Võ Uy Quận Vương không kiên nhẫn nói:
- Nếu người Chu Tước Đạo Cung có thể vận dụng Chu Tước phi kiếm thì người của Tô gia sử dụng Vô Định Kim Hoàn không có gì khác lạ. Ngươi cũng là cường giả Kim Đan mà không biết chuyện này sao?
- Nhưng Tô Kính vốn là phế vật, không thể nào có năng lực này được!
Võ Uy Quận Vương nhíu mày hỏi:
- Ý ngươi là phụ hoàng hứa muội muội cho một phế vật?
Lý Quang biết ngay mình nói sai. Chống đối Võ Uy Quận Vương không có gì, nếu chất vấn hoàng đế là tiêu đời. Sao gã quên mất Võ Uy Quận Vương và Vô Ưu công chúa rất thân nhau, tìm Võ Uy Quận Vương nói đạo lý đúng là ngu.
Lý Quang trở mặt cực nhanh, làm bộ hiểu ra:
- Vương gia, Lý Quang biết sai, nhưng việc này thật là khó tin tưởng nên xin vương gia quyết định.
Rốt cuộc Võ Uy Quận Vương cho Lý Quang nụ cười:
- Đây là lẽ thường, Lý chân nhân trở về chỗ ngồi đi, nơi này có luyện khí sĩ hoàng gia trông chừng, sẽ không xảy ra chuyện gì.
Võ Uy Quận Vương đã cho Lý Quang bậc thang, gã như không biết gì bình tĩnh về lại chỗ của mình.
Tô Tiên lên tiếng:
- Cái tên đáng ghét này thật đáng sợ.
Tô Hà ngước đầu lên nói:
- Kẻ không có cốt khí thì không đáng sợ.
Thiếu niên áo vải cúi đầu nói:
- Ta chỉ sợ người khác nói lý với ta.
Tô Tiên khẽ thở dài:
- Ài, các ngươi luôn chưa trưởng thành.
Tô Tiên mang đám đệ tử Tô gia này đều rất tốt, có tinh thần phấn chấn, có cốt khí, có chí khí. Đây là ưu điểm của bọn họ cũng là khuyết điểm, phải làm sao vừa để ưu điểm không mất và cũng không còn là khuyết điểm, đây chính là công việc của Tô Tiên.
Tô Mộ nhìn hành vi của người Lý gia, bình luận về Lý Quang là:
- Người này đáng giận, nên giết.
Khuyển Thập Lang nhắc nhở:
- Ngũ tiểu thư, chúng ta gộp chung lại cũng không đánh thắng tên này.
Tô Mộ nhìn Lý Quang ở phía xa:
- Chẳng qua là Kim Đan tam trọng, ta sớm muộn gì sẽ làm thịt hắn.
Tô Mộ không sinh ra cảm ứng nguy hiểm, vì đây là thiên phú huyết mạch yêu tộc của nàng, không phải Tiên Nhân sẽ không cảm nhận được địch ý.
Khuyển Thập Lang chảy nước miếng, gã vội giơ tay hứng hất ngược vào miệng. May mắn Tô Mộ không thấy được không thì sẽ lột da gã.
- Nếu có ngày đó ngũ tiểu thư nhớ kêu tiểu nhân. Đi theo làm tùy tùng chôn người giúp tiểu thư cũng tốt!
Tô Mộ cười nói:
- Ăn Kim Đan của hắn thì ngươi sẽ nổ cái bùm, người Lý gia Định châu tu luyện công pháp rất mãnh liệt, kết thành Kim Đan không dễ hấp thu.
Khuyển Thập Lang bị nhìn thấu tim đen, chỉ cười gượng, không thấy nhục.
Tô Linh, Tô Kiến đều hết hồn, bọn họ hiểu rõ lòng người hơn Tô Mộ. Thoạt trông Lý Quang không là người tốt nhưng ở trong mắt Tô Linh, Tô Kiến thì đó là kẻ tâm ngoan thủ lạt, tùy thời trở mặt, một nhân vật khủng bố.
Lâm Hoành Sơn nhìn thoáng qua Tiêu Dao Hầu. Tiêu Dao Hầu ra vẻ dửng dưng, Lý gia có điên mấy cũng sẽ không ở ngoài sáng xuống tay với nhi tử của gã. Bệ hạ thích hai nhà thù nhau nhưng nếu sống mái quy mô lớn thì bệ hạ sẽ không vui.
Còn về Lý Quang, Tiêu Dao Hầu có thể tiện tay nghiền chết, Lý Quang ngang ngửa Cố Quân Sơn. Nếu Cố Quân Sơn sử dụng đồ Tiêu Dao Hầu đưa cho thì có chín mươi phần trăm nắm chắc giết chết Lý Quang.
