Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1163: Vô Ưu




Chỉ sợ không phải đồ sát thì hạm đội trên cao đã pháo kích, từ đó có thể nghiền áp bốn ngàn Địa Long kỵ binh. Đáng sợ là Tô Mộ vận dụng lực lượng lĩnh vực.

Cảnh giới chênh lệch làm cho những Địa Long kỵ binh vừa chạm mặt với lôi long đã tan nát. Mỗi khi lôi long đụng nát Địa Long kỵ binh, nửa đoạn thân thể huyết nhục phía trước sẽ biến mất một bộ phận. Điều này nói rõ Tô Mộ không phải đang vận dụng lực lượng của bản thân, mà là chín khôi lỗi giấy hấp thu lực lượng huyết nhục địch nhân và ngưng kết tạo thành lực lượng.

Mượn lực lượng, phóng thích lĩnh vực, đồng thời khống chế chín lôi long, đám Địa Long kỵ binh mới gặp bi kịch. Loại lĩnh vực này có lực sát thương cường đại nhất, phải tiếp cận địch nhân mới có thể phát huy uy lực, phạm vi lĩnh vực chưa tới một trượng cho nên chín đầu lôi long mới chủ động xuất kích, mới có thể tạo thành hiệu quả.

Hoàn toàn tương hợp với vô thần chi vực, đây mới gọi là nghiền áp, gọi là cắt cỏ.

Vô Ưu công chúa nhìn thấy cũng kinh hãi, cô em chồng của mình bộc phát lại có khí chất của yêu vương. Những chuyện này Tô Mộ không quan tâm, nàng để ý là đám Địa Long kỵ binh đang còn lại cái gì.

Binh khí của Địa Long kỵ đều bảo trì hoàn hảo, xem như chiến lợi phẩm không tê. Trên người Tê nhân chỉ còn xương cốt huyết nhục còn cứng rắn hơn cả Địa Long, có thể bảo tồn đã kém.

Chỉ cần có chiến lợi phẩm là tốt rồi, ánh mắt Tô Mộ nhìn phương xa, phía sau Địa Long kỵ binh còn có mấy vạn thú nhân đang lao tới gần, đám người trên bầu trời cũng không tính quá ngu xuẩn, lúc này đã phát động oanh kích phủ thành chủ.

Thú nhân không có trang bị liên lạc trực tiếp giữa binh sĩ và chỉ huy, bọn chúng sẽ lui lại chờ lệnh hoặc nhờ lính liên lạc truyền miệng, hoặc là phóng pháp thuật hỏa diễm.

Dựa vào lớn giọng cũng vô dụng, binh sĩ không có khả năng bởi vì người nào la to sẽ cải biến kế hoạch tác chiến. Cho nên chi quân đội gần năm vạn thú nhân, sau khi tập kết, chỉ cần trong phủ thành chủ không ra lệnh sẽ tiếp tục lao thẳng về phía Tô Mộ.

Bọn chúng không có không quân, khoảng cách ngắn cũng không cần trinh sát. Hơn bốn vạn thú nhân chạy về phía mình, tối đa còn có nửa phút thời gian sẽ xuất hiện trong tầm mắt.

Chính con đường phía trước, chính mình động thủ như thế nào? Hay là lưu đám người này cho Vô Ưu công chúa?

Làn này mình đã biểu lộ một phần lực lượng, đã có thể để xác định địa vị, mấy vạn thú nhân không có giá trị lớn với mình.

Nghĩ tới đây Tô Mộ áp chế chín lôi long phía trước, cũng thu hồi vô thần chi vực. Vô Ưu công chúa xem hiểu, cũng do chính mình lãnh binh tới giết mấy vạn thú nhân.

Bản thân Tô Mộ cũng không có mệt nhọc, tiêu diệt Địa Long kỵ binh, nàng lợi dụng lực lượng khôi lỗi giấy, vừa bắt đầu đã cho khôi lỗi giấy hóa huyết nhục để làm nền móng cho lôi long. Huyết nhục ảo ảnh vốn không phải chân thật, nó chỉ chịu đựng tiêu hao khi phóng thích lĩnh vực mà thôi.

Bốn ngàn long kỵ binh, có bốn ngàn kiện binh khí hình thù kỳ lạ, cộng thêm một ít giáp xác Địa Long, xương của Tê nhân, các thứ còn lại đều bị lôi long đánh nát bấy.

