ sĩ đi theo Phạm Long, lần này gã sẽ tự mình ra trận.

Mục sư đã chịu ra tay thì Phạm Long không rầu lo gì nữa.

Tháp thuẫn bộ binh tiến lên trước, đa số công kích tên lông chim đều bị tấmn chắn dày nặng ngăn cản. Ưng Dương thử bắn hai mũi tên nhưng chỉ trúng trọng giáp bộ binh ở phía sau nên đành thôi, yêu lực của gã có hạn, không lãng phí nổi.

Tô Mộ trông thấy đối phương phản ứng mau lẹ, Ám Dạ Song Long giáp mặc trên người nàng bắt đầu tích góp lực lượng. Một vòng tròn màu đen lặng lẽ xuất hiện dưới nỗ công thành.

Nỗ công thành bị thuật đạo thủy hệ đóng băng trên mặt đất, vòng tròn màu đen xuất hiện khiến mặt băng có dấu hiệu hòa tan. Thứ này không làm hư nỗ công thành được nhưng khi nó bắn sức giật sẽ phá hoại cái giá, không còn chút chính xác.

Tăng binh thấy cảnh đó lập tức thi triển pháp thuật xua tan vòng tròn màu đen.

Đầu kia hành lang, hai mươi mục sư tập trung tinh thần niệm tụng thần văn cố ổn định vòng tròn đen.

Đó là một pháp thuật triệu hoán, sẽ triệu hoán ra Tử Thần Chi Trảo từ lòng đất công kích phá hoại nỗ công thành. Khoảng cách ba trăm thước quá xa, cần hai mươi mục sư hợp sức mới từ từ phát ra thần thuật có tính phá hoại lớn này.

Thần thuật này vốn không dùng để công kích kẻ địch mà hủy hoại đồ vật. Kẻ địch sẽ không ngây ngốc đứng ở nơi đó chờ đợi, chỉ khi ở trong môi trường kín thì thần thuật này mới hữu hiệu sát thương địch. Hạn chế rõ rệt, nhưng uy lực cũng rất lớn. Muốn xua tan thần thuật này phải cố gắng rất nhiều.

Mặt đất lỏng lẻo, nỗ công thành không thể bắn.

Tô Mộ nhíu mày hỏi:

- Quân Vô Tà, mang theo bao nhiêu lá bùa?

- Không nhiều, đều là kim phù, có thể cắt bất cứ áo giáp nào.

Tô Mộ chỉ tháp thuẫn phía xa, hỏi:

- Tấm chắn thì sao?

- Chắc chắn được.

Tô Mộ ra lệnh đơn giản:

- Giết bọn họ.

Quân Vô Tà lĩnh mệnh, ngoái đầu nhìn:

- Tuân lệnh!

Tô Mộ quát:

- Cung tiễn thủ, áp trận cho Quân Vô Tà!

Binh sĩ giỏi bắn trong Ám Dạ Song Long quân tháo cung tên xuống, Quân Vô Tà cắn răng đi vào hành lang. Huyền băng trong hành lang sẽ không làm Quân Vô Tà giảm tốc độ, đây là trận pháp có thể phân chia địch ta.

Một tay cầm trường đao tay kia lấy phù giấy trong túi da ra, Quân Vô Tà phát ra sát khí nhìn chằm chằm phía cuối hành lang, bên đó có tà thuật sư địch cường đại.

Quân Vô Tà là đỉnh Trúc Cơ, gặp một Kim Đan kỳ còn có thể trốn nhưng đụng phải một đám là đi bán muối.

Hy vọng đối phương sẽ không ngốc đến thế, có tà thuật sư cảnh giới Kim Đan không đi công thành mà chạy vào chiến tháp. Quân Vô Tà bỗng tăng tốc độ, mấy chục tên lông chim vụt qua đỉnh đầu gã vạch đường cong bắn hướng hậu phương tháp thuẫn bộ binh.

Lúc này trong tầng mười chiến tháp đã thay đổi hình dạng.

