Đừng nhìn số lượng rất ít, cái rãnh biển này cũng khá lớn, nếu muốn xây dựng thêm mấy chỗ cũng sẽ rất dễ dàng. Ở sâu trong biển, cho dù là cường giả nhân loại thì cũng rất khó có thể phát hiện ra được những cứ điểm này.
Cả rãnh biển lớn như vậy, muốn huấn luyện trên trăm vạn ngư nhân cũng là chuyện rất nhẹ nhàng. Trên trăm vạn ngư nhân này có thể nhẹ nhàng đưa đến trên đại lục của Tà Thần quốc độ.
Mà đây mới chỉ là một chỗ cứ điểm bí mật mà thôi, biển quá rộng lớn, những cứ điểm tương tự như vậy không biết sẽ có bao nhiêu a.
Cơ Vô Song đi theo Long Ngạo Nguyệt, xuyên qua Diễn Võ Trường, miệng thì lại hỏi:
- Đại Thánh sơn là nơi nào vậy?
Long Ngạo Nguyệt thiếu chút nữa đã té ngã, quả nhiên đối phương không biết tới Đại Thánh sơn các nàng.
- Đại Thánh sơn là một đại lục, diện tích cũng không kém, ước chừng là một nửa Chư Thần quốc độ.
- Là Tà Thần quốc độ.
Cơ Vô Song chỉnh sửa.
- Cũng đều giống nhau mà thôi. Trừ thần linh bổn thổ còn có chút tác dụng ra, thần linh ngoại lai cũng đều đáng chết.
Long Ngạo Nguyệt trả lời một cách tự nhiên. Cơ Vô Song gật đầu. Hiển nhiên Long Ngạo Nguyệt là loại luyện khí sĩ tương đối thuần túy, nàng không thể nào là tín đồ của Tà Thần được.
- Đại Thánh sơn ở nơi nào?
- Hướng nam, cách đây ba mươi vạn dặm.
Cơ Vô Song cảm thấy như vậy mới hợp lý, Đông Tần đế quốc viễn chinh tới khu vực của Tà Thần quốc độ. Phía nam cũng chỉ mới thăm dò được chưa tới hai mươi vạn dặm. Hơn nữa cũng chỉ mới thăm dò một cách đơn giản. Nơi này ở hướng nam cách ba mươi vạn dặm, vượt xa phạm vi tìm kiếm của đế quốc a.
- Phá Thiên môn là một môn phái rất lớn hay sao?
- Dĩ nhiên, Đại Thánh sơn có mười vạn môn phái, Phá Thiên môn là môn phái bài danh thứ bảy mươi hai a.
- Nói với ta một chút về Đại Thánh sơn đi.
Cơ Vô Song nói.
Vốn Long Ngạo Nguyệt muốn hỏi tại sao, thế nhưng lại chợt nhớ tới Cơ Vô Song không phải là hạng người lương thiện gì, cho nên nàng không thể làm gì khác hơn là nén giận nói tiếp:
- Khối đại lục Đại Thánh sơn này trên cơ bản đều là vùng núi, không có loại quốc độ như Chư Thần quốc độ. Ở trên khối đại lục này, toàn bộ đã bị các môn phái cắt cứ. Toàn bộ đại lục có bảy mươi hai động thiên, một trăm lẻ tám phúc địa. Tất cả đều bị các môn phái mạnh mẻ nhất chiếm cứ. Phá Thiên môn cũng chiếm cứ một động thiên của riêng mình.
- Ngươi là người của Phá Thiên môn, như vậy thực lực Phá Thiên môn này như thế nào?
- Ồ? Ta có thể đứng trong top trước một trăm a?
Long Ngạo Nguyệt có chút không quá chắc chắn nói.
- Như vậy Phá Thiên môn kia cũng coi như không tồi a.
Cơ Vô Song phán đoán, Long Ngạo Nguyệt này cũng là Kim Đan tứ trọng, thế nhưng cũng không thể xác định mình có thể vào top một trăm trong môn phái hay không. Như vậy ít nhất bên trong Phá Thiên môn này sẽ có một trăm cường giả Kim Đan tứ trọng.
- Trong địa bàn của Phá Thiên môn có bao nhiêu bình dân?
- Có số lượng tám trăm vạn.
Lúc này Long Ngạo Nguyệt mới có chút cảm giác hơi đắc ý. Sở dĩ Phá Thiên môn có thể chiếm cứ được một động thiên chính là bởi vì số lượng thủ hạ bình dân vừa nhiều, lại có chất lượng rất cao, cho nên muốn chọn lựa nhân tài rất dễ dàng.
