Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1782: Dong binh (1)




Khương Thần lấy danh nghĩa hoàng đế ra lệnh cho chín gia tộc cùng mười hai Đạo Cung xuất binh.

Đương nhiên Mộ gia Quỳnh châu không thể hưởng ứng triệu tập. Người Mộ gia bị chôn chân trong Quỳnh thành, rời khỏi tường thành còn không được, chỉ có một đám tiên nhân tử thủ, quân đội còn sót lại chưa đầy trăm vạn.

Lần này khởi binh nhiệm vụ rõ ràng, chủ soái chọn trong hoàng thất, tên Khương Cực.

Đại Tư Mã đương triều hiện giờ là người xuất thân từ gia tộc nhỏ, cũng là gia thần trung thành nhất dưới tay Tiêu Dao Vương. Phụ tử Tô Kính nắm giữ triều đình, nhưng nhiều năm qua trừ đối phó Mộ gia ra còn mấy gia tộc khác vẫn bình yên, nên mới không dẫn đến bắn ngược.

Tình huống này sẽ không kéo dài quá lâu. Diễm Đế Minh của Tô Kính giải quyết tận gốc, máu Đông Tần sẽ từ từ chảy khô.

Đại Tư Mã nhâm mệnh Khương Cực làm nguyên soái nam chinh, trực tiếp xây phủ.

Phủ nguyên soái có hệ thống chính trị hoàn chỉnh, sau lưng có Võ Uy Vương ủng hộ. Trung quân lấy Vũ Lâm quân làm nồng cốt, chiêu mộ thêm phủ binh các nơi về huấn luyện, một năm sau mới xuất phát.

Phủ binh của Đông Tần khá tinh nhuệ, đa số thật ra là từ chỗ Tiêu Dao Vương điều đến, có tham gia vào đợt tấn công quốc gia Tà Thần, đều là binh sĩ dày dạn kinh nghiệm.

Đội trung quân này có bốn mươi phần trăm lính già, sáu mươi phần trăm lính mới.

Trung quân có một trăm hai mươi vạn người, chủ lực chiến đấu thật sự vẫn phải đưa vào tám gia tộc lớn và mười hai Đạo Cung. Hai mươi dòng thế lực này sẽ ra một trăm hai mươi vạn binh, cộng thêm Võ Uy Vương, Vô Ưu trưởng công chúa ra sáu mươi vạn quân đội cộng lại là hơn hai ngàn sáu trăm vạn.

Những binh sĩ lấy quân đội các nước Nam Hải là chính, hai mươi phần trăm là lính già trải qua chinh chiến quốc gia Tà Thần. Số còn lại tham gia chiến dịch hơi ít nhưng đa số từng chiến đấu với ngư nhân.

Bộ đội chủ lực của các nhà thì không dám điều động, hoàng đế yêu cầu như vậy. Bộ đội chủ lực và đại quân nam chinh khác biệt không lớn hơn, so sánh sức chiến đấu bộ đội chủ lực của các thế lực nếu mười điểm là số tròn, sức chiến đấu của bộ đội chủ lực là tám, đại quân nam chinh được thành lập thì bảy điểm.

Khác biệt của hai đại quân nằm ở chỗ nếu bộ đội chủ lực tồn tại thì các gia tộc lớn, Đạo Cung rất dễ mở rộng tổ kiến bộ đội mới. Trải qua nhiều năm trui rèn bộ đội chủ lực, một lính nhỏ nấu cơm cũng có tố chất quan quân.

Mọi người lo lắng điều gì? Bao gồm hoàng đế Khương Thần đều cho rằng đây là cái bẫy Ma môn, Thần Binh đế quốc đặt ra, mặc dù xác suất rất thấp chỉ cỡ một phần trăm vạn, nhưng Đông Tần đế quốc phải đề phòng.

May mắn đế quốc trải qua hai trận chiến diệt quốc, quốc gia Tà Thần và Ngư Nhân đế quốc mang đến nhiều binh sĩ ưu tú cho Đông Tần đế quốc, tổ kiến đại quân gần ba ngàn vạn người không cần các nhà bỏ vốn gốc vào.

Sau hai trận chiến tranh sức chiến đấu của Đông Tần đã lên gấp mười lần.

Bộ đội chủ lực của Tô Kính đang ở Tiên Cảnh Thế Giới, bên Đông Tần huấn luyện dùng Thông Thiên Tháp kém xa ở thế giới Thần Châu, hai bên khác biệt về Nhân Tham Quả Thụ.

