Hồng Liên Bảo Giám

Chương 2010: Ý nghĩ ấp trứng (2)




- Vừa đi vừa xem a.

Tô Kính hồi tưởng lại quá trình chiến đấu với Đại La Ma Môn kia, mặc dù chỉ là hắn công kích, địch nhân bị động chịu đòn. Thế nhưng từ phương thức ngưng tụ Tiên nguyên của địch nhân hắn cũng có thể nhìn ra được một ít mánh khóe.

Đại La Ma Môn này nhất định sẽ có quan hệ vói Ma Chủ kia.

Thoạt nhìn. Ma Môn lan tràn rất là lợi hại. Thẩm vấn Đại La kia chắc sẽ không có bất kỳ kết quả gì. Đối phương cũng biết, bản thân hắn sẽ không cho đối phương kết quả tốt gì. Lừa gạt một lần thì có thể, không thể lừa gạt lần thứ hai.

Một đám Kim Tiên vây quanh, cũng không tham dự vào trong chiến đấu. Khi đám người Tô Kính đến một chỗ bảo tàng, thứ trước mặt vẫn là phế tích, chỉ là nơi này là hoang phế một cách tự nhiên. Trận pháp phòng hộ đã mất đi hiệu lực được hơn vạn năm.

Còn có rất nhiều thứ được bảo tồn, tỷ như đan dược, còn có một chút tài liệu luyện khí, những thứ này sẽ không hư hao. Thế nhưng phù văn và những thứ khác lại không được bảo tồn tốt, đại bộ phận đều đã trở thành phế phẩm, một số ít có thể sử dụng, hiệu lực cũng đã giảm xuống.

Phẩm chất đan dược giảm xuống không nhiều lắm, bởi vì bản thân Tiên đan cũng có sinh mệnh, nếu như bảo tồn không tốt mà nói, sẽ từ từ trở nên già nua, thoái hóa. Ở chỗ này mấy vạn năm, còn chưa đủ để khiến cho Tiên đan mất đi hiệu lực.

Các Kim Tiên tìm tòi một phen, sau đó giao cho các đệ tử trẻ tuổi đi làm việc.

Ba người Tô Kính, lúc này đã đem đồ vật trong nhẫn thanh lý sạch sẽ, lai lịch của Đại La Ma Môn này cũng đã được suy tính không sai biệt lắm.

Đại La Ma Môn, xuất thân từ một cía Tinh vực xa xôi. Nhìn tọa độ cũng phải nhảy qua bốn cái Tinh vực lớn mới có khả năng đến đây. Trên tay hắn có một phần tinh đồ, khiếm khuyết không được đầy đủ, so với bên Tô Kính còn chưa đủ được một phần vạn.

Bất quá đánh dấu trên tinh đồ này đều rất là chính xác, bảo đảm được sự tồn tại của bảo tàng, không có chỗ nào vứt đi được.

Chỗ này so với Ma Môn Tinh vực còn xa xôi hơn nhiều, nói cách khác, phạm vi mở rộng của Ma Môn đã không phải là phạm vi mà đám người Tô Kính có thể tính toán. Chỗ Tinh vực của Đại La Ma Môn này, suy tính một chút, sợ rằng số lượng Đại La Kim Tiên đã có hơn mười người.

Nếu như rất nhiều Tinh vực đều bị Ma Môn chiếm cứ mà nói, tổng số sẽ rất là khả quan.

Ma Môn có nhiều Đại La như vậy sao? Vậy địa vị của Ma Chủ kia ở trong Ma Môn chưa chắc đã rất cao, có khả năng chỉ là một chi nhánh mà thôi. Như vậy thì phiền phức rồi!

Nếu như Ma Môn cường thế, Đạo Môn sẽ suy yếu, song phương chỉ có thể cùng tồn tại ngắn hạn mà thôi. Muốn ở chung trong thời gian dài, trừ phi thời kì Vũ Trụ mở rộng chinh phạt bên ngoài đã nhạt. Ma Môn cướp đoạt tài nguyên Vũ Trụ trở về, làm cho Ma Môn so với Đạo Môn còn mạnh hơn.

Chỉ là tạm thời Vũ Trụ này vẫn còn ở giai đoạn phòng thủ, không đủ để tấn công Vũ Trụ. Cho nên sự tồn tại của Ma Môn sẽ kéo chân sau của Đạo Môn.

Tô Kính đem tin tức truyền quay lại, để cho người của Thần Châu thế giới đau đầu a. Chính hắn thì lại tiếp tục chạy tới chỗ bảo tàng tiếp theo.