Cơ Vô Song có chút dở khóc dở cười, thủ hạ của Tô Kính, một Xuân quốc nho nhỏ, nhân khẩu cũng đạt tới ức vạn. Về phần chất lượng của số lượng này như thế nào, có cao cũng không quá được quân đội của Tô Kính a.
Số lượng quân đội mà Minh quân có thể khống chế được, tính cả binh sĩ đang trong huấn luyện, nhất định sẽ cường đại hơn bên Phá Thiên môn này. Về phần bên trong Phá Thiên môn có đông đảo cường giả, có thể là bởi vì nguyên nhân động thiên gì đó kia rất thích hợp với tu hành a.
- Như vậy trong Phá Thiên môn, luyện khí sĩ mạnh nhất là Kim Đan mấy trọng?
- Kim Đan bát trọng a.
Long Ngạo Nguyệt nhìn Cơ Vô Song, cảm giác nếu so môn chủ với Cơ Vô Song thì sẽ cường đại hơn rất nhiều. Cho nên cuối cùng trong lòng nàng cũng đã có một chút thăng bằng.
Trong khi hai người đang nói chuyện thì đã đến nhà kho ở phía sau. Hai người phá cửa đi vào, ở trong nhà kho trống rỗng, chỉ có vị trí chính giữa có một đám vật phẩm chồng chất. Đối phương mới phái tới đây một trăm binh lính, chỗ này vừa mới thành lập, kích thích trận bàn, tạo thành cung điện ngư nhân, diễn võ trường… Tất cả các cứ điểm tương tự đều có phương pháp xây dựng giống y hệt nhau.
Nếu như không phải như thế, Ngư Nhân đế quốc cũng sẽ không thể mở rộng được nhanh như vậy.
- Ngươi muốn thứ nào thì tự mình lấy đi.
Cơ Vô Song buông tha suy nghĩ giết Long Ngạo Nguyệt ở trong đầu. Dù sao môn phái của đối phương cũng coi như là cường đại, giết chết cũng sẽ có hậu hoạn. Về phần Long Ngạo Nguyệt sau khi trở về môn phái có ghi hận mình hay không thì hắn cũng không quan tâm. Chỉ cần hắn không giết chết Long Ngạo Nguyệt, loại chuyện nhỏ nhặt như thế này, môn phái cũng sẽ không vì Long Ngạo Nguyệt mà ra mặt a.
Long Ngạo Nguyệt tiến lên phía trước, ở trong đám vật phẩm tìm ra một cái hòm màu tím. Sau đó nàng lại mở ra ở ngay trước mặt Cơ Vô Song. Bên trong là một cái khay bạc tinh xảo. Bên trên có thần văn của Ngư Nhân đế quốc giăng đầy.
- Đây là Thông tấn bàn của Ngư Nhân đế quốc, có thứ này, Đại Thánh sơn đã có thể âm thầm nghe lén Ngư Nhân đế quốc truyền tin ra lệnh. Không quản bọn hắn biến hóa thần văn như thế nào, chỉ cần khoảng cách đủ gần thì cũng không phải là vấn đề. Ta đề nghị hủy diệt nơi này.
Bỗng nhiên Long Ngạo Nguyệt nói một câu.
- Ngươi là muốn giấu việc mình thu hoạch được Thông tấn bàn hay sao? Đây là chuyện của ngươi, tại sao ta phải thừa nhận tổn thất cơ chứ?
Cơ Vô Song nhìn qua Long Ngạo Nguyệt, cũng không có ý định nhân nhượng mỹ nữ này.
- Rất nhanh địch nhân sẽ chạy qua đây, nếu như hủy diệt nơi này, ta sẽ có được Thông tấn bàn. Ở lại, địch nhân sẽ lấy thứ này rồi phá hủy. Mà một khi ta có được Thông tấn bàn hoàn chỉnh này, như vậy sẽ có thể trở về Phá Thiên môn, ngươi cũng sẽ đạt được tình hữu nghị của Phá Thiên môn chúng ta a.
- Hữu nghị?
Cơ Vô Song có chút kỳ quái nhìn về phía Long Ngạo Nguyệt. Tính tình của nữ nhân này thoạt nhìn cũng không giống tốt như vậy a. Nếu như không phải thực lực của mình có thể áp chế tuyệt đối, như vậy nói không chừng người này đã xé xác phanh thây hắn rồi.