Nhân Tham Quả Thụ có thể điều động nguyên khí thiên địa cả thế giới, điều giải tình huống mô phỏng chiến tranh trong Thông Thiên Tháp. Huấn luyện trong Thông Thiên Tháp Tiên Cảnh Thế Giới giống hệ thực chiến.

Côn Luân hấp thu những tiểu thế giới trong phủ đệ Kim Tiên cộng thêm bản thân tiên phủ phân giải, hình thành ba ngàn sáu trăm ngọn núi lơ lửng vòng quanh Côn Luân.

Bên trong mỗi ngọn núi là một động thiên, đường kính hơn ba ngàn dặm, xem như loại động thiên nhỏ nhất. Nhưng động thiên lệ thuộc Côn Luân có linh khí không kém hơn động thiên cỡ lớn mười mấy vạn dặm. Vì nguyên khí, quy tắc của ba ngàn sáu trăm động thiên đều dựa vào Tiên Cảnh Thế Giới chống đỡ.

Trong mỗi động thiên có nhánh của Nhân Tham Quả Thụ tiến vào.

Những động thiên này được bài bố thành chỗ tu hành, người Tiên Cảnh Thế Giới muốn vào trong động thiên tu hành phải lập công huân, tích lũy điểm đổi thời gian tu hành.

Lần này Vô Ưu công chúa phái sáu mươi vạn binh thật ra là cùng với trung quân xuất chinh, không tham gia vào chiến đấu, đừng để cường giả địch chém đầu chủ soái là được.

Lẽ ra Tô Kính cũng nên xuất binh, ít nhất phải là quy mô một trăm hai mươi vạn người.

Nhưng thời gian một năm đến, Khương Cực tuyên bố mệnh lệnh, tụ tập chủ soái các nhà chuẩn bị xuất chinh, lúc này quân đội của Tô Kính mới từ từ đến.

Tô Kính đưa đến một đội do năm quân đoàn lớn tổ thành dong binh đoàn, tổng cộng ba trăm vạn người.

Tô Kính dùng một năm điều động dong binh đoàn ở lại quốc gia Tà Thần, hắn không sử dụng quân đội của mình.

Trên Đảo Võ Thánh Tô Kính còn để lại hơn hai trăm vạn tinh binh, đều là tương đương với quân đoàn tam giai.

Tô Kính điều động dong binh đoàn là vì một năm trước hắn nhận được tình báo các nước Nam Hải cách Đông Tần càng lúc càng gần, Đại Thánh sơn cách Đông Tần đế quốc xa dần.

Cái này khác với phỏng đoán, cả thế giới thay đổi chứ không lấy đại lục chỗ Đông Tần làm trung tâm.

Đại Thánh sơn cũng là một trong các trung tâm.

Khoảng cách giữa Đại Thánh sơn và Đông Tần đã trên trăm vạn dặm. Vị trí các nước Nam Hải cách Đông Tần gần nhất chưa đầy mười vạn dặm.

Tô Kính không muốn mất đi thuộc hạ quen thuộc nào, đối phó Ma môn khó khăn hơn trong tưởng tượng, là kế hoạch lâu dài. Bộ đội trung tâm của Tô Kính gồm bảy trăm hai mươi vạn đại quân đóng ở Tiên Cảnh Thế Giới, quân đoàn nhất giai, nhị giai cũng huấn luyện tại Tiên Cảnh Thế Giới.

Quân đoàn tam giai, tứ giai luân lưu trú đóng trên Đảo Võ Thánh, nghỉ ngơi rồi vào Tiên Cảnh Thế Giới tăng mạnh huấn luyện.

Quân đoàn ngũ giai, lục giai thay phiên nhau, khu vực hoạt động ở đảo quốc trong sự kiểm soát của các nước Nam Hải và Ngư Nhân đế quốc.

Ngư Nhân đế quốc bị diệt nhưng còn nhiều ngư nhân sống sót, đế quốc không ngừng phái binh thanh trừ, không chú trọng hiệu suất, chủ yếu là vì luyện binh.

Tô Kính có đầy đủ lực lượng, nhưng hoàn toàn mù tịt tình báo bên Đảo Võ Thánh. Lục Đạo Chân Quân biết gì thì nhà khác cũng biết hết.

Bây giờ trên Đại Thánh sơn bao phủ nguyên từ thần quang, không cách nào dùng tiên thuật tra xét. Muốn điều tra phải phái người vào Đại Thánh sơn. Đường Hà đã thử vài lần, sau khi chết một số thám tử tinh nhuệ thì bỏ cuộc.

Tô Kính phái khôi lỗi lẻn vào, nhưng khôi lỗi điều tra có hạn, cách xa như vậy không thể trực tiếp truyền tin tức ra, đành dựa vào vận may.