Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1512: Đội quân con em (1)




Nếu mình đáp ứng, Hoàng Đế chắc chắn sẽ không bởi vì vậy trở mặt, nhưng chi viện cho mình sẽ ít đi. Hoàng Đế cũng không có xem mình là hi vọng tương lai gì, hắn mới là hi vọng của cả Thần Châu thế giới. Vị trí của mình, chẳng qua là con rể mà thôi.

Tô Kính suy nghĩ không ra, không thể làm gì khác hơn là cầm lấy ý chỉ, đi tìm Vô Ưu công chúa.

Vô Ưu công chúa nghe Tô Kính nói, liền trầm tư:

- Đây là Tô gia thử dò xét, xem Hoàng Đế có thể trở lại hay không. Nếu Hoàng Đế không thể trở lại, bọn họ sẽ mời Tiêu Dao Hầu trở về, mưu đoạt ngôi vị Hoàng Đế. Cộng thêm ngươi mà nói, kém không nhiều cũng đủ rồi.

- Có này cần thiết sao?

- Dĩ nhiên có, thời điểm phụ thân làm Hoàng Đế, mới bất quá Kim Đan tầng bảy, ngươi xem một chút hiện tại, đã là cảnh giới gì?

Biểu tình trên mặt Vô Ưu công chúa cũng không có tức giận.

Tô Kính lại nói:

- Nhưng mà phụ thân, là sẽ không làm như vậy.

- Tại sao lại không?

Vô Ưu công chúa nói:

- Sau khi thành Tiên, tiêu hao càng thêm lớn, nếu có thể nắm giữ Đông Tần đế quốc, đối với Hầu gia mà nói, tiết kiệm được bao nhiêu thời gian.

- Bởi vì...

Tô Kính bỗng nhiên không nghĩ ra được, nếu như Tiêu Dao Hầu có cơ hội làm Hoàng Đế mà nói, tại sao không làm.

- Đúng vậy, lực lượng của phụ thân ở thế giới này không bằng Hầu gia, Tô Kính, ngươi nói có đúng hay không?

Trong lòng Tô Kính sáng ngời nói:

- Chính phải, nhưng mà nếu phụ thân ta muốn tạo phản, cũng không cần chờ tới hôm nay.

- Đã như vậy, cự tuyệt Tô gia. Nói xã tắc làm trọng, không thể tùy hứng.

Vô Ưu công chúa nói với Tô Kính.

Tô Kính nghĩ nghĩ, cũng là đạo lý này, hắn dứt khoát không gặp người Tô gia, trực tiếp cự tuyệt chuyện này. Hắn cũng đã nhìn ra, Tô gia thỉnh cầu như vậy, nhưng mà người đến Ngọc Kinh Thành lại chỉ có ba, không có trực tiếp phái người cần đi vào Thanh Ngọc đài tới. Đây chính là dự liệu được Tô Kính không đáp ứng.

Cự tuyệt Tô gia, ngày thứ hai, Tô gia lại phái người đến cầu kiến Tô Kính. Tô Kính biết, đây mới là chính chủ.

Hiện tại Tô Kính ở hoàng cung, bộ đội tinh nhuệ của mình kém không nhiều cũng đã đạt được chỗ tốt, những ngày qua, không ngừng có hạm đội từ Võ Thánh đảo bay tới, mang theo đại lượng binh sĩ, đưa vào trong hoàng cung.

Dĩ nhiên, quan trọng nhất là Tâm Ý Tông, còn có Lục Đạo tiên tông do Tô Kính sáng tạo. Lục Đạo tiên tông này, tất cả đều là đệ tử Tiên Thiên kỳ, thời gian sáng kiến quá ngắn, Tô Kính chẳng qua là truyền xuống bí pháp của hắn, còn không có thời gian tăng lên thực lực của những đệ tử thiên tài này.

Vừa vặn có dịp, liền đưa tất cả đệ tử của Lục Đạo tiên tông tới, tiến vào hoàng cung tu hành. Đồng thời Tô Kính đích thân truyền bí pháp, Trúc Cơ cho những hài tử này.

Đệ tử của Tâm Ý Tông có mấy trăm vạn, là không thể nào làm như vậy, chỉ có thể chọn lựa người ưu tú đến. Lục Đạo tiên tông từ trên xuống dưới, cũng không đủ một vạn người, trong đó còn có một ít là từ Tâm Ý Tông mượn tới, tạm thời duy trì môn phái hoàn chỉnh.

