Tô Kính cười khổ, mình thật là ngu xuẩn, lực lượng của Ngư Nhân Thần linh kia đã không có năng lực tự chủ, mình sớm nên dùng Bạch Hổ vương tọa tới hấp thu.
Bất quá dùng Bạch Hổ vương tọa hấp thu cái đuôi Thần linh kia, cũng là có nguy hiểm. Này có khả năng tạo thành Bạch Hổ vương tọa lên cấp, mà mình lên cấp trong chiến đấu, cũng không phải là như trong tiểu thuyết tu tiên, có thể Tiểu Vũ Trụ bộc phát, hơn phân nửa sẽ bị người trực tiếp giết chết.
Thời điểm Tô Mộ mạo hiểm, mình chỉ có thể cầu ổn.
Vô Ưu công chúa cầm một đoạn đuôi Thần linh, nắm trong tay, mặc dù có Liệt Dương Thần Hoàng viêm bao vây, vẫn cảm thấy nhơ nhớp, vô cùng ác tâm. Thứ này vừa nhìn liền biết là một trân phẩm, không thể nào vứt bỏ. Vô Ưu công chúa dứt khoát lấy ra một khối thứ nguyên thạch, ném vào, sau này lại tính toán.
Sau đó, nàng nhìn thoáng qua Tô Kính, thi triển một đạo thuỷ thuật liền đi tới bên cạnh Tô Mộ, bên cạnh Tô Mộ, Lục Đạo Thần Binh giám còn đang thủ hộ nàng, Vô Ưu công chúa đến, Lục Đạo Thần Binh giám nháy mắt liền biến mất, trở lại trong áo giáp của Tô Kính, che giấu đi.
Vô Ưu công chúa tới kịp thời, lại muộn mấy phút, bên Tô Kính không trụ được không nói, lực lượng trong Lục Đạo Thần Binh giám này cũng tiêu hao hết. Một khi lực lượng hao hết, thứ này tương đương với hư một nửa, muốn tái sử dụng mà nói, liền cần Tô Kính luyện chế lại, tiêu hao khổng lồ.
Vô Ưu công chúa cũng không có dư lực đi đối phó trận pháp triệu hoán kia, nàng cần bảo vệ Tô Mộ, mà Tô Kính, thì chỉ có thể tự vệ, chữa trị thương thế, nhiều nhất trợ giúp Vô Ưu công chúa, bảo vệ cho một phương hướng.
Loại đạo thuật kinh sợ đã thử qua rất nhiều loại rồi, Ngư Nhân căn bản là không sợ. Hoặc đổi lại thuyết pháp, Ngư Nhân đã không có bất kỳ ý nghĩa khác rồi, chỉ muốn dùng tánh mạng của mình, đổi lấy đám người Tô Kính tử vong.
Ngư Nhân bị đạo thuật kinh sợ, không biết tại sao, nét mặt đã nhăn nhó giống như quỷ, hiện ra trong lòng hoảng sợ, nhưng vẫn đánh về phía đám người Tô Mộ, thời điểm huy động binh khí, động tác cũng biến dạng.
Khôi giáp của Tô Kính, binh khí Ngư Nhân chặt lên là sẽ không phá vỡ, nhưng mà phối hợp kỹ năng chiến trận xốc xếch, đánh nhiều, sớm muộn gì cũng sẽ cắt khôi giáp ra, phân thây Tô Kính. Không có thủ đoạn cận chiến, chân khí của Tô Kính tiêu hao nghiêm trọng, bất quá Vô Ưu công chúa tới, có thể vì hắn hồi phục chân khí, lần này, chỉ cần địch nhân không cách nào công phá phòng ngự của Vô Ưu công chúa, cũng đủ để cho Tô Mộ kéo đến lúc Ưng Dương tới.
Ưng Dương tới, hoàn toàn có thể chống đỡ đến khi Tô Mộ luyện khí xong.
Trong lòng Tô Kính cũng hết sức thương tiếc, đã có hơn trăm Yên Chi Long chết trận. Những Yên Chi Long này, nếu như không phải ở trong hoàn cảnh tử thủ, ở trong biển tùy ý săn giết Ngư Nhân mà nói, căn bản sẽ không nhanh chóng xuất hiện chiến tổn như thế.
Yên Chi Long ở trong tay Tô Kính cũng không nhiều, vẫn chưa tới bốn ngàn con, đại đa số là rất sớm theo hắn. Cho tới nay, Yên Chi Long cũng không phải là đơn vị chiến đấu, chẳng qua là phụ trợ. Hiện tại lại tổn thất ở loại chiến đấu này.