Không cần tức giận vì một kẻ tùy thời sẽ chết.
Địa vị khác nhau nhìn đồ vật cũng khác. Tô Tiên nhìn Lý Quang thì như gặp đại địch. Tiêu Dao Hầu chỉ xem Lý Quang là tên hề. Lý gia có nhiều chó điên, ra một, hai kẻ âm hiểm cũng không lạ. Nếu thấy kẻ địch nào cũng lo sợ họ phát triển, muốn bóp chết từ trong trứng nước thì cả đời ngươi không cần làm việc khác.
Trên lôi đài, Tô Kính đã thu về mâu ngắn. Mạc Sơn Nguyệt đang thỉnh giáo hắn về cuộc chiến vừa rồi. Mạc Sơn Nguyệt rất kiêu ngạo, nàng biết rõ Tô Kính không phải bằng vào lực lượng ngoài lôi đài đánh bại mình. Tô Kính khống chế Vô Định Kim Hoàn rất nhẹ nhàng.
Vô Định Kim Hoàn phẩm cấp không cao hơn Chu Tước trên phi kiếm, nhưng Tô Kính vận dụng thật khéo, quấy nhiễu Chu Tước phi kiếm chỉ trong một tích tắc mâu sắt đã đóng đinh nàng.
Chu Tước đạo y có lực phòng ngự cường đại nhưng khi Mạc Sơn Nguyệt thấy trên mũi mâu sắt lấp lóe ngũ sắc thần quang lập tức từ bỏ chống cự. Ngũ sắc thần quang giỏi nhất là bài trừ thuật đạo phòng ngự, Chu Tước đạo y của nàng không chống cự nổi.
Về đạo pháp Tô Kính không thể chỉ điểm gì cho Mạc Sơn Nguyệt, nhưng kỹ xảo chiến đấu thì hắn cao hơn nàng nhiều. Thứ Lâm Hoành Sơn truyền dạy cho Tô Kính là đích truyền của Binh gia, tinh hoa bao nhiêu Võ Thánh để lại.
Tô Kính biết rõ những người này khiêu chiến hắn vì mệnh lệnh cấp trên, cũng là tập tục, trao đổi nhiều xem như khi không thêm một bằng hữu. Chuyện này lúc hắn chưa đủ mạnh thì không có cách nào, nếu đủ mạnh thì lợi nhiều hơn hại.
Mạc Sơn Nguyệt rời khỏi lôi đài.
Tô Kính giơ tay lên chỉ hướng vị trí Lý gia:
- Tiếp tục.
Lý Quang bị Tô Kính khiêu khích, lần này gã không nhịn được nữa. Nhưng Lý Quang không biết Tô Kính còn có vũ khí bí mật gì chưa dùng không, để người của mình đi chưa chắc giết được hắn.
Cho nên Lý Quang quay đầu đi chỗ khác, nhịn.
Lần này Tô Kính kiêu căng, Đạo Cung hay thế gia khác nhìn hắn không còn thấy khó chịu. Bọn họ biết từ đầu tới đuôi Tô Kính chỉ nhằm vào người của Lý gia.
- Ta đến!
Bên U Minh Đạo Cung một đạo nhân nhỏ áo xanh đứng dậy chắp tay với sư phụ, bay người xuống lôi đài.
Tô Kính chắp tay.
Đạo sĩ nhỏ đáp lễ:
- U Minh Đạo Cung, Cốt Ngọc.
Tô Kính không thấy đạo sĩ nhỏ này khí lạnh âm trầm nhưng không có tà khí, mặt mày có phong độ ngay thẳng, nếu là lúc trước ít nhất cũng cỡ Hiền Giả Nho môn.
Mấy thiếu niên đánh nhau với Tô Kính, ngay cả Chiến Vô Địch đều có khiếm khuyết trong tính cách, Tiên Thiên kỳ bị Tử Viêm pháo bắn trúng mà không chết đã là thiên tài trong thiên tài.
Tô gia không nổi tiếng bằng luyện khí nhưng nổi tiếng về pháp khí, đạo khí, uy lực cường đại khiến người hãi. Vì các loại đạo pháp của Tô gia có sức chiến đấu không quá xuất sắc, nếu không có biến dị đặc biệt thì chỉ xếp hạng trung bình trong các gia tộc lớn. Nhưng đạo pháp phối hợp trang bị của Tô gia sẽ xảy ra biến đổi trời long đất lở.
Phạm vi công kích của Tử Viêm pháo là trăm trượng, nó là vũ khí trên chiến trường, số lần bắn mỗi ngày có hạn. Khi Tử Viêm pháo công kích một người duy nhất thì uy lực không giảm xuống chút nào, không thể tránh né được.
Tô Kính đáp lễ lại, hắn bày ra Ngũ Lôi Định Thân chú.