Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1265: Tương khắc (2)




Sau đó lại hóa thành một đạo kim quang, bắn trúng vào một cái gương. Tô Kính lập tức phun ra một búng máu tươi, bên trong máu tươi còn mang theo một chút màu đen.

Lần này hắn đã bị đả thương tới căn bản, lại bất ngờ cho nên cũng không kịp chuẩn bị.

Nhưng mà bản thân đầu quái vật kia sau khi phun ra hàng vạn chiến hoàn, miệng tức thì kêu thảm một tiếng rồi lui về phía sau.

Tô Kính lập tức nhận được một khỏa Kỳ Lân chân đan để bổ sung. Nếu như không phải có một khỏa Kỳ Lân chân đan để trị liệu thương thế, như vậy loại trọng thương tới bổn nguyên này, căn bản sẽ không có cách nào hoàn toàn bù đắp được. Nếu như thời gian lâu dài, nhất định sẽ còn để lại ám thương.

Đây là một kế hoạch đã dự định từ trước, là một trong các loại chiến thuật của Tô Kính và Vô Ưu công chúa. Sáu cái gương của Tô Kính bắn ngược thương tổn. Công kích cấp bậc thấp còn không thể hiện ra được cái gì. Nếu là công kích cường hãn bị bắn ngược trở về mà nói, như vậy nhất định đối phương sẽ bị thương nặng. Mà kết quả của Tô Kính cũng không quá tốt. Thế nhưng bởi vì có Kỳ Lân chân đan của Vô Ưu công chúa cho nên bất kể thương thế gì cũng có thể chữa trị được trong nháy mắt.

Tô Kính không có nghĩ tới đối phương lại dám công kích những tấm gương của mình. Những tấm gương này có năng lực bắn ngược thương tổn a. Chỉ là đối phương quá mức tự tin, cho rằng nó có thể một kích phá hủy được một tấm gương.

Một kích kia chỉ làm hỏng trận pháp ở trong gương, chứ bản thể của tấn gương lại không có một chút tổn thương gì. Sau này trở về Tô Kính luyện chế lại một lần là được. Nhưng mà thương tổn phản kích lại, đầu quái vật kia lại không chịu đựng được nổi a.

Ít nhất tốc độ chữa trị của quái vật kia không có không hợp lẽ thường như Tô Kính. Tô Kính không thể nào để cho đối phương chữa trị thương thế được. Hắn hóa thành một đạo độn quang đi tới sau lưng đầu quái vật này. Đầu quái vật này bị thương tổn nghiêm trọng như vậy, muốn chuyển linh hồn vào trong chiến hoàn khác đã là chuyện không thể làm được nữa rồi.

Bạch Hổ Thương Kỳ của Tô Kính hung hăng đâm vào trong đầu của quái vật kia. Một đạo thần văn màu vàng thẫm từ trong đầu quái vật bắn ra bên ngoài. Bạch Hổ Thương Kỳ của Tô Kính khẽ quét, lập tức cuốn thần văn màu vàng thẫm kia vào trong đó, bị lôi thủy lập tức phong ấn lại.

Tô Kính cười lạnh, không trách được nó lại có thể khiến cho mình tổn thương bổn nguyên. Thiếu chút nữa đã phá hủy thành quả tu hành của hắn. Sáu cái Thanh Đồng cổ kính đồng thời bị tổn hại, lục đạo thần giám cũng không có biện pháp hoàn toàn triệt tiêu thương thế. Thì ra là Võ Thần đã tự mình xuất thủ.

Một đạo thần văn màu vàng thẫm này chính là ý chí của Võ Thần ngưng kết mà thành, vượt qua thế giới mà đến, muốn lấy tính mạng của Tô Kính hắn.

Chuyện này so với phân thân phủ xuống còn an toàn hơn rất nhiều. Nếu như là phân thân phủ xuống, rất có khả năng sẽ giống như Quang Minh thần, bị chém giết phân thân, tổn thất rất lớn. Loại hình chiếu ý thức này lợi dụng thân thể huyết nhục của thế giới này để chế tạo ra một đầu quái vật. Như vậy coi như là bị tiêu diệt thì hắn cũng sẽ dễ dàng mang theo một luồng ý thức này chạy thoát. Chỉ sợ cho dù trốn không thoát thì cũng sẽ không khiến cho bản thân Võ Thần bị trọng thương.

