Hồng Liên Bảo Giám

Chương 216: Trao đổi (Thượng)




Tô gia tỏ rõ không nể mặt Lý gia. Cúc Nguyệt Sơn ở trên đài không nghe thấy Cố Quân Sơn nói gì với Lý Quang mà có thể đuổi gã đi được.

Tô Kính nằm dưới đất, thời gian trôi qua hắn dần phục hồi chân khí. Tô Kính xỉu hoàn toàn vì tự thôi miên mình, khiến thân thể hao tổn nhỏ chút. Trong thức hải, Tô Kính nhìn gương cổ thanh đồng sáu mặt, bên trên có hình ảnh từng trận chiến, chiếu đi chiếu lại nhiều lần.

Tô Kính lướt qua hai mươi trận chiến trước, tập trung xem phần đánh nhau với Lý Hận.

Trong Lục Đạo Thần Giám, Lý Hận khống chế lĩnh vực sát tràng dần hiện ra chân dung thật. Trong người Lý Hận có một phù văn cấm chế thiên cương vô cùng phức tạp lấp lánh dẫn động không gian trên lôi đài biến đổi kỳ lạ theo.

Biến đổi đó khiến Tô Kính như ở trong thủy ngân, tay chân mềm nhũn.

Tô Kính hơi hối hận, hắn xỉu làm chi, trong người Lý Hận chắc chắn giấu một món đồ khiến gã ở Tiên Thiên kỳ phát ra thứ như lực lượng lĩnh vực. Tên khốn đó chắc chắn không phải luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ thật sự.

Tô Kính nhớ lại mà run, nếu hắn không có pháp khí cường đại, thậm chí có đạo khí thì lần này hắn chết chắc. Trong hoàn cảnh giống lĩnh vực của đối phương, Tô Kính không biết có thể mở miệng nhận thua được không.

Tô Kính nghĩ tới nghĩ lui quyết định bỏ qua bí mật trong người Lý Hận. Tô Kính tự thôi miên mình, còn kiểu bắt buộc tính giờ, không thể tỉnh dậy theo ý thích. Chờ khi hắn tỉnh lại có lẽ Ngão Thiết đã ăn no bụng.

Tô Kính không biết Tiêu Dao Hầu sẽ dùng thủ đoạn gì nhưng hắn khẳng định nếu có thể tiếp tục đả kích Lý gia thì gã sẵn lòng làm. Bí mật trong cơ thể Lý Hận sẽ bị Ngão Thiết ăn tươi, vĩnh viễn biến mất.

Nhưng một đệ tử Tiên Thiên kỳ đáng sợ vậy sao? Chín gia tộc lớn, mười hai Đạo Cung quả nhiên là thế lực mạnh nhất thế giới này. Bây giờ Tô Kính đã rất rõ ràng thực lực của hắn chống lại tán tu Trúc Cơ kỳ, miễn không phải là Trúc Cơ hậu kỳ thì có thể nghiền áp chém giết.

Nhưng đụng độ Tiên Thiên kỳ của các thế lực lớn thì thắng rất cực khổ, thậm chí hắn suýt chết khi gặp người Chu gia, Lý gia.

Lý Quang rời đi khiến không khí trong Hội Chân lâu nhẹ nhàng hơn. Tô gia Dực châu và Chu gia Hành châu thân nhất rồi đến Nguyên gia của Tịnh châu. Bên ngoài Lục gia cùng Lý gia đối địch, quan hệ với Chu gia hơi xa cách chút nhưng còn qua lại với nhau. Những nhà khác thì ở chung thân thiết, không xảy ra chuyện lén xuống tay độc ác với nhau như Lý gia.

Không ai muốn gây thù hằn khắp nơi, có một, hai kẻ địch để bệ hạ thoả mãn là được rồi.

Khi Tô Kính tỉnh lại phát hiện người Chu gia chưa đi, lúc trước khiêu chiến với hắn đã qua hơn nửa ngày, lôi đài dỡ bỏ, tiệc rượu mới chính thức bắt đầu.

Đến đây chúc mừng vẫn có mang theo quà, lần này không giống lúc Tiêu Dao Hầu thu đồ đệ, lễ trưởng thành của Tô Kính nhận món quà khá nặng từ Lý gia. Thanh Dương Đạo Cung cũng không đưa hoàng kim như lần trước.

Những món quà đều cho Tô Kính, quý tộc trong Ngọc Kinh thành bị Tiêu Dao Hầu từ chối ngoài cửa nhưng không nhà ai dám bỏ qua lễ trưởng thành quan trọng của Tô Kính.

