Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1282: Cánh trái cường công (2)




Vô Ưu công chúa cười cười. Đúng vậy a, loại khôi giáp này ít nhất cũng có cấp bậc Đạo khí. Mọi người lấy ra mười kiện, tám kiện thì dễ dàng. Thế nhưng muốn chế tạo mấy trăm vạn bộ đó là chuyện không thể nào nha.

- Năng lực tác chiến của Bạch Hổ Thần Điện như thế nào?

- Người khác ta không biết, thế nhưng ta có thể trực tiếp đem Bạch Hổ thần binh trong Bạch Hổ Thương Kỳ dời qua đó. Như vậy Bạch Hổ Thương Kỳ đã có thể tiến thêm một bước luyện hóa, làm cho năng lực chiến đấu của chính ta có thể tăng lên thêm một bậc. Mà Bạch Hổ Thần Điện lại trực tiếp trở thành một kiện thần khí. Tốc độ Bạch Hổ thần binh sống lại sẽ tăng nhanh hơn. Trừ Bạch Hổ thần binh ở trong Bạch Hổ thần điện ra, cả bán vị diện này cũng có thể dùng để bồi dưỡng Bạch Hổ thần binh. Nếu như là Bạch Hổ thần binh cấp bậc Thần Tướng, một lần ta chỉ có thể triệu hoán ra hai trăm, Bạch Hổ thần binh cấp bậc tinh nhuệ thì ta có thể triệu hoán ra năm ngàn. Mà Bạch Hổ thần binh bình thường thì có thể triệu hoán ra được bốn vạn.

- Như vậy quá khả quan a!

Vô Ưu công chúa biết, một lần triệu hoán ra sẽ không bị nhân tố ở bên ngoài làm ảnh hưởng. Nếu như liên tục triệu hoán mà nói, con số này sẽ khuếch trương lên rất nhiều lần. Theo như lời của Tô Kính nói, đây là tính toán dưới hoàn cảnh ác liệt nhất, hắn có thể làm được tới trình độ này. Mà cách dùng chân chính của Bạch Hổ thần binh chính là cung cấp lực lượng cho Tô Kính, để cho Tô Kính thi triển ra kỹ năng chiến trận.

Năng lực này khi còn ở nhân gian còn không nhìn ra được ưu khuyết điểm. Thế nhưng một khi tương lai mọi người thành tiên, nếu như xảy ra chiến đấu ở trên Tiên giới mà nói. Như vậy loại năng lực này của Tô Kính sẽ trở nên rất là cường hãn.

Tô Kính muốn đánh hạ Đại Thánh sơn, nguyên nhân căn bản chính là muốn dùng động thiên phúc địa trong Đại Thánh sơn để luyện chế ra Thần quốc.

Tiên Cảnh là thứ của mọi người, mà Thần quốc là của một mình Tô Kính.

- Chàng đã lựa chọn được bán vị diện rồi sao?

Vô Ưu công chúa hỏi.

- Không sai, ta đã có tọa độ, hơn nữa cũng đã đi qua đó rồi.

Tô Kính nói:

- Đó là một vị diện cao cấp, bởi vì nguyên nhân thần chiến cho nên đã bị đánh cho tan vỡ, hạch tâm trở thành bán vị diện. Giá trị rất là khổng lồ. Chỉ là ta thiếu hụt tài nguyên luyện chế cho nên vẫn để ngỏ. Nếu như có thể xử lý Võ Thần mà nói, như vậy cũng sẽ không còn vấn đề gì nữa a.

- Tiên Cảnh sẽ trở thành vị diện tư hữu của Tô Mộ hay sao?

Vô Ưu công chúa nói.

Tô Kính nói:

- Đây là ý tứ của phụ thân ta, ta cũng không dễ cự tuyệt. Bởi vì Tô Mộ cũng là người nhà mình.

- Thiếp cũng không nói nàng là người ngoài nha.

Vô Ưu công chúa nói:

- Nhưng mà cũng nên trấn an Đường Hà và Mộ Ngân Mâu, không phải sao?

- Con đường của Đường Hà là bộc phát, hắn cần luyện chế ra một lượng lớn thần đan. Mà những thứ này, chính bản hắn chịu không nổi, cho nên cần chúng ta cung cấo. Còn Mộ Ngân Mâu, nàng có huyết thống Yêu tộc. Càng về sau thì tu hành lại càng cần Tô Mộ trợ giúp. Cho nên cho dù nói hay không thì cũng sẽ không có mâu thuẫn. Chuyện này, ta sẽ đi nói với bọn họ. Tô Kính ngừng dùng thần niệm trao đổi với Vô Ưu công chúa, sau đó lại quay đầu lựa chọn kế hoạch tác chiến.