Đối mặt Long uy yếu ớt của Yên Chi Long, quân đội Ngư Nhân quên cả sống chết nhào lên, dùng huyết nhục của mình ngăn cản nanh vuốt sắc bén của Yên Chi Long. Khôi giáp của Ngư Nhân, đối với Yên Chi Long mà nói, căn bản là không có ý nghĩa phòng ngự. Chẳng qua là số lượng Ngư Nhân quá nhiều, kiến nhiều cắn chết voi, Yên Chi Long từng con mất đi tánh mạng, chìm vào biển rộng, trong mắt cũng không có bao nhiêu oán giận.
Không có Tô Kính, bọn chúng không thể nào hóa thân làm Long, chẳng qua là một Tiểu Ngư ở sông Lưu Hoa mà thôi.
Tô Kính nhớ tới năm đó, thời điểm đi qua sông Lưu Hoa, dưới mặt băng trong suốt, từng Tiểu Ngư vui vẻ khoan khoái, trong lòng có chút chua xót.
Lâu như vậy, vốn cho là mình không hề để ý hy sinh nữa. Không nghĩ tới hôm nay, bỗng nhiên lại có cảm xúc thương xót như vậy.
Ngư Nhân điên cuồng, là tính chất tập thể, giống như một người đi trên đường, bỗng nhiên sinh ra nổ tung, tất cả người đi đường không khỏi lâm vào trong bối rối. Tình huống như thế, bất luận kẻ nào cũng không có cách nào khống chế.
Loại điên cuồng này, để cho Ngư Nhân ở dưới tình huống trong lòng cực kỳ sợ hãi, vẫn quên cả sống chết.
Tô Kính cười khổ, không trách được, Binh gia binh pháp có rất ít tình huống vây kín địch nhân. Bình thường cũng sẽ lưu lại cho địch nhân một con đường sống, hiện tại đường sống của Ngư Nhân, tựa hồ bị đoạn tuyệt, cho nên liền thành bộ dạng trước mắt.
Tô Kính đang ở dưới Tô Mộ, chống lên Long Xà lĩnh vực, bất kỳ Ngư Nhân nào tiến vào Long Xà lĩnh vực, cũng sẽ bị số lượng Long Xà Chân Khí khổng lồ giết chết, có rất nhiều bị Long Xà Chân Khí biến ảo thành Nghịch Lân Mâu chấn nát bấy.
Nhìn qua, chống đến lúc Ưng Dương tới là chuyện rất dễ dàng, chẳng qua ở nơi xa, mấy chục vạn Ngư Nhân bố trí đại trận kia, đã bắt đầu có biến hóa, ở trung ương đại trận, hàng ngàn hàng vạn Ngư Nhân dùng vũ khí xé lồng ngực của mình, vẩy nhiệt huyết vào một điểm.
Cái điểm kia hấp thu máu Ngư Nhân, không ngừng mở rộng, hóa làm một vầng hào quang khổng lồ, ở trung tâm vầng hào quang, một hải yêu hình thể khổng lồ lộ ra một con mắt của nó.
Một con mắt này, đã lớn như đầu của Hắc Long.
Tô Kính cau mày, đây là chuyện tình rất không xong, đối phương triệu hoán ra, là một yêu thú hình thể khổng lồ. Thể tích yêu thú này, so với Ứng Long hạm còn muốn lớn hơn rất nhiều.
Tùy ý một chút công kích, đã không phải là có thể dựa vào lực lượng ngăn cản. Vấn đề là, hiện tại Tô Mộ sợ nhất công kích như vậy, có lẽ đả thương không tới nàng, nhưng sẽ phá hư quá trình nàng luyện khí.
Nếu Tô Mộ luyện khí bị phá hư, như vậy lúc trước bỏ ra, sẽ không còn ý nghĩa.
Tô Mộ cũng không thể rời đi, Thiên kiếp còn không có kết thúc, rời đi mà nói, thi thể Ngư Nhân Thần linh kia liền không có biện pháp luyện hóa, Lôi Long chiến kích cũng sẽ phá hủy.
Nghĩ tới đây, Tô Kính quát lên:
- Vô Ưu, bảo vệ phía dưới.
Vừa nói, hắn lủi về phía trước, đến đối diện Tô Mộ nói:
- Ta có thể hấp thu một chút Thần linh thi thể, có thể không?
Tô Mộ cắn răng gật đầu.
Nàng cũng nhìn thấy trận pháp nơi xa, chẳng qua là nàng muốn lợi dụng Thiên kiếp, đi không được. Tô Kính tới đây, nàng cầu cũng không được, chẳng qua là nàng thấy vết thương ở bụng Tô Kính, biết nếu Tô Kính hỗ trợ, thương thế kia có lẽ còn có thể chuyển biến xấu.