Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1277: Mục tiêu trăm năm (1)




- Đúng vậy, toàn lực ứng phó. Thần quan cửu cấp trong Hắc Mạn đế quốc cửu cấp nhiều lắm sẽ có ba người. Nếu như chúng ta xử lý một kẻ trước, coi như là dùng hết thủ đoạn thì khi đó hai tên còn lại cũng mới kịp tới. Khi đó mọi người chúng ta lại kiềm chế một tên, Tô Mộ toàn lực ứng phó, xử lý một tên khác. Cho nên tên còn lại bên chúng ta sẽ không phải là vấn đề gì quá lớn nữa, không phải sao?

- Vậy bên Bạch tử thần kia phải làm sao?

Vô Ưu công chúa hỏi.

- Đường gia, Tô gia đã đồng ý sẽ trợ giúp, ta sẽ dùng cơ hội vào lần này. Mặc dù Bạch tử thần không có cường đại như là Võ Thần, thế nhưng hắn lại có năng lực can thiệp vào trong thế giới này. Mà năng lực này có lẽ sẽ càng mạnh hơn Võ thần, cho nên chúng ta không cần phải trực tiếp đi đối mặt.

Tô Kính lại dặn dò một câu.

- Nếu như lạc đàn, gặp phải thần quan cường đại, thủ hạ của Bạch tử thần mà nói. Như vậy chúng ta cũng không cần phải liều chết, chờ ta mời người xuất thủ là được. Dù sao, qua đoạn thời gian nửa năm này thì chúng ta sẽ có năng lực tự đối phó rồi. Ít nhất cũng sẽ không bị cường giả của địch nhân áp chế nữa.

Tô Kính lại nói:

- Ngũ Hành đại pháo, trừ chủ pháo ở trên chiến xa của ta ra, những khẩu còn lại kia, tuổi thọ sử dụng cũng có hạn. Thoạt nhìn Tà Thần quốc độ cũng không dễ đánh như vậy. Cho ênn ít nhất phải giữ tuổi thọ của Ngũ Hành đại pháo tới trận chiến cuối cùng. Chờ chúng ta hoàn toàn đánh hạ được Tà Thần quốc độ, sau đó lại đối phó với Ngư Nhân đế quốc. Khi đó chúng ta sẽ có vũ khí càng tốt hơn. Thế nhưng hiện tại vẫn cần phải chú ý giữ lại một chút.

Đám người Đường Hà cũng không có ý kiến. Bởi vì Ngũ Hành đại pháo trừ việc sử dụng có phí tổn cao ra thì tuổi thọ có hạn cũng là một vấn đề. Tốc độ đốt tiền của thứ này còn vượt xa Ma Tinh Pháo. Ngay cả Ma Tinh Pháo mọi người cũng đã phải cẩn thận sử dụng, hạn chế sử dụng Ngũ Hành đại pháo cũng là chuyện hợp lý.

- Chúng ta sẽ không tiếp tục lựa chọn mục tiêu đánh ngã đối thủ nữa.

Lời nói của Tô Kính ngôn ngữ rõ ràng đã trở nên có chút tùy ý, hắn nói với mọi người:

- Dựa theo cách làm của các gia tộc khác trong Đông Tần, chúng ta điều tra, dò xét trước, sau đó lại dùng bộ đội pháo hôi để công kích. Kế tiếp là bộ đội tinh nhuệ giải quyết vấn đề. Quy cách của tất cả trang bị sẽ không hạ thấp, bất quá phải nghe mệnh lệnh ít nhất từ quan quân của đại kỳ cấp một, đánh ra mộc phù tùy thân. Nếu như cần thiết mà nói, ta sẽ trực tiếp truyền ra mệnh lệnh kích thích mộc phù.

Tô Kính làm như vậy chẳng lẽ là định tiết kiệm tới mức không muốn sống hay sao? Nhất định là không phải a, hắn đang muốn nghiền ép năng lực của binh lính một chút. Khi không cần phải vận dụng phù chú thì phải cố gắng sử dụng lực lượng của bản thân để chiến đấu.

Bởi vì, Võ Thần cũng không phải là thần linh cường đại nhất, sau đó còn có chiến đấu càng thêm hung hiểm đang chờ đợi minh quân. Cho nên thừa dịp cơ hội lần này, để cho các binh lính làm quen một chút với chiến trường gian khổ a.