Nên lúc Tô Kính tỉnh dậy được mang về Hội Chân lâu, ngồi cạnh Tiêu Dao Hầu. Nhị Quản Gia Cố Quân Sơn đã chế tạo xong ngọc giản, bên trong là danh sách quà cho hắn.

Tô Kính dùng thần thức quét một lần, thở phào nhẹ nhõm. Có đồ vật trên danh sách thì không còn áp lực thành lập tư quân nữa.

Ví dụ Phạm Sùng Hằng được gọi là phú thương số một Trung Châu đưa tặng mười vạn cân trầm tinh thiết, mười vạn cân ảnh xích đồng, cộng thêm hơn nửa cân lưu ly kim. Bỏ vốn khá lớn, đủ cho Tô Kính thành lập đại quân trăm vạn. Dù là trầm tinh thiết hay ảnh xích đồng lúc chế tạo áo giáp, binh khí nguyên bộ trang bị bỏ vào khoảng nửa lượng là đủ. Mười vạn cân là khái niệm gì? Đó là con số năm năm của biên quan bắc vực Nguyên gia.

Có Chân thị phú hào Quỳnh châu đưa hai xe hạt giống quỷ kiến sầu. Quỷ kiến sầu là cây cột hiếm thấy dùng để chế tạo cây tên của nỏ tiễn, không cần gia công gì đã tốt hơn nhân công chế tạo gấp mấy lần.

Việc tây chinh còn cần lên kế hoạch mấy năm, trồng bây giờ rồi mỗi năm thu hoạch cây tre đủ cho Tô Kính chế tạo mấy chục vạn mũi tên. Cây tên không là đồ rẻ tiền, đế quốc sử dụng phù tiễn yêu cầu rất cao với cây tên.

Phú hào quan lớn tặng đồ phần lớn là vật tư quân dụng hòng nịnh bợ Tiêu Dao Hầu. Các gia tộc lớn, Đạo Cung tặng đồ cho luyện khí sĩ dùng, số lượng ít nhưng rất quý giá.

Tiêu Dao Hầu nói với Tô Kính:

- Kính nhi không cần ngồi với ta, đi qua bên đối diện đi, để Nhị Tiên Sinh mở một bàn tiệc riêng cho ngươi. Nhớ thân thiết chút với đối thủ hôm nay của mình.

Tô Kính đứng dậy chào Tiêu Dao Hầu, được Cố Quân Sơn dẫn tới đầu khác trong Hội Chân lâu. Bàn dài cách mặt đất chỉ hai thước, bàn hình chữ nhật vòng quanh căn phòng. Trừ hai kẻ xui xẻo bị Tô Kính làm thịt ra những người khiêu chiến với hắn đều ở đây.

Còn có hai ca ca của Tô Kính, đám đệ tử Tô gia. Tô Kính đến, mọi người đều vỗ tay.

Tô Kính có kinh nghiệm trải qua trường hợp lớn, lúc này hắn không luống cuống, gật đầu chào rồi ngồi cạnh nhóm Tô Linh. Bên tay trái là Tô Linh, Tô Kiến, tay phải là Tô Mộ, nếu Tô Tuyết ở đây cũng có một ghế.

Nếu không vì Tô Kính thì Tô Mộ sẽ không tham gia hoạt động kiểu này.

Trừ đám luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ khiêu chiến Tô Kính ra còn có một số đệ tử Trúc Cơ kỳ. Trong nhóm người cảnh giới cao nhất là Tô Tiên, nàng là luyện khí sĩ Kim Đan kỳ duy nhất có mặt chỗ này.

Tô Tiên tụ cùng nhóm đệ tử Tô gia, không giành nổi bật với Tô Kính.

Người đầu tiên tìm đến là U Minh Đạo Cung Cốt Ngọc, gã và Tô Kính chiến đấu ban đầu không tệ, thua cũng dứt khoát. Cốt Ngọc đến trước mặt Tô Kính, ngồi xuống đất nâng ly mời. Tô Kính cười cụng ly với gã.

Cốt Ngọc mở miệng nói:

- Thế tử...

- Ha ha, Cốt huynh khách sáo quá.

- Cái đó... Vấn Tâm, ta có một vấn đề muốn hiểu rõ.

- Mời Cốt huynh nói.

- Cương Thi Tam Tài trận, Già Thiên Bích Cốt Phiên, U Minh Bách Ngục Đồ, ba thứ này từng khâu chặt chẽ gắn kết, điểm yếu của ta nằm ở đâu?

Cốt Ngọc bị Tô Kính đánh bại, điều duy nhất khiến gã thắc mắc là cảnh giới như hắn sao có thể phá hủy đòn sát thủ của gã được.