Hồng Liên Bảo Giám

Chương 248: Không gian yêu dị (1)




- Hình như chúng ta bị nhốt ở đây, không gian yêu dị chắc có không khí, ta có mang đồ ăn. Về mặt lý luận miễn yêu thú không công kích chúng ta thì có thể vẫn luôn sống sót.

Vô Ưu công chúa thấy Tô Kính không nghĩ đến vấn đề then chốt, nàng ngắt lời hắn:

- Ta muốn nói là hình như chúng ta bị nhốt trong mai rùa.

- Ta biết...Ta!

Tô Kính vỗ mạnh mai rùa, bàn tay đau nhức.

Mợ nó, không ra được?

Tô Kính chưa từng nghĩ sẽ bị thuật đạo mình phát ra giam cầm. Mai rùa hấp thu chất dịch dính màu lam của yêu thú kỳ lạ rồi độ dày trên hai thước, nhưng đổi thành đơn vị Trái Đất thì cỡ nửa thước.

Tô Kính lập tức lấy Nghịch Lân Mâu ra đâm mạnh lên trên. Mũi mâu lấp lóe thần quang vô sắc. Tô Kính nhìn một chuõi hỏa hoa làm người tuyệt vọng.

Nghịch Lân Mâu chẳng những không thể đâm thủng mai rùa, nó không thể làm mai rùa lõm vào.

Tô Kính rất muốn tâm sự với Vô Ưu công chúa để thân thiết hơn, nhưng bị nhốt trong mai rùa kín không kẽ hở thì lòng hơi tuyệt vọng.

Tô Kính luôn dùng cách hơi thở thai nhi chúy hoạt động cẩn thận, đâm một nhát mâu rồi tối đa hai canh giờ hắn sẽ mệt thở. Muốn không chết thì đành giống cổ xà thôn thiên khoanh người lại không nhúc nhích điều tức.

Thật đáng buồn, ngay cả nói chuyện cũng không được, khi nào tỉnh thì phải xem khi nào vỏ này bị mở ra.

Nếu vỏ không mở thì sao? Tô Kính có thể kiên trì mấy trăm năm mãi đến khi hết thọ.

Còn Vô Ưu công chúa? Nàng có thể sống hai, ba tháng không?

Nghĩ đến Vô Ưu công chúa nếu bị thuật đạo của chính hắn vây chết tại đây, lòng Tô Kính đau đớn. Mai rùa cứng lại kín không kẽ hở, không có cách nào giải quyết.

Tô Kính chậm rãi đẩy phần che mặt lên lộ ra khuôn mặt, hắn nhìn Vô Ưu công chúa.

Vô Ưu công chúa lấy làm lạ, nàng nhìn biểu tình của hắn phức tạp như đến lúc tận thế, không còn bất cứ hy vọng nào.

Vô Ưu công chúa cũng đẩy miếng che mặt lên, tò mò hỏi:

- Như thế nào? Sao không để chúng ta ra ngoài đi?

- Ra ngoài?

Nụ cười trên mặt Vô Ưu công chúa kỳ dị:

- Ta còn tưởng rằng ngươi nghĩ thông, thứ này không đánh thủng được nhưng ngươi chưa học thuật đạo thứ nguyên sao?

Tô Kính á khẩu:

- A...

Mai rùa nhốt Tô Kính và Vô Ưu công chúa ở bên trong, thể tích nhỏ xíu, Hoàng Đình Thần Ngọc có thể thu nó vào.

Nếu thứ này là đạo khí, dù là pháp khí thì Tô Kính cũng không thể làm được. Nhưng mai rùa chỉ là tài liệu có thuộc tính mạnh, bên trong rỗng. Dù Tô Kính và Vô Ưu công chúa bị nhốt ở trong, thu nó vào Hoàng Đình Thần Ngọc là gỡ bỏ khó khăn ngay.

- Chờ ta phục hồi chút đã.

Tô Kính không quá tự tin thành công trong một lần, thu lấy vật phẩm bao bọc mình thì tiêu hao khá lớn, trong đó dính dáng đến nguyên lý thuật đạo. Tô Kính hiểu biết nhưng chưa thực tiễn bao giờ. Vừa rồi hắn hao sức nhiều, nếu bị thất bại lỡ đan dược không ích gì, vậy phải chờ phục hồi lực lượng thần thức rồi mới thu lấy.

Vô Ưu công chúa có thử rồi nhưng mai rùa này là Tô Kính làm ra, hắn thu dễ hơn nàng gấp trăm lần. Huống chi Vô Ưu công chúa không có nhiều nắm chắc, pháp khí không gian của nàng kích cỡ chỉ miễn cưỡng chứa mai rùa. Đây là cách thu nguy hiểm nhất, làm không tốt sẽ phá hoại không gian hại chết cả nàng và Tô Kính.