- Cũng không tệ lắm, ta sẽ chỉnh sửa thêm. Một tháng sau, chúng ta sẽ toàn diện triển khai tấn công.

Tô Kính cảm thấy coi như hài lòng, lực chiến đấu của bản thân các phụ tá không mạnh. Thế nhưng trình độ nắm giữ đối với minh quân nhà mình lại vô cùng tốt. Cho nên kế hoạch tác chiến định ra rất là hoàn mỹ.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, bên minh quân không ngừng điều động binh lực, bổ sung trang bị, bổ sung vật liệu lúc tác chiến.

Tỷ như phù chú, mộc phù, tỷ như quân lương đặc thù mang theo tùy thân. Quân lương ở trong thế giới này, mặc dù không có đạt tới trình độ như một viên dược hoàn, thế nhưng thể tích cũng tương đối nhỏ.

Quân lương bên Tô Kính có thể đựng vào trong một cái hộp gỗ, chia ra làm ba mươi hai ô vuông. Bên trong mỗi một ô vuông chính là nhu cầu một bữa cơm, thậm chí còn không cần uống nước. Bình thường một ngày quân đội ăn ba bữa, lúc chiến đấu một ngày ăn bốn bữa. Mà loại quân lương tùy thân này chính là tiêu chuẩn bốn bữa ăn. Một cái hộp gỗ khéo léo có thể cung cấp cho chiến sĩ thức ăn trong vòng tám ngày.

Lúc này hậu cần doanh là người bận rộn nhất, bên Tô Kính dự tính phí tổn, cũng phải sớm chuẩn bị xong phần vật liệu rất có thể bị tổn thất này. Đồng thời cũng có thể dùng tốc độ nhanh nhất để bổ sung tiêu hao sắp tới.

Hiện tại Vô Ưu công chúa đang chịu trách nhiệm chuyện này, cho nên mỗi ngày đều không có thời gian nói chuyện với Tô Kính.

Người rảnh rỗi nhất chính là Tô Mộ. Mỗi ngày nàng đều luyện chế một ngọc phù, ba mươi ngày, tổng cộng đã luyện chế ra được ba mươi khỏa. Vốn ngọc phù của nàng đã bị hủy diệt, hiện tại lại tái tạo ra ba mươi khỏa. Đây cũng chỉ là thứ dùng trong khẩn cấp mà thôi. Uy lực so với trước kia không kém nhiều, khi sử dụng cũng có hiệu quả Lôi Long Cửu Biến. Chỉ là năng lực chịu tải hơi kém một chút, nếu như chiến đấu kịch liệt cũng rất khả năng sẽ bị tổn hại. Cho nên thừa dịp cơ hội lần này Tô Mộ mới chuẩn bị nhiều ngọc phù như vậy.

Khôi Lỗi nàng đã không cần. Sau khi tấn cấp, đối với việc nắm giữ năng lượng nàng đã đạt đến trình độ tỉ mỉ. Cho nên khi sử dụng ngọc phù cũng sẽ không tạo ra quá nhiều tiêu hao. Vì vậy Khôi Lỗi đối với Tô Mộ mà nói, đã không có ý nghĩa gì nữa.

Năm tòa thành thị ở phía đối diện trên thực tế có phân bố như hình thoi, cũng không phải là xếp thành một hàng như bề ngoài. Tô Mộ dẫn dắt quân đội, trực tiếp đi về phía đường bên trái, lao thẳng tới thành thị bên phải, gần sông nhất của đối phương. Mà Tô Kính thống lĩnh trung quân, hộ vệ ở cánh phải cho Tô Mộ. Vô Ưu công chúa thì cản ở phía sau, Đường Hà và Mộ Ngân Mâu đều lĩnh quân, theo đuôi ở phía sau quân đội của Tô Kính.

Cánh phải được buông lỏng, Thải thạch thành để cho Tố Nhân Long phòng thủ. Tỷ đệ Thiết gia cũng ở lại Thải thạch thành. Bên Tô Mộ lúc này cũng chỉ mang theo Lưu Bạch và An mà thôi. Mặt khác, cơ hồ tất cả Ác Ma nữ quan đều được sắp xếp cho Tô Mộ chỉ huy.