Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1390: Sa di (2)




Thu hồi độn quang, Tô Kính nhấc chân lướt qua một con đường rộng mười trượng. Trước mặt là một đại điện to lớn. Trước tượng phật có sa di gầy yếu ngồi đó, Tô Kính tiến đến, sa di quay lại tươi cười với Tô Kính

- Thí chủ tốt.

- Con lừa trọc tốt.

Tô Kính mỉm cười trả lời.

Sa di cũng không tức giận, nói với Tô Kính:

- Ngươi có thể tới nơi nà, tức là hữu duyên.

Tô Kính nhìn tiểu sa di, nhìn ra bộ dạng mười ba mười bốn tuổi của hắn, lại nhìn thấy trên trán hắn có ưu sầu không nói nên lời. Hắn ăn mặc tăng y màu xanh, trên cổ đeo phật châu, gương mặt trắng nõn, bộ dạng yếu ớt.

Trên người sa di không có tử khí, hắn cũng không có tức giận. Thời khắc sinh tử chính là cương thi. Trên người của hắn không có sát khí, càng không một chút phật tính.

- Thí chủ, trên người của ngươi có phật tính.

Sa di mở miệng nói.

- Nói nhảm.

- Tại sao là nói nhảm?

Sa di kinh ngạc nói.

- Phật tính là cái rắm gì? Mặt ai cũng giống nhau, mỗi người đều có nhưng cách dùng khác nhau mà thôi.

- Cách dùng khác nhau?

Sa di nhíu mày.

- Có người tinh khiết tự nhiên sẽ đi tán gái, có người dùng kiếm tiền. Nếu như ngươi khuyên ta dùng phật tính kiếm tiền thì bỏ đi, ta rất có tiền.

- Tuy rất thô bỉ nhưng ta có cảm giác có đạo lý mới mẻ, thí chủ...

- Chờ một chút.

Tô Kính vươn tay làm ra động tác ngăn cản, sa di nhìn song đao trong tay hắn, hỏi:

- Có ý gì?

- Mặc kệ chúng ta nói cái gì đều thành lập trên trụ cột ngang nhau mới có thể trao đổi. Đánh trước một chút đi, nếu thực lực ta không bằng ngươi chỉ có thể mặc cho ngươi thịt cá. Nếu như thực lực ngươi không bằng ta...

Sa di đứng lên và chắp tay chữ thập, nói:

- Nếu ta không bằng thí chủ tự nhiên sẽ giải thoát.

- Ngươi muốn giải thoát cũng khó!

Song đao của Tô Kính xê dịch, hai đạo đao mang giao nhau và chém ngang lưng sa di. Miệng vết thương hai đoạn thân thể không có máu, đao khí qua đi làm thì hai đoạn thi thể dính lại với nhau.

- Không phải phân thân, không phải chuyển thế, ngươi chẳng khác gì hoa trong gương trăng trong nước, một đạo ma niệm! Chẳng lẽ Phật quốc này bị Thiên Ma xâm lấn?

Tô Kính nhìn sa di khôi phục, hắn ngạc nhiên nói một câu.

- Ngươi muốn biết, đánh thắng ta rồi nói sau!

Trên mặt sa di mang theo lệ khí, trong nháy mắt đã xông ra ngoài, hắn tháo tràng hạt trên cổ xuống và ném đi, hóa thành mười tám khô lâu cười quái dị, tiếng cười vang vọng đại điện và bao phủ Tô Kính.

- Phật ma nhất thể, thời khắc sinh tử, người khác sợ ngươi nhưng ta...

Đột nhiên Tô Kính cảm giác được mình nói nhảm quá nhiều, chủ động im ngay, sau đó chung quanh hắn có sáu mặt kính.

Mười tám khô lâu bay xuống há miệng cắn xé, trong lục đạo thần binh giám của Tô Kính có mấy ngàn lôi hỏa bay ra ngoài và nổ tung chung quanh thân thể, hình thành một tấm lưới lớn. Mười tám khô lâu trúng lưỡi lửa nên thế công giảm xuống.

Thân thể Tô Kính biến mất, trường đao giáng lâm lần nữa và chém sa di thành ba đoạn.

Thân thể sa di được chữa trị trong nháy mắt, Tô Kính trầm tư, trong trường đao của mình ẩn chứa không phải một pháp tắc, hơn nữa cũng không khống chế, nếu dùng Bạch Hổ thương kỳ là tốt rồi. Đáng tiếc Bạch Hổ thương kỳ cũng bị luyện hóa, không thể khu động Bạch Hổ thần binh, đây chính là việc phiền toái.

