Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1796: Chiến trường thực nghiệm (3)




Rầm!

Binh ngẫu giơ tấm thuẫn đẩy tới trước, hàng trăm kỵ sĩ ma thú bị đẩy rớt xuống. Tấm thuẫn cương thiết để lại vết hằn bất quy tắc, kết cấu chỉnh thể không bị hỏng. Cương thiết này có độ mềm dẻo rất tốt, chuyên môn chế tạo cho binh ngẫu, dù bị đâm nát vẫn có năng lực phòng ngự nhất định.

Binh ngẫu hàng đầu tiên lùi ra sau, binh ngẫu hàng sau tiến lên trước, tấm thuẫn lại giơ lên, đợt công kích thứ hai bị đập rớt xuống. Bạch Hữu hơi yên lòng, gã đoán lực lượng của kỵ sĩ ma thú yếu hơn binh ngẫu. Binh ngẫu chiếm ưu thế địa lợi cộng thêm trọng lượng áo giáp, tấm thuẫn, kẻ địch muốn xông lên là điều không thể.

Xoẹt!

Một luồng kiếm quang bừng lên trong binh ngẫu, một binh ngẫu bị chém nổ nửa người. Một chiến sĩ áo vải hiện hình trong cái bóng binh ngẫu, sắc mặt tái nhợt. Binh ngẫu mất nửa người chợt xoay lại, gai nhọn trên cánh tay phải đâm vào đầu chiến sĩ. Chiến sĩ am hiểu ẩn nấp đánh bất ngờ chớp mắt chết.

Chiến sĩ đã chết, binh ngẫu mất nửa người còn miễn cưỡng giơ chân lên đá xác bay ra ngoài thành. Một vụ nổ nhỏ, không rõ cái xác kia mang theo vật gì.

Vụ nổ là ngoài ý muốn, mức độ nổ cỡ này không đủ làm mặt đất thủng cái hố bao lớn.

Bạch Hữu cảm thấy đáng giá, đây là lần đầu tiên gã chỉ huy binh ngẫu vật lộn trong khoảng cách gần như vậy, binh ngẫu không làm gã thất vọng chút nào. Dù là binh ngẫu nổ nửa người chắc chắn phải chết cũng tranh thủ đá bay xác chết rắc rối trước khi nó chết.

Một kiếm tu cảnh giới Kim Đan ở bên cạnh Lục Nghị đỏ mặt xin lỗi:

- Xin lỗi, không khống chế kiếm khí tốt, hình như...

Nếu kiếm tu này điều khiển tốt chút giải quyết kẻ địch lẻn vào thì không đến mức phá hủy binh ngẫu.

Lục Nghị giải thích cho kiếm tu nghe:

- Không sao, trên người binh ngẫu có trận pháp hỗn độn, binh ngẫu càng nhiều thì hiệu quả càng rõ ràng.

Kiếm tu yên lòng, gã còn tưởng vì mình khống chế kiếm khí không tốt.

Lục Nghị khích lệ:

- Ngươi có thể một kiếm hủy diệt nửa người binh ngẫu đã rất khá rồi.

Lục Nghị nói thật, hỗn độn trận pháp trên người binh ngẫu khiến hiệu quả công kích tầm xa bị suy yếu, còn gây hỗn loạn, dù đánh bị thương kẻ địch thì hiệu quả không quá lý tưởng.

Binh ngẫu đơn thuần là binh khí hình người cận chiến, vũ khí ném duy nhất là thủ phủ, cự ly công kích chỉ được mấy chục trượng, nếu xa hơn thì không có hỗn độn chi khí thêm vào, uy lực giảm mạnh. Đối mặt tạp binh còn được, gặp tinh nhuệ thì khó phá phòng.

Tuy kiếm khí của kiếm tu hơi mất kiểm soát bị thương binh ngẫu nhưng mục tiêu chính không chạy thoát, phần lớn kiếm khí chém vào kẻ địch nên binh ngẫu mới một kích thành công. Cảnh giới của kẻ địch kia phỏng chừng cao hơn kiếm tu.

Kiếm tu không uổng là máy bay chiến đấu trong luyện khí sĩ, lực công kích không còn lời nào để nói.

Lục Nghị an ủi xong một đôi tiểu đao tinh xảo bay ra khỏi ống tay áo, hai thanh đao đinh đang va chạm vào nhau, thoạt trông khá chậm nhưng chớp mắt bay vào trong binh ngẫu.

Năng lực khống chế của Lục Nghị cao hơn kiếm tu nhiều, đôi tiểu đao xoay ba lần đột nhiên cắm xuống, một kẻ địch núp trên đầu tường bị đánh hiện hình.

