Tô Mặc nhíu mày nói:
- Ta lớn hơn ngươi.
- Ta sẽ chấp chưởng quân đội thay muội muội, tất cả trắc nghiệm vũ khí đều qua tay ta.
Tô Mộ chỉ nói một câu khiến Tô Mặc nhiệt tình kêu muội muội.
Thấy Tô Kính nhìn chằm chằm Tô Mặc từ trên xuống dưới, Tô Mộ không kiềm được hỏi:
- Y phục của nàng có vấn đề gì?
Tô Kính gật đầu nói với Tô Mộ:
- Cảnh giới của Tô Mặc không đủ, luyện chế bộ đồ này để điều khiển chiến giáp kia, rất dễ bị thương, khi khống chế tiêu hao nhiều lực lượng thần thức hơn, mất nhiều hơn được.
Tô Mặc nói:
- Hết cách rồi, không đủ tiền. Theo lý thuyết áo da này nên dùng long giao, nếu dùng da mặc ngọc tê có thể khảm đủ ngọc thạch.
- Quá lãng phí, chờ có dịp ta thiết kế cho nàng một bộ, chủ yếu là vấn đề về ý tưởng. Giảm thấp giới hạn mặc áo xuống mức Tiên Thiên kỳ, không thể quá mắc. Một doanh năm ngàn người có năm bộ là được, nhiều hơn nữa chỉ việc giữ gìn nó đã không nuôi nổi.
Tô Mộ nhạy bén nhận ra then chốt vấn đề. Tô Mặc không có đủ tài nguyên hoàn thành ý tưởng của mình, nếu Tô Mộ và Tô Kính cung cấp tài nguyên, Tô Mặc sẽ hoàn toàn đầu vào trong quân đội của nàng rồi.
Cuối cùng phải xem ý Tô Kính coi Tô Mặc đáng giá bao nhiêu tiền. Nếu giá trị lớn thì thu nạp Tô Mặc vào trung tâm cũng được, giờ chưa thành lập quân đội, trung tâm chỉ có Tô Mộ và Tô Kính, hơi mỏng manh chút.
Tô Kính không có nhiều tính toán như thế. Tô Tiên đã giới thiệu muội muội cho hắn thì ít nhiều gì hắn cũng phải chăm sóc chút. Huống chi Tô Mặc rất có tiềm lực, có lẽ sau này Tô Kính chỉ cần nêu suy nghĩ, mọi việc cho Tô Mặc tự chấp hành là được.
Mặc dù có hơi hướm áp bức khổ sai nhưng chắc Tô Mặc sẽ thích thú chịu đựng.
Tô Kính bâng quơ hỏi:
- Phải rồi, thứ này có thể bay bao lâu?
Tô Mặc cười lúng túng.
Tô Kính cũng cười:
- Rất gần đúng không?
Tô Mộ đã đoán được nguyên nhân. Ban đầu Tô Mặc ra vẻ không phục nhưng thật ra nghe lời Tô Tiên, một lòng một dạ muốn đi theo Tô Kính học bản lĩnh tạo vật.
Chiến giáp bay này chắc chưa phải xuất phẩm, cự ly bay có hạn. Cô nương này giấu đồ ở gần đây rồi dùng sức lớn nhất bay qua, muốn tạo ấn tượng rung động cho Tô Kính.
- Được rồi, nhận nàng vậy. Sau này nàng đi theo muội muội của ta, sẽ cho nàng một ít số cơ sở...con số cơ sở mà nàng cần. Còn nàng tùy theo quân đội cần gì thì thiết kế ra.
Tô Mặc cười khờ nêu yêu cầu:
- Có thể cho ta xem bản vẽ chiến xa không?
- Không được, bản vẽ này ta dùng để giao dịch bản gia, chỉ cho tỷ tỷ của nàng xem một lần, đó còn là sơ đồ phác thảo. Nhưng ta có mấy món đồ chơi dùng cho quân đội, đều là suy nghĩ thiết kế cải tiến trang bị hàng loạt của đế quốc, có rảnh sẽ đưa nàng xem cho ý kiến.
Hình dung Tô Mặc theo trên Trái Đất là kỹ thuật ru rú trong nhà. Tô Kính nhìn thấu trò làm màu của nàng xong thì hết múa may quay cuồng. Tô Mặc nghe tỷ tỷ nói thiết kế của Tô Kính có thể khiến Tô gia nhận một trưởng lão mới, còn là trưởng lão Trúc Cơ kỳ. Tô Mặc hiểu rất rõ ý nghĩa của trưởng lão, càng biết thứ Tô Kính đưa ra khó tin đến cỡ nào đối với nàng.