Người này, rất là cẩn thận a.

Tô Kính xoay người rồi chui ra khỏi thân thể của quái vật. Có lôi cầu mở đường, cũng không có quái vật mô hình nhỏ nào có thể ngăn chặn được hắn.

- Rút lui, từ từ đánh.

Tô Kính truyền ra mệnh lệnh. Dưới sự chỉ huy của Vô Ưu công chúa, năm ngàn đạo binh rút lui ra bên ngoài hẻm núi. Tô Kính bay trở về trên chiến xa, Vô Ưu công chúa có chút lo lắng hỏi:

- Có vấn đề gì không?

Tô Kính lắc đầu nói:

- Ta có tiên khí bị tàn phá, bằng không sẽ có phiền toái rất lớn. Qua một canh giờ nữa sẽ không có chuyện gì nữa rồi.

Vô Ưu công chúa nói:

- Vậy chàng nghỉ ngơi một canh giờ đi, chiến đấu kế tiếp cứ giao cho thiếp là được.

- Có khả năng sẽ phải rất lâu a. Nàng dẫn dắt đám quái vật này đi tới chiến khu của Tô Mộ.

Tô Kính nói với Vô Ưu công chúa.

- Được, thiếp sẽ nghe lời chàng.

Vô Ưu công chúa đồng ý, để cho Tô Mộ đối phó với quái vật này, đây mới là người thích hợp nhất a. Vô thần chi vực đối phó với một đầu quái vật không có trí tuệ mà nói, chẳng khác gì là tử hình.

Trước khi Vô Ưu công chúa đi lại phóng ra một đạo Sơn băng chi thuật ở cuối cốc, lấp kín đường đi lại. Như vậy cho dù quái vật muốn lao ra thì cũng sẽ phải phí một chút thời gian để mở đường. Mà đầu quái vật kia cũng không còn trí tuệ nữa, sẽ một mực truy kích phu thê Tô Kính, cũng không phải lo lắng nó sẽ đi gây tai họa cho thành thị khác.

Tô Kính an tâm ở trong chiến xa nghỉ ngơi, trong thức hải của hắn cũng không có vấn đề gì. Vừa rồi cưỡng ép chống cự ý chí của Võ Thần, bên trong đan điền cũng đã có chút hao tổn. Cũng may đan điền khí hải không có xuất hiện vết nứt. Dưới long xà chân khí cọ rửa, thương thế này so với trong dự liệu của Tô Kính còn nhẹ hơn rất nhiều. Chỉ cần thời gian nửa canh giờ cũng đã chữa trị được hoàn hảo như lúc ban đầu.

Long xà chân khí trải qua một phen phá hỏng rồi chữa trị này lại có biến hóa mới. Giống như là Giao Long cởi ra lân giáp, một lần nữa xuất hiện một loại khí tức mới vậy.

Tô Kính cũng không muốn chuyển thành yêu tu, cho nên loại biến hóa này cũng là dệt hoa trên gấm mà thôi.

Vô Ưu công chúa mang theo đầu quái vật kia đi vòng quanh trên mặt đất, từ từ tới gần chiến khu của Tô Mộ. Trước đó nàng đã liên lạc được với Tô Mộ, Tô Mộ nghe nói sẽ có một quái vật như vậy tới. Trong lòng rất là hưng phấn, sắp xếp thủ hạ tiếp tục tấn công thành thị mà các nàng đang phải đối mặt. Còn nàng thì một thân một mình đi tới gặp Tô Kính và Vô Ưu công chúa.

Đầu quái vật kia truy kích Tô Kính, Lôi Điểu hạm ở trên không trung không ngừng quấy nhiễu. Không biết đã cắm vào trên người quái vật không biết bao nhiêu mũi Địa Long Tiễn, lúc này ngay cả chiến hoàn vận chuyển cũng có chút không quá linh hoạt nữa.

Tô Mộ phi hành ở trên không trung, cũng không quan tâm tới việc bị cường giả của Hắc Mạn đế quốc chú ý. Đừng nói là nàng, cho dù là một luyện khí sĩ Kim Đan nhất trọng phi hành như vậy thì địch nhân cũng có thể phát hiện từ cách đó ngàn dặm xa xôi.