Thiên Ma đã tương đương với thứ khó đối phó, sa di lại có quan hệ với phật đà, phật ma nhất thể, tuy ở trạng thái cực kỳ yếu ớt nhưng lại bởi vì cảnh giới cao thâm hơn mình quá nhiều, chính mình không cách nào giết hắn.

Mười tám khô lâu kia chính là thủ đoạn công kích củ đối phương. Thủ đoạn chỉ có một, vấn đề hỏa lôi của mình cũng không thể xúc phạm tới khô lâu, muốn hủy diệt đối phương cũng không làm được.

Tô Kính dùng ngón tay chỉ vào sa di, sa di mỉm cười nói:

- Không cần ngôn xuất pháp tùy sao?

Ngũ Lôi định thân chú mất đi hiệu lực, Tô Kính biết rõ cho dù mình dùng Ngũ Lôi Định Thân Châu, uy lực chỉ tăng lên một chút nhưng không thể dùng được gì.

Mười tám khô lâu hấp thu lôi hỏa do Tô Kính phóng thích, chúng xoay đầu lại vây quanh Tô Kính lần nữa.

Tô Kính bất đắc dĩ, song đao giao thoa cưỡng ép chém vỡ hư không, hắn sảy bước ra khỏi đại điện, thả một ngàn đạo binh ra ngoài.

Không có địa ngục đạo binh, cưỡng ép tác chiến sẽ tiêu hao chân khí của mình quá lớn. Mà khu động đạo binh, đại đa số dùng lực lượng nguyên thần. Đối với Tô Kính mà nói việc này không có chút sai lầm nào.

- Thật sự là đáng xấu hổ, vậy mà triệu hoán giúp đỡ!

Sa di ra khỏi đại điện, nhìn thấy Tô Kính triệu hoán đạo binh thì trách cứ.

- Ta có thể, ngươi không thể.

Tô Kính cũng không có tinh thần đơn đả độc đấu, sau khi rút trường đao và đao khí bộc phát, lúc lại dùng binh gia thần thuật, hai ánh đao vặn vẹo chém về phía trước, mười tám khô lâu không tránh né và bị Tô Kính bổ trúng.

Ánh đao trúng khô lâu, một nghìn đạo binh bộc phát lực lượng, Tô Kính đảo mắt đã biết rõ khô lâu yếu ớt nhất, lực lượng tập trung bộc phát chém vào khô lâu thứ hai, lập tức xuất hiện vết rách nhìn mà giật mình, trong vết rách có không gian thứ nguyên cuồng bạo.

- PHÁ...

Tô Kính quát lớn, trong tử phủ, binh gia thất bảo đồng thời cảm ứng, Bạch Hổ thần sát xuất hiện bên trong miệng vết thương, khô lâu nát bấy dưới một kích của Tô Kính.

- Đáng hận!

Vẻ mặt sa di vô cùng dữ tợn, thủ đoạn của hắn không nhiều, trước mắt chỉ có thể sử dụng mười tám bạch cốt thiên ma. Mà bạch cốt thiên ma công kích vật lý xuất chúng, phòng ngự kinh người.

Bây giờ Tô Kính một mình phá một cái, còn lại mười bảy cái, muốn phá hủy chỉ là vấn đề thời gian. Hắn kiến thức rộng rãi, tự nhiên biết Tô Kính dùng binh gia thần thuật. Binh gia công kích quá mức hung mãnh, bạch cốt thiên ma không phải ở trạng thái toàn thịnh, chỉ có một phần vạn lực lượng, đừng nói Tô Kính đã hình thành Bạch Hổ nguyên thai, cho dù chỉ có tu vi thiên địa luân cũng có thể phá hư bản thể khô lâu.

Mười bảy khô lâu tránh né, dường như sợ Tô Kính công kích, Tô Kính dùng Quan Tinh Thuật cho nên thủ đoạn quỷ dị nào cũng không có thể che giấu. Mười bảy khô lâu nhảy ra ngoài, lại xuyên thẳng qua không gian, đột nhiên có một khô lâu xuất hiện sau lưng Tô Kính.

Không đợi khô lâu công kích, Tô Kính vận dụng một mặt cổ kính, lúc này có một đầu Khổng Tước mâu đâm ra, nó quấy hốc mắt của khô lâu, khô lâu lập tức hóa thành tro, thời điểm này sa di biến hóa, màu sắc của hắn không phải màu trắng mà là màu đen.