Liên tiếp có hơn mười chỗ bảo tàng Tô Kính đều tới chậm, bất quá hắn cũng không phiền muộn. Những nơi này có dấu vết khá rõ, là Đại La Ma Môn động thủ mang đi.

Hắn cũng có chút bất an, bởi vì mới bắt đầu một chỗ bảo tàng đã bị cướp đoạt quá sạch sẽ, hủy diệt vết tích quá triệt để. Thủ đoạn này so với Đại La Ma Môn còn hung tàn hơn một ít.

Chỗ đó nhất định sẽ có một đồ vật đặc biệt quan trọng tồn tại, cho nên người kia mới có thể làm thành như vậy.

- Nhanh chóng tăng tốc tìm kiếm.

Tô Kính liên lạc đồng bạn, năm tiểu tổ đẩy nhanh tốc độ, dùng thời gian nửa tháng đã đem bảo tàng trong Tinh vực lớn này cướp đoạt qua một lần.

Có hai mươi chỗ bảo tàng hoàn chỉnh, những nơi còn lại nếu không phải là hoang tàn thì chính là một đống đổ nát.

Bảo tàng hoàn chính có chừng năm chỗ giá trị trọng đại, đối với đám người Tô Kính có giúp đỡ. Hơn mười lăm chỗ, dưới Chân Tiên mới có thể coi như không sai.

Chuyện này cũng là bình thường, thời điểm Vũ Trụ hưng thịnh, các Đại La Kim Tiên cũng là trụ cột vững vàng. Vô thượng và Tiên Đế mới là điểm thăng bằng.

Tài nguyên cho Đại La Kim Tiên chắc chắn sẽ không nhiều lắm. Năm đó Vũ Trụ đại chiến, vật phẩm tổn hao vô số, coi như là Tiên Môn giàu có thì thứ để lại cũng sẽ không nhiều lắm.

Nơi này có năm bảo tàng có thể cung cấp giúp đỡ cho các Đại La Kim Tiên. Đây đã là Tinh vực rất là giàu có rồi. Đám người Tô Kính không có ở đây quá lâu, sau khi bay khỏi, lại trở về Tiên cảnh thế giới, trước tiên để vật tư dư thừa ở lại Tiên cảnh thế giới, cung cấp tiêu hao cho Côn lôn. Sau đó Côn Lôn sẽ đem những vật liệu này phân loại một phen, có một bộ phận lại phải luyện chế một phen, sau đó cho các đệ tử hối đoái.

Chiến lợi phẩm bên ngoài của Tiên cảnh thế giới đại đa số là nộp lên, đổi thành công trạng. Đổi lại tài nguyên mà mình cần. Cho dù là Kim Tiên thì cũng không có xử lý được toàn bộ tài liệu, cũng không có thời gian chơi đùa như vậy. Giao cho Côn Lôn xử lý, có một lượng lớn nhà máy luyện khí, Thần Lâm chủ trì, có thể đem hiệu suất của vật tư lợi dụng tới mức lớn nhất.

Các Luyện Khí Sĩ vì tiết kiệm thời gian đều đổi đồ vật, giá trị ngay nộp lên bên trên vật tư.

Tỷ như tinh luyện Tiên ngọc. Có thể đem Hạ phẩm biến thành Thượng phẩm, thế nhưng cần tiêu hao thời gian, còn cần trận pháp bảo vệ. Các tiên nhân vội vàng tu hành, cùng với ra ngoài chinh chiến, cho nên loại công tác vụn vặt này căn bản sẽ không làm.

Tiên cảnh thế giới vận chuyển nhanh chóng như vậy, tích lũy tài nguyên, tốc độ tu hành của các Luyện Khí Sĩ cũng bởi vậy sẽ nhanh hơn. Ở trong hệ thống hối đoái công trạng có thể tùy ý mua đồ vật mà mình cần.

Ba người Tô Kính ở lại, các Đại La còn lại chia làm 4 tổ, lại đi tìm bảo tàng ở Tinh vực tiếp theo.

Tô Kính ở lại, ba người muốn đem Đại La Ma Môn kia luyện hóa thành pháp tắc kết tinh Đại La. Quá trình lấy ra đương nhiên rất không dễ dàng.

Sauk hi lấy ra kết tinh, ba người Tô Kính đều rất là hài lòng. Tuy rằng không so sánh được với Tiên Đế, nếu như góp đủ năm cái là có thể khu động được vệ Hành Tinh chiến hạm. Nếu góp đủ hai mươi lăm cái, có thể khu động Hành Tinh chiến hạm.