Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1273: Thiên Đạo hữu tư (1)




Tô Kính mở miệng, nuốt Long Giác vào trong Hoàng Đình thần ngọc. Thứ này, Tiêu Dao Hầu chưa nói, thế nhưng hiển nhiên không phải là để lại cho Tô Kính, mà là để cho Tô Mộ. Quan hệ trong chuyện này, dĩ nhiên Tô Kính hiểu rất rõ.

Đối với chuyện mẫu thân của Tô Mộ ngã, hiển nhiên Tiêu Dao Hầu vẫn canh cánh trong lòng. Chưa chắc trong lòng đã không có oán niệm. Mà di vật này hắn chịu lấy ra đưa cho Tô Mộ. Đó là bởi vì Tô Mộ đã trưởng thành đến mức độ đủ để nắm giữ kiện Long Giác này rồi.

Tiêu Dao Hầu biến mất, lúc này Tô Kính mới gọi Tô Mộ tới đây. Lại đem kiện Long Giác này giao cho muội muội.

Tô Mộ cũng không có hỏi quá nhiều, nàng chỉ nói:

- Tô Dương đã tới đây hay sao?

- Đúng vậy.

- Được rồi, muội sẽ giúp ca ca luyện hóa Tinh môn. Đồ này cũng có tác dụng với muội.

Tô Mộ cầm Long Giác trong tay, lại nói với Tô Kính:

- Thực ra muội cũng không muốn đi hỏi hắn. Chờ sau khi muội trở thành Yêu tiên, khi đó tất cả tự nhiên cũng sẽ sáng tỏ.

- Muội đã nghĩ thông suốt rồi sao?

Tô Kính kinh ngạc, không đi hỏi Tiêu Dao Hầu như vậy cũng đồng nghĩa với việc sẽ không có chút xung đột nào với Tiêu Dao Hầu a.

- Không, Tô Dương này. Hừ, ta không giết hắn là được chứ gì?

Lửa giận trong mắt của Tô Mộ chợt tắt. Đối với Yêu tộc mà nói, bọn họ chỉ biết mẫu thân chứ không biết phụ thân. Đây cũng là chuyện bình thường. Bản thân Tô Mộ chỉ là bán yêu, cho dù không thể được coi là huyết mạch nhân tộc chân chính thì đối với Tiêu Dao Hầu cũng không có sát tâm chân chính.

Nếu như nàng là một Yêu tộc thuần túy, như vậy quản Tiêu Dao Hầu ngươi là ai, tương lai ta trở thành Yêu tiên thì sẽ dùng một cái tát chụp chết ngươi a.

Nói cho cùng đây cũng là do huyết mạch của bản thân Tiêu Dao Hầu cường đại, nếu không coi như là hắn kết hợp với nữ tử Long Tộc kia sinh hạ Tô Mộ. Như vậy trên người của Tô Mộ cũng sẽ không có huyết mạch nhân tộc gì a.

Lại nói, nếu như Tiêu Dao Hầu không đặc thù như thế thì vị nữ tử Long Tộc kia cũng sẽ không coi trọng hắn.

Tô Kính biết Tô Mộ ít nhất sẽ không động thủ với Tiêu Dao Hầu. Trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi. Loại chuyện phụ tử tương tàn này hắn cũng không hi vọng xảy ra.

Sau khi Tô Mộ có được Long Giác, Tinh môn, còn có toái phiến của Tinh môn cũng không có đi tới Tiên Cảnh thế giới. Dù sao nội tình ở trong thế giới kia còn xa không bằng Thần Châu. Nếu như luyện chế đồ vật theo mình cả đời. Như vậy vẫn phải ở trong Thần Châu thế giới này. Cho dù là Thần giới của thần nhân cũng không thể thỏa mãn được nhu cầu của Tô Mộ.

Tô Mộ tạm thời chiếm cứ Thần Mộc hạm của Tô Kính. Bản thân Thần Mộc hạm này cũng là thần quái, dùng để chiến tranh cũng không quá thích hợp. Nó chỉ thích hợp nhất với tu luyện mà thôi. Tô Kính sắp xếp Thần Mộc hạm ở lại trên chiến xa cũng là bởi vì muốn mỗi ngày đều có thể tu luyện.

Mặt khác không gian ở bên trong thần mộc hạm rộng lớn. Có khu vực đủ lớn để luyện khí, nếu như cần còn có thể tùy thời cung cấp không ít quân giới, có trợ giúp rất là khổng lồ.