Tô Mộ khá thích loại người như Tô Mặc, vì suy nghĩ ngây thơ, toàn bỏ công vào việc nghiên cứu. Người đơn thuần sẽ không có suy nghĩ lung tung, Tô Mộ không lo Tô Mặc dụ dỗ Tô Kính, chỉ sợ nàng cuồng nhiệt quá phá hoại quân đội của hắn.
Tô Mộ không biết nếu Tô Mặc phát hiện xương cốt của Tô Kính đã trải qua luyện hóa thì nàng sẽ hứng thú với thân thể hắn.
Tô Mộ thả lỏng cảnh giác kết quả Tô Mặc muốn kéo Tô Kính về phòng, đòi xem đồ chơi mà hắn nói.
Tô Kính chỉ chiến giáp ngã dưới đất, hỏi:
- Cái này thu thế nào?
Tô Mặc lúng túng nói:
- Không thu được.
Tô Kính nhìn chiến giáp to nằm dưới đất, câm nín:
- Không thu được?
Có vẻ chiến giáp được chế tạo gấp gáp, không thì với bản lĩnh của Tô Mặc ít nhất có thể phân giải chiến giáp để tiện thu cất. Tô Kính thử một cái thành công thu chiến giáp vào vòng tay của mình.
Sau bài học Tô Mộ từ đó trong vòng tay Tô Kính không chứa thứ gì gây rắc rối nữa, chỉ toàn mấy loại tài liệu kim loại. Người có thể cướp đồ trong vòng tay của hắn thì cũng không tham mấy kim loại này.
Tô Mộ đề nghị:
- Đến phòng của ta đi.
Tô Kính gật đầu, Tô Mặc hưng phấn đi theo.
Quân Vô Tà có chút thất vọnng, thấy Tô Kính mang theo Tô Mộ, Tô Mặc rời đi. Trên yến hội Quân Vô Tà khó giao lưu với thiếu niên Tô gia. Khuyển Thập Lang, Mã Siêu thì dần thân thiết hơn. Vứt bỏ vấn đề nhân phẩm, cách nói chuyện thì tiểu yêu Khuyển Thập Lang khá thú vị.
Quân Vô Tà mặt mũi tuấn tú, học thức nhiều và rộng nhưng gã tự phụ là luyện khí sĩ đỉnh Trúc Cơ, ngại không muốn lăn lộn với Khuyển Thập Lang.
Quân Vô Tà thầm hối hận, nếu gã không đi chọc vào Tô Mộ có lẽ đã không ra nông nỗi này.
Tô Kính không rảnh lo tâm tình của Quân Vô Tà, tên này đi tìm Tô Mộ là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga. Nếu như bi Tiêu Dao Hầu biết tán tu mà dám mơ ước nữ nhi gã thích nhất thì Quân Vô Tà sẽ chết không toàn thây.
Ngẫm lại thái độ của Phó Thanh Sơn tuy dọn sạch chướng ngại cho hắn nhưng cũng là vì Tô Mộ, chỉ có nàng mới không biết mình quan trọng thế nào.
Phòng của Tô Mộ không lớn, không có phòng ngăn, chỉ dùng bình phong che giường. Tô Mộ đẩy bình phong và giường ra, dọn cả bàn ghế, thanh lý mặt đất. Tô Mặc vỗ tay cười, nàng thích hành động này.
Ba người ngồi dưới đất, Tô Kính ngẫm nghĩ, lấy một tờ giấy trải ra rồi ném ba cây bút cho Tô Mặc. Một cây là bút lông mềm dùng để viết sách viết phù văn, hai cây khác là bút than kích cỡ thô mảnh khác nhau, có thể vẽ hình. Tô Kính cũng lấy hai cây bút than ra, ngẫm nghĩ rồi vẽ trên giấy.
Một tờ giấy theo quy cách tạo giấy của đế quốc cắt đi mép rìa dài còn một trượng, rộng bảy thước rưỡi. Tô Kính điều khiển bút than tự động vẽ một cây gậy dài trên giấy, dùng bút than mảnh hơn tỉ mỉ vẽ kết cấu bên trong.
Chỉ mấy phút ngắn ngủi Tô Kính đã vẽ xong, hỏi Tô Mặc:
- Biết cái này để làm gì không?
Tô Mặc lắc đầu.
Tô Kính nói:
- Ta chưa nghĩ ra cái tên, tạm thời gọi là gậy chấn động đi.
Tô Mặc tò mò nhìn kết cấu trong cây gậy, không nghĩ ra thứ này có ích gì trong quân đội:
- Dùng làm gì?