Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1681: Hồi viện (3)




Chi quân đội này, bị Lâm Hoành Sơn tập kích, tổn thất hết hai Tiên Nhân liền rút về.

Tô Kính nhìn không thấy chiến báo cụ thể, bất quá cũng minh bạch mình và sư phụ trong lúc đó chênh lệch.

Mười Tiên Nhân, bị sư phụ chính diện đẩy lùi. Sư phụ còn tự tay giết chết hai cái, cái này và Phó Thanh Sơn bất đồng, Phó Thanh Sơn là ám sát, âm thầm động thủ, đơn đả độc đấu, một kích đắc thủ, viễn độn nghìn dặm.

Sư phụ là bị 10 Tiên Nhân vây công, đối phương còn có đại quân trợ trận.

Lúc này Tô Kính nhớ tới, thời điểm lần trước mình đối mặt cường địch, thậm chí chưa dùng tới Bạch Hổ Thần Binh?

Bạch Hổ vương tọa, bị Tiên Anh chiếm, mình cũng không thế nào vận dụng, Long Xà cửu biến, trên lý thuyết không phải là đồ vật của Binh gia, là đồ vật của Yêu tộc, mình chiến đấu, còn là thiên hướng Đạo môn nhiều hơn chút. Bởi vì Lục Đạo Thần Giám, mình có thể chứa đựng đạo thuật nhiều lắm, tổ hợp lên cũng không kiêng nể gì cả, căn bản không tồn tại phiền phức đạo thuật ảnh hưởng lẫn nhau gì.

Mình, hẳn là thoát khỏi phương thức này, nên học tập sư phụ a.

Tô Kính có dục vọng muốn trở lại bên cạnh Lâm Hoành Sơn, muốn chuyên chú học tập Binh gia chiến pháp. Mình tu thành Bạch Hổ vương tọa, so với Bạch Hổ Hoàn của sư phụ còn cường đại hơn, thế nhưng sức chiến đấu, vẫn như cũ bị sư phụ xa xa bỏ qua.

Thiên Ma Tiên binh, chiếm vị trí của Bạch Hổ Thần Binh, mới để cho chiến pháp của mình xảy ra vấn đề.

Thế nhưng Thiên Ma Tiên binh quá cường đại, mình không đành lòng buông tha. Đây là vấn đề lớn nhất, Thiên Ma Kiếp số kia, sợ rằng vẫn còn chưa xong!

- Ta muốn đi về.

Tô Kính bỗng nhiên nói với mọi người.

- Về nơi nào?

Cơ Vô Song khẩn trương hỏi.

- Trở lại tu hành, rất nhanh, các ngươi không cần lo.

Tô Kính nghĩ đến liền làm, nếu Thiên Ma Kiếp số này không giải quyết mà nói, tùy thời đều có thể làm người chết a!

Tô Kính nói đi liền đi, cao tầng của Lục Đạo Chân Quân cũng một mảnh mờ mịt.

- Sự tình tu hành, lúc này còn không nghiêm trọng, bất quá ta phỏng chừng, cùng Ngư Nhân đế quốc trong lúc đó chiến tranh, hẳn là rất nhanh sẽ bạo phát đến đỉnh điểm. Ta không giải quyết mà nói, sẽ ở trong chiến tranh kế tiếp đối mặt cái phiền toái này, đến lúc đó, chính là không có thuốc nào cứu được.

- Đi thôi, ta tới đối phó, để Tô Mộ cùng ngươi trở lại, bên kia không có cường giả gì tọa trấn, ta lo lắng.

Vô Ưu công chúa nói.

Tô Kính muốn lắc đầu, Tô Mộ đã đáp ứng một tiếng tốt.

Hai người cưỡi một Ám Dạ Song Long hạm về Vũ Thánh Đảo, lại từ Vũ Thánh Đảo đi Tiên cảnh thế giới.

Dưới Nhân Sâm Quả Thụ, Tô Kính cùng Tô Mộ mặt đối mặt, tùy ý ngồi. Tô Kính cùng Tô Mộ nói ra một ít nghi hoặc trong lòng, còn có cảm giác nguy cơ.

Tô Mộ cũng không trầm tư, trực tiếp mở miệng nói:

- Nếu như ta, sẽ bỏ Thiên Ma Tiên binh.

- Bỏ? Thứ này, là vạn nhân địch a!

- Hơn được Lâm Hoành Sơn sao?

Tô Kính lắc đầu, chờ Thiên Ma Tiên binh của mình đại thành, Bạch Hổ Thần Binh của sư phụ khẳng định đã thành hình, tuyệt đối có thể nghiền ép Thiên Ma Tiên binh.

- Nếu không có tính phát triển, giữ lại làm gì?

Tô Mộ nhìn vấn đề, luôn luôn rất trực tiếp.

- Thế nhưng cứ như vậy buông tha?

