Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1914: Ngôi sao (1)




Đáng tiếc hạm đội bên Tô Kính biểu hiện chỉ là Chân Tiên nhưng tổ hợp lực công kích hơn xa Kim Tiên.

Khác với Tô Kính là mười hai nam nhân trung niên không tạo nhiều sát thương cho tiên nhân Ma môn, chỉ có hai tên bị đánh chết. Nhưng bọn họ diệt gọn mười hai thần linh.

Cạm bẫy tan vỡ, tiên nhân Ma môn chạy trốn, các Kim Tiên không rượt theo mà đi hội hợp với Tô Kính.

Điều này làm các thủ đoạn tiếp sau đó của Ma môn mất hiệu lực. Đám Kim Tiên dưới tay Tô Kính là điển hình phục tòng mệnh lệnh. Trong tình huống bình thường Kim Tiên dưới tay Tiên Đế thường sẽ có tính cách gai góc riêng, khi gặp vài chuyện sẽ tự quyết định.

Đám Kim Tiên bên Tô Kính thì răm rắp nghe theo ảnh chiếu của hắn.

Ma Chủ không muốn có kẻ địch như vậy, cạm bẫy liên hoàn bị phá vỡ mắc xích, không thể tiếp tục được nữa.

Hạm đội nhảy ra phong tỏa vào vũ trụ trời sao thật sự, mọi người đều thấy thế giới Vô Ưu công chúa bị nhốt.

Tô Kính nhìn hành tinh đó, không biết nên nói cái gì:

- Xem ra vẫn phải đánh rồi.

Kích cỡ hành tinh đường kính cỡ sáu mươi mấy vạn dặm, xem như vật khổng lồ. Hơn nữa hành tinh này không ngừng phình ra rút lại như trái tim. Nhưng ngôi sao này bề ngoài như tấm da ma thú, mặt trên có vô số ngọn núi cao vút, bên trong rỗng như núi lửa, còn phun khói độc ra ngoài.

Đám người Tô Kính cách mấy chục vạn dặm nhìn hành tinh to lớn, không dám đến gần ngay. Dù là Kim Tiên cũng cảm thấy hành tinh này nguy hiểm.

Ngôi sao phun ra các khói độc sặc sỡ nhiều màu, mười hai Kim Tiên thấy ớn lạnh. Bản năng cho họ biết nếu bị dính vào khói đọc thì có lẽ sẽ chết.

Nếu hạm đội chiến đấu vẫn còn, dựa vào trận pháp tổng thể thì có thể đột phá vào, bây giờ các hạm đội hạng hai đi vào thì cũng được nhưng sẽ toàn quân bị diệt.

Làm vậy không đáng.

Tô Kính nói:

- Mười hai Kim Tiên mang đạo binh đi vào với ta, những người khác canh giữ tại đây, công kích tất cả kẻ địch đến gần.

Mọi người lĩnh mệnh. Tô Kính không mang Liệt Thiên Hạm, dặn mười hai Kim Tiên mang theo hỗn độn tiên chu cùng hắn đi tới trước.

Vô Ưu công chúa liên lạc với Tô Kính:

- Tô Kính đến rồi.

- Ừ, có vẻ rất rắc rối, ta mang mười hai Kim Tiên đến, không biết có thể cứu nàng ra được không.

- Được thì được nhưng mà...

- Nhưng sao?

- Nhưng khẩn cấp cứu ta ra ngoài làm cái gì? Dù sao ta không chết được, chẳng bằng công kích chỗ khác của địch.

Tô Kính nghiêm túc nói:

- Phu nhân của ta không dùng như vậy, nàng hãy chờ đi, ta mang nàng ra ngoài rồi đi tính sổ với Ma Chủ.

- Không tìm thấy hắn, ta thử rất nhiều cách phụ thân để lại. Ma Chủ cực kỳ cảnh giác, dù chúng ta đánh chiếm tinh hệ này hắn sẽ không đi ra tác chiến với chúng ta.

- Vậy mới kỳ, nơi này là căn cơ của Ma môn, hắn không sợ nó bị hủy?

- Bản thân Ma Chủ mới là căn cơ của Ma môn, nơi này chỉ xem như căn cứ. Ta cảm thấy chẳng bằng theo ý Ma Chủ chiếm lĩnh tinh hệ này rồi tính, từ từ tìm tung tích của Ma Chủ. Ta kiềm chế một đống kẻ địch ở đây để bên ngươi tăng tốc độ mau chút.

- Công chúa...

- A?

Vô Ưu công chúa không thói quen cách gọi của Tô Kính, khi riêng tư hai người gọi tên nhau, Tô Kính gọi nàng là Vô Ưu.

