Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1246: Thần chiến (4)




Loại thủ đoạn xung kích tầng tầng lớp lớp này chính là chiến pháp hung hãn nhất của các kỵ binh. Mười mấy lần luân phiên xung kích, bộ binh khó khăn lắm mới có thể ngăn cản được.

Trong tay mình cũng chỉ có thương binh và phủ binh tinh nhuệ nhất thì mới có thể ngăn cản được loại công kích này. Nếu như không có chiến xa phối hợp, như vậy cũng sẽ không kiên trì được quá lâu. Bởi vì bộ binh có thể đánh ra được mấy lần kỹ năng chiến trận a. Cũng chỉ có ba lần mà thôi.

Phản kích bình thường sẽ tạo thành một ít sát thương cho địch nhân, mà sau khi những kỵ binh này về đội lại tổ chức đội hình xung kích mới, cho nên đối với bộ binh của hắn mà nói, rất không có lợi.

Nhìn một chút những thần văn đang lóe lên trên người những kỵ binh kia mà xem, đó là gia trì lực lượng, sức chịu đựng, còn có phòng ngự và các thuộc tính khác, tương đối phức tạp. Dựa theo loại gia trì trình độ này, mấy ngàn kỵ binh này thay phiên xung kích. Cho dù có muốn xung kích trăm lần thì cũng không sao cả.

Đây chính là chỗ kinh khủng của Thần Thuật, cũng may, luyện khí dưới trướng hắn cũng có rất nhiều.

Kiếm nhị thập và kiếm nhị thập ngũ bay lên, kiếm nang của hai người run lên. Chỉ thấy có hai thanh kiếm lớn bay lên giữa không trung, hung hăng chém xuống phía dưới. Đám kỵ binh đang xung kích lần thứ ba trực tiếp bị hai thanh kiếm lớn này chém trúng.

Ở giữa hai thanh kiếm lớn có kiếm khí tung hoành, trong nháy mắt đã đem ba trăm kỵ binh bị bao phủ trong đó xé cho nát bấy.

Hai người vung tay lên, thanh kiếm kia cũng vung lên. Lại một lần nữa chém xuống, kỵ binh đang chuẩn bị xung kích vòng thứ tư trực tiếp ngã xuống. Tô Kính đã nhìn ra kiếp nhị thập và kiếm nhị thập ngũ đã có chút mệt mỏi. Nếu như không phải bọn hắn đã thay đổi kiếm nang mới, chỉ sợ cũng sẽ không kiên trì được ba lần thì sẽ hết sức lực.

Đây chỉ là binh lính tinh nhuệ của đối phương mà thôi, cũng còn chưa có xuất động Thần Thuật sư a. Hơn nữa dưới kiếm quang chém giết, hơn ba trăm kỵ binh này, đại đa số chỉ có chiến mã bị giết chết, bản thân kỵ binh chỉ bị thương, tất cả bọn chúng đều không bị giết chết.

Kiếm nang này là thứ mà cung chủ Tàng Kiếm đạo cung đích thân luyện chế ra. Cho nên từ đó cũng đã thấy được khôi giáp của địch nhân cực kỳ cường hãn. Nếu như chiến đấu ở trong thành thị, như vậy những binh sĩ bị thương này sẽ bị địch nhân cướp về, tuyệt đối có thể khôi phục lại thực lực chiến đấu.

Cũng may, Thần Thuật sư của Bạch tử thần còn chưa tới nơi này.

Ông!

Trong không trung có vô số mũi tên bắn xuống. Sau khi Vũ Thần Điện công kích xong, khí cầu ở trên bầu trời lùi lại. Vì vậy địch nhân cũng không im lặng chịu đựng nữa, mà nỏ binh ở trên tường đã bắt đầu phản kích lại.

Kiếm nhị thập và kiếm nhị thập ngũ bất đắc dĩ vung kiếm lên, trên không trung nhất thời bị kiếm quang bao trùm. Hàng vạn mũi tên tức thì bị hóa thành tro bụi dưới kiếm quang.

Kỵ binh của địch nhân lại một lần nữa vọt tới, lúc này chiến xa đã trì hoãn xong, lại một lần nữa bắn ra Kim Chúc phong bạo.