Không gian tầng mười vốn lớn, không có phòng, có sáu cánh cửa đi xuống các tầng. Giờ chính giữa tầng mười có một cái ghế điêu khắc bằng đá màu vàng, Tô Kính ngồi trên ghế. Một trăm Già Lam binh đứng sau lưng Tô Kính, hòa thượng cảnh giới Kim Đan như Vô Niệm thì ngồi dưới đất hai bên. Mọi người thành hình quạt, chính giữa có các hình lập thể chiếu cảnh tượng mười bốn tầng bên dưới.

Vô Niệm tiếc nuối nói:

- Nếu chiến tháp hoàn chỉnh thì tượng đá tầng một không chỉ có thế. Khi kẻ địch công phá tầng hai thì tượng đá tầng một sẽ sống lại ngay rồi trước sau cùng công kích.

- Vậy giờ các tượng đá còn dùng được không?

Vô Niệm nói:

- Khoảng một canh giờ là có thể hành động trở lại.

- Vậy ngăn cản bọn họ một thời gian đi. Quân Vô Tà có thể giải quyết những tên cầm tháp thuẫn. Ngươi hãy triệu hoán cái gì đó, dựa vào mấy trăm người không chặn được đối phương mãnh liệt xông tới.

Vô Niệm gật đầu nói:

- Đã phái đi rồi, là ác quỷ địa phủ.

Quân Vô Tà vốn có thể phát ra phù chú cự ly xa, ít nhất cảnh giới như gã cách hai mươi trượng làm dễ như húp cháo. Nhưng lần này đi Quân Vô Tà muốn giết thêm vài kẻ thù.

Đám người quốc gia Tà Thần thật ghê tởm, áo giáp mấp máy toàn thân như con sâu thối rữa một nửa. Binh sĩ hay tà thuật sư ở trong người đều có hơi thở làm Quân Vô Tà chán ghét.

Tử khí cách xa trăm trượng vẫn làm Quân Vô Tà sôi dạ dày, phải dùng chân khí mới ức chế được.

Chém!

Xông lên mười trượng Quân Vô Tà ném phù giấy nhiều như nước, từng luồng sáng vàng đan chéo nhau. Tháp thuẫn được gia cố thần thuật tử vong tựa như đậu hủ bị ánh sáng vàng cắt đứt.

Trong hành lang này thần thuật tử vong bị ức chế triệt để, cảnh giới của Quân Vô Tà là đỉnh Trúc Cơ, sắp Kim Đan. Trong khoảng cách gần thế này phát ra phù chú kim hệ đối với Quân Vô Tà là chuyện dễ hơn uống nước.

Phù giấy cắt tháp thuẫn ra, hơi thở chết chóc màu đen tuôn ra rơi xuống dưới. Vô Niệm phát động trận pháp, hơi lạnh trong hành lang đóng băng khí đen rớt xuống đất tựa làn sương trắng.

Quân Vô Tà mừng rỡ, mấy chục phù giấy còn lại trong tay gã liên kết thành sợi xích màu vàng xoay tròn quanh người gã xông hướng binh sĩ cầm tháp thuẫn.

Trong phút chốc Quân Vô Tà đã phá tan tháp thuẫn bộ binh ngăn chặn, sợi xích vàng nhạt màu, sau khi gã giải quyết tháp thuẫn bộ binh thì sợi xích biến mất. Phái trước là mấy trăm trọng giáp bộ binh, có thần thuật gia cố mỗi người được sức chiến đấu cảnh giới Tiên Thiên. Có ba bộ binh đến cảnh giới Trúc Cơ.

Quân Vô Tà là người quen đấu một mình, lúc làm tán tu đối mặt địch thủ số lượng khổng lồ gã thường dùng độn thuật trốn, làm gì có can đảm như hôm nay.

Khuyển Thập Lang ở đằng sau xem cuộc chiến không chút áp lực, trêu chọc Quân Vô Tà:

- Tiểu tử này chắc đang phát tình.

Tô Mộ hỏi:

- Khuyển Thập Lang không cần ganh tỵ, nếu ta kêu ngươi lên thì ngươi có kháng mệnh không?

Khuyển Thập Lang không đỏ mặt, thản nhiên nói:

- Nếu tiểu thư kêu ta xông tới thì dù có rớt đầu ta cũng không lùi lại!