- Dù có làm ra vẻ thì ta vẫn sẽ cứu nàng ra, nên bày ra chút thực lực. Thần Châu có nhiều vấn đề, vấn đề lớn nhất là Binh gia và Đạo Môn chưa thống nhất ý kiến, chỉ tạm thời hòa bình ngàn năm. Nàng cũng biết thân phận của ta rồi, có thể khiến cân bằng giữa hai bên sâu hơn chút.

- Không ngờ... ngươi hiểu đại nghĩa như vậy.

Tô Kính nói thật lòng:

- Ta là phò mã gia, hoàng thân quốc thích của Đông Tần đế quốc. Thế giới Thần Châu cũng là quê hương của ta.

Tô Kính có ngày nay, hắn sẽ không quên gốc.

- Tùy ngươi thích, ta chờ ngươi.

Vô Ưu công chúa cắt đứt liên lạc, bọn họ chỉ có thể nhờ vào trang bị đẳng cấp như Hà Đồ Lạc Thư liên lạc, cách khác đã mất hiệu lực.

Cự ly đường thẳng giữa hai bên không hơn hai mươi vạn dặm, đối với Chân Tiên là rất gần.

Giọng Tô Mộ truyền đến:

- Lại tâm tình với tẩu tử?

Tô Kính cười khổ.

- Ca, ta cảm thấy ca làm đúng, nhanh chóng cứu ra tẩu tử mới tốt. Chiến tranh đợt này đánh nhanh thắng nhanh, chiếm lấy ngôi sao kéo nó về, cho thế giới của chúng ta nuốt trọn. Ca không cảm thấy là gần đây sẽ gặp Kim Tiên cường đại sao?

Tô Kính ngẫm nghĩ, hạm đội khổng lồ tác chiến với thế giới Thần Châu là bị người đuổi ra, kẻ địch của hạm đội đó cũng là kẻ địch của thế giới Thần Châu.

- Tẩu tử quá bi quan, tìm đến Ma Chủ thì chúng ta hợp sức giết hắn, tiêu hóa vị diện đã đánh chiếm là lúc Thần Châu thăng cấp. Khi đó liên hợp lại ngăn cản kẻ địch, chúng ta chế tạo hai trung tâm vũ trụ. Tinh vực trong phạm vi Thần Châu và Tiên Cảnh sẽ nhanh chóng trưởng thành, trong thời gian ngắn chúng ta ôm cây đợi thỏ là có thể kiếm tất cả những thứ cần cho nhà mình phát triển.

Tô Kính ngây người, Tô Mộ nói vừa đơn giản vừa chính chắn.

Ý tưởng cân bằng Đông Tần, Thần Binh đế quốc của Tô Kính không bằng kế hoạch này.

Đúng vậy, Tiên Cảnh Thế Giới là căn bản, hắn cần gì rơi vào rắc rối trong Đông Tần? Những cái đó sau này giao cho Khương Diễm làm, quên đi căn bản thì Tô Kính còn nói gì đến đại đạo?

Tô Mộ cắt đứt liên lạc:

- Ca mau lên đi, bên ta lại...

Chiến tranh bên chỗ Tô Mộ đã rất căng thẳng, nhưng nàng có thể dựa vào thực lực nghiền áp, có điều không quá dễ thở.

Tô Kính ngoái đầu nhìn tất cả Kim Tiên:

- Đánh nhanh thắng nhanh, đừng suy xét đến tiêu hao và thu hoạch. Có thể tiêu diệt kẻ địch thì cho hắn suốt kiếp không được siêu sinh. Chiến lợi phẩm trước mắt thì các ngươi tự giữ, trở lại phân phối sau.

Tô Kính nói đơn giản sau đó một mình lên trước, chân đạp hỗn độn tiên chu lao vào ngôi sao không ngừng phun khói độc.

Tô Kính phớt lờ khói độc, Long Xà Đạo Giới trước kia đủ để chống cự bất cứ độc tố. Hiện giờ hắn có lực lượng giới vực Ma Thần Đạo Giới thì càng thêm không sợ độc tố.

Dù Tô Kính không thi triển Ma Thần Đạo Giới, Thiên Ma tiên bào trên người hắn sẽ tự động ngăn cách công kích thương tổn.

Khói độc bảy sắc tựa như làn gió không chỉ bằng cách lây nhiễm tổn thương kẻ địch. Nhưng Ma Thần Đạo Giới của Tô Kính huyền diệu, khói độc không thể đến gần được, thậm chí không có phản ứng với nhau đã bị Ma Thần Đạo Giới ngăn cách.

Mười hai Kim Tiên được Tô Kính che chở đáp xuống mặt đất hành tinh.