Trong Thải thạch thành, sắc mặt của thống soái quân cận vệ Hoàng Gia vô cùng khó coi. Bởi vì quân tinh nhuệ của hắn dưới công kích của địch nhân đã tử thương thảm trọng. Chiến xa của đối phương lại tạo thành trận pháp, khiến cho kỵ binh của hắn xung kích lại không thể tạo thành hiệu quả lớn nhất được. Tốc độ bản thân đã bị làm yếu bớt, khu vực xung kích bị thu nhỏ lại, mà pháp sư của địch nhân lại có lực công kích cường hãn, đã có thể sánh ngang được với Thần Thuật sư cường đại ở trong Võ Thần điện.

Bộ đội chiến xa của Tô Kính mạnh mẽ xông về trước, va chạm với bộ đội kỵ binh. Lúc này công kích của Kim Chúc phong bạo cũng sắp kết thúc, trên chiến xa có thể mang theo bao nhiêu mũi tên cơ chứ?

Chỉ sợ cho dù có thứ nguyên thạch, một lần bắn ra mấy vạn mũi tên thì cũng chỉ được năm lần là phải kết thúc a.

Phốc!

Trường mâu của Khôi Lỗi xuyên qua lồng ngực của một kỵ binh, sau đó lại hung hăng quét về phía một kỵ binh khác. Tên kỵ binh kia bộc phát, lập tức quét thương chào đón, đâm trúng cánh tay của Khôi Lỗi, nhất thời làm cho nó nát bấy.

Tô Kính đau lòng, thủ lĩnh của quân cận vệ Hoàng Gia trong thành cũng rỉ máu trong lòng. Công kích như vậy, vốn không phải là thứ mà binh lính bình thường trong cận vệ quân có thể chống lại a. Vì phá hủy chiến xa của địch nhân, binh lính này đã thiêu đốt tính mạng của mình, trong nháy mắt kích thích ra đấu khí. Khiến cho thực lực của hắn so với trước đó đã tăng lên gấp mấy lần.

Cái giá lớn chính là tuổi thọ của binh lính này bị rút ngắn, sau này cũng không thể lực tấn cấp được ữna.

Hơn nữa, công kích như vậy, đối với binh lính cũng có tổn hại rất lớn. Một kỵ binh tinh nhuệ cũng không đánh ra được mấy lần công kích như vậy. Bất quá rất nhanh, Thống soái của quân cận vệ Hoàng Gia đã cảm thấy không đáng giá nữa. Bởi vì sau khi binh sĩ phá hủy cánh tay của Khôi Lỗi thì trên cổ lại có một đạo kiếm quang xẹt qua, bị chém cho rơi đầu.

Luyện khí sĩ ở trên chiến xa không theo đuổi là sát thương đa mục tiêu, bọn họ phát hiện ra, nếu như một mảnh kiếm quang đánh xuống, cuối cùng địch nhân cũng chỉ bị một chút vết thương nhẹ, hoặc là trọng thương mà thôi. Chứ tuyệt đối sẽ không chết. Chỉ có công kích đơn mục thiêu thì mới có thể đạt tới mục đích một kiếm chém giết địch nhân.

Mười ngón tay bị thương tổn còn không bằng một ngón bị gãy. Kinh nghiệm chiến trận của các luyện khí sĩ này đã giúp bọn họ sớm hiểura đạo lý này.

Chiến xa mạnh mẽ công kích, bộ binh ở chung quanh chiến xa cũng đã thoát khỏi chiến trường, bộ binh ở phía sau tăng tốc xông lên, một lần nữa hội họp cùng với chiến xa ở phía trước.

Trường đao trong tay binh lính đều nhịp, vung tay chém về phía trước. Từng dãy tường bằng trường đao được dựng lên, ngăn cản đám kỵ binh vòng thứ bảy đang xung phong. Tô Kính nhìn thấy nhóm binh sĩ trận thứ nhất đã có cảm giác kiệt lực cho nên hắn lập tức hạ lệnh rút lui, về phía sau nghỉ ngơi.

Nếu như không phải binh lực của mình nhiều hơn địch nhân mà nói. Như vậy những binh lính này sẽ không có cơ hội nghỉ ngơi, rất nhanh sẽ xuất hiện tình trạng tử thương.

Bên mình có bốn vạn, người ta có tám ngàn. Ở trong trạng thái dã chiến, không ngờ lại là ngang nhau. Nếu như không phải đối phương không có thần thuật sư đi theo mà nói, như vậy tình huống lúc này cũng khó mà nói trước được.