Tô Kính không phải là người tham, vấn đề là Thiên Ma Tiên binh, căn bản là đồ vật cực kỳ hiếm có, không có mấy Tiên đế có thể lấy được đồ chơi này, mình mới Thiên Tiên cảnh, liền có hơn một vạn, buông tha mà nói, đó không phải là vấn đề tâm cảnh, mà là vấn đề có đáng giá hay không.

- Nói buông tha, là chỉ buông tha Thiên Ma Tiên binh, không phải nói buông tha loại lực lượng này.

Tô Mộ cười khổ, có đôi khi Tô Kính quá mức thông minh, có đôi khi lại ngốc đáng yêu. Đạo lý đơn giản như vậy, hắn còn đang rơi vào mơ hồ.

Tô Kính trầm tư, sau một lát mới cười nói:

- Ngươi chờ nửa ngày, sau đó giúp ta tu hành.

- Tốt.

Tô Mộ mặt mày rạng rỡ.

Tô Kính cũng không để ý tới, trong lòng từ từ làm theo ý nghĩ của mình. Mình tu hành cho tới nay, là Đạo môn, Yêu tộc, Binh gia, ba loại cùng tồn tại.

Nói cách khác, mình chỉ cần ba đội ngũ Tiên binh. Lúc này mỗi loại Tiên binh một vạn cũng là nhiều lắm, đối với mình ý nghĩa không lớn.

Long Xà Tiên binh, là mình tu hành Yêu tộc thành tựu. Bạch Hổ Thần Binh, là mình tu hành Binh gia thành tựu, Đạo môn tu hành là cái gì chứ? Là Thiên Ma Tiên binh a!

Tô Mộ nói mình muốn buông tha Thiên Ma Tiên binh, đó là không đúng!

Mình muốn buông tha, là Thần cấp khôi lỗi lãnh đạo khôi lỗi Tiên binh. Binh gia, chỉ để lại Bạch Hổ Thần Binh liền được.

Tô Kính triệu hồi ra Thần cấp khôi lỗi, còn có thủ lĩnh của Thiên Ma Tiên binh, ở trước mắt, hai phụ trợ cường đại này, đều là diện vô biểu tình đứng thẳng.

Tô Kính triệu hồi ra Bạch Hổ Thần Binh cùng Long Xà Tiên binh, hai loại này trông rất sống động.

Tô Kính nhìn thủ lĩnh của Bạch Hổ Thần Binh, cũng là Bạch Hổ Thần soái nói:

- Kể từ hôm nay, ta ban ngươi tên... Tô Thiết Y.

- Đa tạ chủ công!

Bạch Hổ Thần soái lập tức đổi xưng hô, trong hai mắt, thần thái càng thêm linh động.

Tô Kính nhìn thủ lĩnh Long Xà Tiên binh nói:

- Kể từ hôm nay, ta ban ngươi tên... Tô Vô Cực.

- Chủ công cao thượng.

Thủ lĩnh của Long Xà Tiên binh nhìn Tô Kính chắp tay. Trong hai mắt của hắn, cũng phát sinh cải biến kỳ diệu, giống như Tô Thiết Y kia, ánh mắt linh động, cất dấu một tia cảm kích không cách nào phát hiện.

Tô Kính quay đầu lại, nhìn Thiên Ma Tiên binh cùng Thần cấp khôi lỗi, hắn nhẹ khẽ thở dài, nói với Thiên Ma Tiên binh:

- Kể từ hôm nay, ta ban ngươi tên, Tô Vấn Tâm.

Thiên Ma Tiên binh nghe được Tô Kính nói, lại không có cảm tạ giống như Tô Thiết Y Tô Vô Cực, mà bỗng nhiên trong lúc đó, thân hình biến hóa, xoay người đánh về phía Thần cấp khôi lỗi.

Thần cấp khôi lỗi muốn phản kích, hai kiện vũ khí trong tay bỗng nhiên tuột tay, bị Tô Vấn Tâm trực tiếp đoạt đi.

Tô Vấn Tâm hóa thân Thiên Ma trăm trượng, mở miệng nuốt Thần cấp khôi lỗi xuống bụng. Thân thể hắn, không ngừng bành trướng co lại, bành trướng co lại, bên trong phát ra thanh âm Thiên Lôi cuồn cuộn.

Ước chừng hơn hai canh giờ, Tô Vấn Tâm mới khôi phục hình thái Nhân loại, nhìn Tô Kính bái xuống, miệng nói:

- Đa tạ chủ công, ban ta tân sinh.

Đến tận đây, trong Tử Phủ Tô Kính, Tiên Anh bỗng nhiên phát ra thanh âm vui cười khoái trá, thân thể Tô Kính cảm giác được một loại đồ vật huyền diệu.

Ba Tiên binh, đều có linh hồn chân chính.