Tô Mộ đi tới gian phòng mà thường ngày Tô Kính dùng để tu hành. Gian phòng rộng ba trăm sáu mươi trượng, ở giữa có một tờ phù chiếu, linh khí ngưng tụ. Giống như là mắt trận của một loại linh trì vậy.

Tô Mộ lấy những mảnh vỡ của Tinh môn kia, tổng cộng có chừng hơn ba mươi khối. Nàng chọn ra chín khối tốt nhất, nhấn một cái vào trong lòng, đưa vào trong thân thể của mình. Trong nháy mắt, dưới máu tươi của Thái Sơ Yêu Thần, chín khối mảnh vụn của Tinh môn kia lập tức bị tróc lớp bên ngoài ra. Lộ ra dấu hiệu bất phàm ở bên trong.

Mỗi một khối đều giống như có vô số ánh sao vận chuyển ở bên trong, giống như là một phương Vũ Trụ.

Không ngờ lại là Nguyên Thủy Tinh môn? Đường gia quả nhiên thủ tín, cho mình một khỏa Tinh môn mà bọn họ còn chưa có đụng chạm qua. Mặc dù bảo vật thu này có hiệu quả bình thường, thế nhưng nếu như dùng để tu hành thì quả thực hiệu quả không thể tốt hơn a.

Đây là do ánh mắt của Đường gia hạn chế, Tô Mộ có huyết mạch của Thái Sơ Yêu Thần, liếc mắt đã nhìn thấy giá trị của khối Nguyên Thủy Tinh môn này.

Chín khối mảnh vụn dọc theo trái tim, theo kinh mạch của Tô Mộ vận chuyển qua bốn phương tám hướng. Sau khi vờn quanh một chu thiên đã hòa vào làm một thể với khí tức của Tô Mộ. Lúc này Tô Mộ mới đem chín khối vụn Tinh môn di chuyển tới trên cánh tay của mình. Chín khối ngọc phù vốn ở trên cánh tay lập tức bị vỡ nát, trong ngọc phù, thần văn của Yêu tộc cũng nứt vỡ, chỉ để lại một khỏa hạt giống mịt mờ. Thứ này được Thái Sơ chi khí quấn quanh.

Hủy diệt chín khỏa ngọc phù đạo khí, thế nhưng Tô Mộ lại không đau lòng một chút nào. Ở trong chín khỏa tinh thạch kia có ánh sao ngập trời được thu nạp, tất cả thạch hóa thành một đoàn Thái Sơ chi khí. Hỗn hợp này ở trên chín khỏa đạo chủngThái Sơ chi khí nhanh chóng hòa vào làm một thể.

Chín khỏa đạo chủng màu xanh kia, sau khi thừa nhận đám Thái Sơ chi khí hùng hồn này lập tức sinh trưởng. Chín khỏa tinh thạch sẽ định vị Vũ Trụ thế giới, ở chung quanh tinh vực không biết có bao nhiêu ngôi sao vỡ vụn, hóa thành Thái Sơ chi khí. Sau đó lại đưa tới chín khỏa hạt giống màu xanh của Tô Mộ.

Không nghĩ tới, ngày đắc đạo lại là hôm nay.

Trong lòng Tô Mộ cũng không có một chút vui mừng nào, nàng rất là bình thản. Bắt đầu nghịch chuyển Tinh môn lực, đem đám ngôi sao vỡ vụn trở lại thành Thái Sơ chi khí như cũ. Trên thực tế cho dù có hủy diệt một ngôi sao cũng không có cách nào ngưng tụ ra được bao nhiêu Thái Sơ chi khí.

Ở gần thế giới, Tô Mộ không thể nào làm được như vậy, nàng cũng không có được loại lực lượng này. Coi như thành, nàng cũng phải chịu Thiên Đạo cắn trả. Thế nhưng hiện tại nàng lại không sợ, bởi vì một phương thế giới kia xa xôi vô cực, là thiên đạo pháp tắc của một thế giới khác.

Giữa thiên đạo cũng sẽ cắn nuốt lẫn nhau, đây cũng là chuyện rất là bình thường. Tô Mộ làm như vậy cũng là mượn lực lượng thiên đạo của Thần Châu thế giới mà thôi.

Lần này chín khỏa hạt giống màu xanh mới chính thức lớn lên, hóa thành chín đầu Lôi Long, biến thành thần văn Yêu tộc để lại dấu vết ở trên cánh tay trái của Tô Mộ.

Đây cũng là chuyện không có biện pháp nào khác, bởi vì cảnh giới của Tô Mộ quá thấp. Cho dù Thái Sơ chi khí có nhiều hơn đi chăng nữa thì nàng cũng không dùng được bao nhiêu.