Vô Ưu công chúa lái chiến xa đi tới bên người Tô Mộ, hơn bốn vạn thú nhân đã xuất hiện trên góc phố dài. Nếu như đổi lại thành thị nhân loại, loại cảm giác này sẽ là hỗn loạn. Đường đi của thú nhân rộng rãi, tầm mắt cực xa. Lúc đầu hơn một ngàn binh sĩ thú nhân lao tới, trực tiếp chiếm cứ con đường phía trước đã có cảm giác tràn đầy..

Hơn một ngàn thú nhân lao thẳng về phía chiến xa Vô Ưu công chúa, Tô Mộ nhẹ nhàng linh hoạt nhảy lên chiến xa, chín lôi long dính sát người và hóa thành khôi lỗi giấy.

Tô Mộ thu hồi Kinh Lôi, nói với Vô Ưu công chúa:

- Chị dâu, nhìn ngươi.

Vô Ưu công chúa gật đầu, tiếng trường tiêu vang lên, hơn một ngàn thú nhân kianhinf thấy mặt đất nhuộm đỏ máu tươi, thậm chí phủ lên một tầng mảnh vỡ huyết nhục nhưng vẫn không tự chủ phóng về phía chiến xa Vô Ưu công chúa.

Tiên phong không dừng lại, đại quân phía sau cũng lao tới, bọn chúng bị Vô Ưu lĩnh vực ảnh hưởng, hơn bốn vạn thú nhân tinh nhuệ như si như cuồng, như thiêu thân lao đầu vào lửa.

Không trung có phù văn lượn lờ, nơi này biến thành trạng thái chân không, không có biện pháp gia tốc và phù văn lại chui vào trong cơ thể các thú nhân..

Từng âm phù bay khắp bốn phương tám hướng, thần sắc Vô Ưu công chúa lạnh lùng và thổi tiêu.

Trong thân thể thú nhân có âm phù bay ra, chúng vung vẫy vũ khí về phía trước. Tô Mộ trả lại cho Vô Ưu công chúa các ác ma nữ quan và luyện khí sĩ, năm trăm thân binh đều bận rộn quét dọn chiến trường cũng lui lại đại bộ phận

Phía sau có năm ngàn bộ binh đang chờ, mặt khác có năm trăm kỵ binh cũng lao tới nhanh chóng. Số lượng địch nhân nhiều gấp mấy lần minh quân, con phố dài giống như không có tận cùng, chúng rậm rạp chằng chịt, thần văn lập loè, đó là lực lượng quy tắc phản kháng pháp thuật.

Hai trăm tiểu kỳ xông lên theo thứ tự, bọn họ thu hoạch tính mạng các thú nhân. Trong Vô Ưu lĩnh vực, binh sĩ thú nhân bị ảnh hưởng không nhỏ, thần văn trên người không có tác dụng triệt để.

Âm phù của Vô Ưu công chúa như tấm lưới cực lớn, hơn bốn vạn thú nhân theo thứ tự đầu nhập vào trong lưới, sau đó bị binh sĩ minh quân chém giết.

Chi tinh nhuệ này bị Vô Ưu công chúa khống chế, phản kháng không có ý nghĩa.

Vô Ưu công chúa chỉ kiên nhẫn thổi tiêu, dường như mọi chuyện trên thế giới này không hề quan trọng với nàng. Vô Ưu lĩnh vực không ngừng bổ sung và hoàn thiện quá trình này.

Khống chế lĩnh vực là bài học bắt buộc của mỗi một luyện khí sĩ tiến vào Kim Đan.

Chiến hạm trên bầu trời đình chỉ công kích, Vô Ưu lĩnh vực mở ra, trừ khi là cường giả triển khai lĩnh vực phá hư lĩnh vực của Vô Ưu công chúa, nếu không những người trước mắt không lật được bọt nước gì.

Trọng yếu nhất là thủ đoạn của Tô Mộ đã hù đám cường giả thú nhân trong phủ thành chủ, bọn chúng tự hỏi không phải đối thủ của Tô Mộ cho nên không dám đi ra tiếp ứng chi quân đoàn tinh nhuệ kia.

- Gia hỏa hèn hạ!

Chỉ huy quân đoàn thú nhân xông tới là một đầu Lộc nhân. Lộc nhân cực yếu, có thể lên làm thủ lĩnh quân đoàn nhờ vào trời sinh huyết mạch kỳ dị, thậm chí còn lọt vào mắt xanh của Thú Thần.

Vô Ưu công chúa không nghe được, trên thực tế nàng hiện tại như người đứng ngoài quan sát, tỉnh táo thổi tiêu, người khác không là gì với nàng, không ảnh hưởng tới nàng.