Nửa năm, môn phái của Tô Kính, tất cả mọi người có thể Trúc Cơ, thậm chí một nhóm người có thể kết thành Kim Đan. Mà Tâm Ý Tông đạt được chỗ tốt đồng dạng cũng không nhỏ, đám người sớm nhất đi theo Tô Kính, trên căn bản đã là Kim Đan đại viên mãn rồi.

Toàn bộ thiên hạ đều ghen tỵ Tô Kính, Tô Kính đã bị đặt ở trên lửa nướng, còn quan tâm một ít chuyện này sao?

Tô Kính bây giờ là liều mạng, nếu không điên cuồng tăng lực lượng của mình lên, chờ người trong thiên hạ tới đánh dẹp mình, mình có khả năng không sống nổi. Trừ khi mình có thể đánh bại đại quân của Thanh Tâm Quận chúa, nếu không mà nói, coi như giằng co, cũng sẽ khiến những gia tộc khác mơ ước.

Thậm chí Thập Nhị Đạo Cung cũng sẽ đánh vỡ lời thề ban đầu, đi đến phân chia Thanh Ngọc đài.

Khương thị hoàng tộc, chỉ còn lại có huynh đệ Khương Dạ coi như có uy hiếp, Thập Nhị Đạo Cung chưa chắc không dám buông tay đánh cược một lần. Phải biết, Tàng Kiếm Đạo Cung có một thanh Tiên kiếm thông linh, nếu Đạo Cung khác cũng có thủ đoạn như thế mà nói, hợp lực ở chung một chỗ, ở Thần Châu thế giới giết Khương Diễm, cũng không phải là không thể nào.

Tô Tuyết làm, càng ngày càng thể hiện ra quả quyết tàn nhẫn, ngay cả Tô gia cũng động tâm, muốn mưu đồ đại sự.

Tô Kính ở trong hoàng cung gặp người Tô gia, người này Tô Kính không nhận ra, bất quá Kim Đan tầng bảy cũng không phải là giả dối, tương đối vững chắc, Tô Kính hồi tưởng, mình ban đầu thời điểm ở Kim Đan tầng bảy, cũng chỉ là lực lượng như vậy.

- Xin hỏi...

Tô Kính xem danh thiếp, muốn hỏi tên họ người này, đây là quy củ.

- Ta gọi là Tô Lạc.

Người Tô gia kia giọng điệu bình thản, không có chút ngạo khí, cũng không có chút nịnh hót. Khí chất của hắn tương đối xuất sắc, thời điểm Tô Kính nhìn hắn, trong lòng cũng rất thoải mái.

Toàn thân cao thấp cực kỳ bình thường, trừ dung mạo hơi anh tuấn ra, thì giống như tán tu, không có chút ngạo khí của đệ tử thế giá.

- Nguyên lai là Tô Lạc chân nhân, xin hỏi chân nhân, Tô gia phái ngươi tới đây, là có gì chỉ giáo?

Tô Kính hỏi thăm.

Kia Tô Lạc nói:

- Dĩ nhiên, vẫn là chuyện tình mượn Thanh Ngọc đài.

Tô Kính lắc đầu nói:

- Nếu như là Tô gia gia chủ một người tới, ta có thể đáp ứng. Nếu mấy trăm người, thì không cần nói nữa. Đây không phải là ta có thể quyết định.

Tô Lạc cười nói:

- Phò mã đại quân mấy trăm vạn, không ngừng lui tới hoàng cung, không phải là rất tự do sao.

- Đã như vậy, các hạ có thể đi chỗ hoàng thất tố cáo ta.

Tô Kính vừa nói, làm ra vẻ tiễn khách.

Tô Lạc vẫn mỉm cười, nói với Tô Kính:

- Ngươi muốn thế nào, cứ việc nói, muốn làm Tô gia gia chủ, cũng không phải không thể được. Ta trước khi đi, được quyền hạn tối cao, chỉ cần ngươi muốn, Tô gia có, không có gì không đồng ý.

Tô Kính bật cười nói:

- Đây không phải là vấn đề lợi ích, mà là việc quan hệ tới vấn đề sinh tử của ta. Binh lính của ta, tùy tiện làm sao cũng được, đều có một phần của công chúa, Hoàng Đế sẽ không làm gì ta. Các ngươi bất đồng, ta xuất thân Tô gia, nếu làm như vậy, sẽ có hiềm nghi làm phản, Hoàng Đế nói một câu, là có thể lấy mạng của ta. Nếu như Hoàng Đế cảm thấy, đây là Tô gia cố ý như thế, muốn hãm hại ta mà nói... còn có thể thuận tiện diệt Tô gia.

Tô Lạc cau mày nói:

- Tô gia, cũng không phải dễ diệt như vậy.