Tô Kính nằm trong mai rùa, dứt khoát dùng cách Long Xà Đồ Lục thổ nạp. Khoảng nửa canh giờ sau Tô Kính mở mắt ra, đôi mắt tràn đầy tinh thần.

Tô Kính há miệng phun một chữ thu ngay vị trí trung tâm mai rùa.

Cảnh giới Tiên Thiên có thể thầm niệm thuật đạo, nhưng phối hợp chú ngữ đơn giản sẽ ổn định hơn. Vào phút sống còn Tô Kính không dám coi thường.

Ánh sáng xung quanh bỗng tối sầm, Tô Kính và Vô Ưu công chúa như ở trong trời sao rực rỡ, trong trời sao vẫn hít thở như thường. Ngân hà phía xa màu sắc rực rỡ, huyền ảo vô cùng.

Vô Ưu công chúa bị hấp dẫn, trong mắt nàng thì trời sao này không chỉ đẹp còn ẩn chứa đại đạo pháp tắc vô cùng vô tận, như một nhà khoa học vật lý thấy chi tiết sắp hàng nguyên tử.

Thời gian chậm rãi trôi, hai người nín thở sợ bỏ qua cái gì.

Không biết qua bao lâu, Tô Kính chợt lên tiếng:

- Vô Ưu, xảy ra chuyện!

- Có chuyện gì?

- Ta không cảm nhận được lực lượng sao, đây không phải thế giới thật!

Tô Kính dứt lời trời sao biến mất, mặt đất màu vàng kéo dài tới trước không giới hạn. Hai người đã thoát khỏi mai rùa, còn trong không gian yêu dị.

Tuy chỉ là một câu nói phá giải ảo cảnh vẫn làm Vô Ưu công chúa giật mình. Cảnh tượng vừa rồi nếu không được Tô Kính nhắc nhở e rằng nàng sẽ chìm đắm trong đó cho đến chết.

Nếu như là ảo cảnh thì sao đàn sao sắp hàng thần kỳ vậy? Đại đạo quy tắc có thể hấp dẫn được nàng thì ít nhất cao cấp hơn Chu Tước Vũ Hóa Kinh mà nàng tu luyện.

Tô Kính không có kiến thức như Vô Ưu công chúa, hắn không được thấy nhiều, hắn bận kiểm tra không gian Hoàng Đình Thần Ngọc. Mai rùa màu lam lơ lửng trong không gian chiếm hơn nửa chỗ trống.

Tô Kính thành công trong một lần nhưng vừa rồi rất mạo hiểm. Vì lực lượng quy tắc tiêu hao rất nhiều nên Tô Kính mới phát hiện không gian kỳ lạ, nếu hắn không đọc qua lực lượng sao, còn dùng lực lượng sao luyện chế nhiều thứ thì cũng đã chìm đắm trong ảo cảnh. Ít nhất Tô Kính đoán hắn bị truyền tống tới một góc trời sao, lựa chọn tốt nhất là bắt chước cổ xà thôn thiên ngủ say. Nếu Tô Kính ngủ thì Vô Ưu công chúa không sống nổi, thật ra giây phút đó hai người còn ở trong mai rùa, biến đổi trong đó hoàn toàn là khống chế không gian bị không gian yêu dị ảnh hưởng.

Tức là ảo cảnh do không gian yêu dị diễn sinh ra.

Ảo cảnh giây phút này rất có thể biến thành vĩnh hằng. Vô Ưu công chúa nhớ lại, lần đầu tiên nàng thật sự sợ. Vào phút đó sự sống chết của nàng hoàn toàn nằm trong tay Tô Kính, Vô Ưu công chúa không thể tự quyết định.

Tô Kính hít sâu, nói:

- Hình như có thể hít thở trong này.

Tô Kính cảm giác nồng độ dưỡng khí chỗ này đậm hơn Đông Tần đế quốc chút.

Vô Ưu công chúa nói:

- Không biết có vật sống khác không?

Tô Kính lấy một hộp đao ra khỏi trang bị không gian, đặt hộp đao dưới đất phát ra tiếng thùng nặng nề trầm đục.

Mở hộp đao ra, bên trong sắp hàng mười thanh trường đao.

Vô Ưu công chúa nói:

- Tốt nhất đừng dùng đoản mâu của ngươi trong thế giới này.

Tô Kính không hỏi tại sao. Hoàng đế tự tay luyện chế mâu ngắn có thể sẽ dẫn đến thù hận. Tô Kính chọn một thanh trường đao trong hộp, đao dài bảy thước, cực mỏng, thân đao màu đỏ sậm, có minh văn màu hoàng kim mơ hồ thoáng hiện giữa thân đao.