Lục Nghị ngoắc ngón tay, đôi tiểu đao bay về ống tay áo. Nhìn lại kẻ địch đã bị một binh ngẫu đạp thành thịt vụn.

Bạch Hữu gật đầu, binh ngẫu chỉ là một số người thường cấu thành dơn vị chiến đấu, nhưng có áo giáp dẫn dắt khiến bọn họ có ý thức tác chiến hoàn mỹ. Cái giẫm đạp này là kết hợp vấn đề mới rồi xác kẻ địch nổ sàn lọc lựa chọn, đạp một cái xác chết không nổ, xóa bỏ mọi nguy cơ.

Liên tiếp mất hai chiến sĩ cảnh giới Kim Đan, kẻ địch không dùng cách cũ đánh lén nữa. Kỵ sĩ ma thú tản ra dò xét vòng quanh tòa thành, không quan tâm liên hoàn trọng nỗ công kích.

Người các kỵ sĩ ma thú đều ghim tên, cái đau này không mãnh liệt bằng Kích Quang Phù Văn Pháo gây ra.

Dong binh nhìn quen việc sống chết, binh ngẫu không có tình cảm gì, áo giáp khống chế bọn họ không có chút cảm giác. Nên những kỵ sĩ ma thú có ghim thành nhím loanh quanh bên ngoài cũng không ảnh hưởng đến người trong thành.

Đây là thế giới thuật đạo, tòa thành thiếu đại trận bảo vệ, sức chiến đấu không tăng quá nhiều thì số lượng kẻ địch mới rắc rối, còn về khó giết thì không thành vấn đề.

Bên Tô Kính kiểm soát toàn tục, không ngừng chú ý tình hình bên này, vừa phải lo chiến trường bên Quỳnh thành. Đại bản danh cuối cùng của Mộ gia mãi chưa bị công chiếm. Thật ra nếu Tô Kính dốc hết sức, dùng hạm đội chủ lực tấn công thì Quỳnh thành sẽ bị đánh chiếm. Nhưng Mộ gia kinh doanh nhiều năm, Quỳnh thành được gọi là Ngọc Kinh thành nhỏ, nếu mạnh mẽ tấn công nó sẽ phải tiêu hao khá lớn.

Bây giờ Tô Kính thiếu tiền, thiếu Tiên Ngọc nên không thể phô trương vậy được.

Bên đảo Võ Thánh dù gì là phạm vi các nước Nam Hải, các thế lực lớn cắm rễ sâu, Ma môn chỉ đánh nghi binh.

Ba đảo địa ngục diện tích lớn, lúc trước Tô Kính làm công tác phòng ngự khá đầy đủ, tu sửa lặp đi lặp lại gần một trăm năm, hòn đảo trở thành cỗ máy chiến tranh to lớn.

Cùng Binh gia liên hợp khai phá đảo luyện khí, có đại quân Binh gia đóng quân quanh năm, không cần Tô Kính lo cũng sẽ không rơi vào tay giặc, nơi đó là địa điểm bổ cấp quan trọng của Binh gia.

Tô Kính quan tâm nhất là Tiên Cảnh Thế Giới, có cường giả Lục Đạo Chân Quân tọa trấn bên đó nhưng hắn không dám thả lỏng.

Chiến hạm vuông vức kia Tô Kính chỉ nhìn một cái rồi thôi.

Ma môn muốn mang chiến hạm lên thành bảo, bày trận pháp công kích Phương Tỉnh sẽ mất thời gian lâu hơn một, hai canh giờ, Tô Kính dư sức đi chi viện.

Chiến dịch dong binh đoàn chỉ là thực nghiệm trên chiến trường, các loại vũ khí cấp thấp phối hợp vũ khí cao cấp, trắc nghiệm hiệu quả thực chiến. Thử thách binh ngẫu cũng quan trọng, đến bây giờ Tô Kính đã thiết kế mấy chục cách sử dụng binh ngẫu.

Mục tiêu của Tô Kính là kết hợp binh ngẫu với khôi lỗi thần binh thành kiểu như robot mới xuất hiện trên Trái Đất.

Loại thiết kế này không thể chỉ dùng kỹ thuật, sau khi Tô Kính thăng cấp Chân Tiên mới luyện chế ra chiến giáp tiên binh được, tốt còn hơn loại trang bị chưa xuất hiện này nhiều.

Nếu loại trang bị này giá thành cao thì không có ý nghĩa tồn tại, chẳng bằng đi luyện chế chiến giáp tiên binh cho rồi.

Tính linh hoạt của binh ngẫu cho Tô Kính tìm đến phương hướng. Phía trước dù là khôi lỗi thần binh hay đạo binh đều phải đối mặt vấn đề giá thành. Tấn công dị vị diện tổn thất binh sĩ quá lớn, sẽ ảnh hưởng hiệu suất tấn công.