- Bộ đội ở trên không trung ta sẽ thay đổi trang bị. Khổng Tước chiến hạm không thể tiếp tục, sử dụng Ngũ Hành đại pháo, phụ tải quá lớn, cũng không có ý nghĩa. Chỉ cần có vị trí đủ cao thì Ngũ Hành đại pháo mới có thể ở ngoài năm mươi dặm thanh trừng mục tiêu.Mà Khổng Tước chiến hạm cỡ lớn thì ta sẽ bỏ thêm vào một loại vũ khí mới, gọi là Tiểu Ngũ Hành pháo.

Tô Kính vừa nói, lại đưa cho mọi người hình chiếu và bản thiết kế của vũ khí mới. Tất cả mọi người đều là người tinh thông sử dụng vũ khí chiến trận, cả đám nhìn thoáng qua đã lập tức hiểu rõ suy nghĩ trong thiết kế của Tô Kính.

Mọi người không thể không bội phục Tô Kính, không ngờ lại có thể sử dụng biện pháp như thế để thiết kế ra một loại vũ khí có chi phí khá thấp mà uy lực lại càng lớn hơn như vậy. Dĩ nhiên, phí tổn để chế tạo ra loại vũ khí này sẽ không quá thấp. Dựa theo ý tứ của Tô Kính, chỉ cần phí tổn sử dụng không quá cao là được.

Thứ này, là dựa theo nguyên lý của chiến trận đạo môn để thiết kế, trận pháp hạch tâm là do năm khối ngọc thạch làm nhiên liệu, khảm nạm Kim Đan thuộc tính ngũ hành. Như vậy sẽ chẳng khác nào có năm vị cường giả Kim Đan hợp lực đánh ra công kích.

Đạn của Tiểu Ngũ Hành pháo bắn ra, nhìn qua giống như là lông vũ của một loại Yêu cầm nào đó, chỉ bất quá kết cấu phần đuôi là do năm tấm ngọc phù có trạng thái giống như lông vũ tổ hợp lại mà thành.

Bởi vì Khổng Tước chiến hạm có động lực cường đại, cho nên có thể cung cấp thêm phụ trợ cho trận pháp này. Cho nên trên một cỗ Khổng Tước chiến hạm có thể đem theo bốn cỗ Tiểu Ngũ Hành pháo.

Sau khi trận pháp được bổ sung, căn cứ vào nhu cầu nhất thời thì sẽ khắc trận pháp vào trên đạn pháo của Tiểu Ngũ Hành pháo. Làm cho nó có thể bắn ra các chủng loại công kích khác nhau. Làm như vậy là đã hạ thấp lực công kích. Bắt chước thủ đoạn của Ngũ Hành đại pháo để công kích.

Nếu như muốn tăng uy lực lên mà nói, cũng có thể để cho trận pháp gia tăng công năng, như vậy sẽ đạt tới mục đích mà bản thân cần.

Quan trọng nhất là, tài liệu tiêu hao mà Tô Kính tính ra đều có thể sản xuất ở bên trong Tiên Cảnh thế giới, không cần phải mua từ bên ngoài. Cho nên phí tổn chế tạo sẽ thấp hơn Ngũ Hành đại pháo. Phí tổn sử dụng so với Ma Tinh Pháo còn thấp hơn.

- Sau này, Tiểu Ngũ Hành pháo sẽ là vũ khí công kích từ xa chủ yếu của chúng ta. Trong thành thị cũng có thể bố trí một ít. Động lực hạch tâm thì để dưới mặt đất, dùng đại trận để phòng thủ. Nếu không sẽ rất dễ bị phá hủy.

Tô Kính chỉ vào bản vẽ giả thuyết rồi nói:

- Tổng cộng ta đã lựa chọn hai mươi loại phương thức công kích, làm tiêu chuẩn để công kích. Còn có năm loại công kích đạo thuật đặc thù, mà tiêu hao cũng đều tương đối khổng lồ. Mấu chốt là loại vũ khí này coi như là bị hủy diệt thì chúng ta cũng có thể tiếp tục chế tạo ra, chỉ sợ sẽ hơi tốn công một chút mà thôi.

- Quá tốt a!

Đôi mắt màu bạc của Mộ Ngân Mâu chớp động, nhìn bản vẽ, có chút khoái trá nói. Vấn đề của Ngũ Hành đại phái là, sau khi bị hỏng, quân đội đã có thói quen dựa vào loại vũ khí này, rất khó có thể chiến đấu một mình.