Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1162: Nghiền áp (2)




Tử vong như bị phóng đại vô số lần, thả chậm vô số lần. Mỗi một giây đồng hồ chẳng khác gì dài hơn trăm triệu năm. Trong lúc thiêu đốt tính mạng, lạc ấn tính mạng trong thân thể Địa Long kỵ binh cũng bị xóa đi.

Những bộ binh minh quên theo sau nghe lệnh Tô Mộ —— đi theo ta, đoạt vũ khí của bọn chúng.

Những bộ binh này sững sờ, lập tức thi hành mệnh lệnh. Tô Mộ không phải trưởng quan cao nhất, bọn họ cũng không phải người của Tô Mộ, tất cả mọi người biết rõ thân phận của Tô Mộ, lần này đi theo phụ tá Vô Ưu công chúa xuất chiến, tràng diện chiến đấu vừa rồi làm binh sĩ minh quân sinh ra sợ hãi không nhỏ.

Chín lang nhân khổng lồ không ngừng trùng kích, trong không khí có sương máu phiêu phù, trong không khí chiến trường như vậy, có kẻ nào dám vi phạm lệnh của Tô Mộ?

Đại địa chi kiếm!

Tô Mộ ra lệnh lần nữa, luyện khí sĩ sau lưng không chút do dự chấp hành, binh lính bình thường càng hiểu Tô Mộ có địa vị gì, dù Tô Mộ nói sai thì bọn họ cũng không dám phản bác.

Hai trăm đạo kiếm quang từ dưới đất xông thẳng lên trời, hình thành hai trăm cự kiếm màu vàng, mũi kiếm hơi nghiêng về phía trước, trong nháy mắt những lang nhân khổng lồ lao vào đám Địa Long kỵ binh.

Hiệu quả còn tốt hơn sử dụng phi kiếm.

Địa Long kỵ binh đụng vào đại địa chi kiếm và bị cắt thành hai mãnh, chết vô cùng thống khoái. hai trăm đạo đại địa chi kiếm biến mất, Tô Mộ ra lệnh cho hai trăm kiếm quang đâm ra từ mặt đất, Địa Long kỵ binh phía sau đương nhiên không ngốc đụng vào, tiên phong vừa rồi không thể dừng bước nhưng bọn họ lại có thể.

BỐn ngàn Địa Long kỵ binh trong tiếp xúc ngắn ngủi vừa rồi, hơn bảy trăm Tê nhân bị giết. Đằng sau còn có hơn ba nghìn Địa Long kỵ binh, hiện tại các phụ tá trên bầu trời cũng biết được lực lượng của Địa Long kỵ binh.

Kích quang phù văn pháo cấp hai đều không thể làm chúng bị thương, những Địa Long kỵ binh chỉ vật lộn cũng tương đương với chiến sĩ Kim Đan nhất trọng.

Bốn ngàn Kim Đan nhất trọng, cho dù là minh quân cũng không gom góp ra được. Nơi này không phải hoàng thành, nó chỉ là vương thành biên giới đã có quân đoàn khủng bố như vậy, khó trách thú nhân có thể đứng sừng sững trên cao nguyên.

Các phụ tá cảm thấy Tô Mộ đã kiệt lực, đang tổ chức phòng ngự. Đáng tiếc thuộc tính đại địa chi kiếm có thời gian tụ hình quá ngắn, không thể hình thành phòng ngự lâu dài, nếu địch nhân không trùng kích sẽ tiêu tán.

Vào lúc các phụ tá chuẩn bị điều động tất cả Khổng Tước chiến hạm yểm hộ Tô Mộ, trong phòng chỉ huy lại nghe giọng Tô Mộ vang lên.

- Nơi này giao cho ta, các ngươi đi quản nơi khác đi.

Nội tâm các phụ tá hoàng gia chấn động mạnh, Tô Mộ nói chuyện căn bản không được phép bọn họ cự tuyệt. Sau đó bọn họ nhìn thấy tràng dện còn đáng sợ hơn thế.

Chín lang nhân khổng lồ không ngừng trùng kích, khi thì điên cuồng, khi thì bay lên giữa không trung hóa thành chín gương mặt vặn vẹo.

Tô Mộ cười to, quát:

- Vô thần chi vực!

Chín gương mặt niệm tụng chân ngôn, tốc độ Địa Long kỵ binh chậm hơn nữa, áo giáp sinh ra thần quang che giấu lại bị lực lượng lĩnh vực củaTô Mộ triệt tiêu. Đây chính là lực lượng Thú Thần cấp cho!

Tô Mộ chỉ hơi mê muội một chút và khôi phục thanh tỉnh. Nàng lần đầu tiên dùng vô thần chi vực vào thực chiến, trực tiếp bao phủ chiến trường, tất cả thuộc tính thần ân của địch nhân triệt để triệt tiêu. Ngay cả nàng cũng không còn chút sức lực nào trong người, ngay sau đó đã khôi phục.

Nếu như nàng trong trạng thái Lôi Long Cửu Biến sẽ không có hiện tượng thoát lực. Trong giáp tay của nàng chứa không biết bao nhiêu nguyên khí thiên địa, ít nhất có thể cung cấp nàng chiến đấu như thế suốt chín lần.

Chín gương mặt vặn vẹo rơi xuống mặt đất và hóa thành chín đầu Lôi Long, chúng lao nhanh như điên.

- Gào thét đi!

Tô Mộ thét dài một tiếng, nàng ném Kinh Lôi lên trời, bỗng nhiên bầu trời tối tăm, ánh mặt trời mùa đông giá rét mang theo hàn ý hiện tại triệt để biến mất, nó tối tăm, không trung tối tăm, lúc này lại có lôi quang đánh thẳng xuống đất.

Mọi thứ trên mặt đất bị lôi quang đánh nát nhừ, hơn ba nghìn Địa Long kỵ binh triệt để sụp đổ dưới oanh kích như thế. Chín lôi long nửa đoạn trước rất sống động, chúng đâm vào đám Địa Long kỵ binh, cũng đánh Địa Long kỵ binh vỡ vụn thành huyết vụ đầy trời.

Chín đầu lôi long như đang cày đất, trong Địa Long kỵ binh có chín khe rãnh huyết nhục.

Lúc năm trăm thân binh phía sau đuổi kịp đã không nhìn thấy còn bao nhiêu Địa Long kỵ binh sống sót, vô thần chi vực ảnh hưởng nên những Địa Long kỵ binh còn chưa thoát ra khỏi trạng thái bị chấn nhiếp, đối mặt kỹ năng chiến trận của thân binh liền không có năng lực chống cự.

Năm trăm thân binh hóa thành đao luân, chúng chém vỡ tât cả địch nhân còn chưa bị lôi long tiêu diệt.

Tô Mộ ngoắc tay thu hồi Kinh Lôi, sắc mặt của nàng bình thản, quay đầu lại nhìn Vô Ưu công chúa và tươi cười, nàng nói:

- Lúc này mới thống khoái.

Binh sĩ phía sau theo kịp nhưng đã chết lặng. Bọn họ máy móc thu trang bị của địch nhân, sau đó tập trung chờ đợi Tô Mộ thu hồi.

Những vũ khí Địa Long kỵ tương đối kỳ quái, nó là xương ống màu trắng uốn lượn, nơi cuối cùng có lưỡi nhọn sắc bén và hướng xuống dưới.

Vũ khí này tương đối nguy hiểm, Tô Mộ đả kích làm binh khí của Địa Long kỵ binh không kịp triển khai đã bị diệt hơn phân nửa, còn lại chỉ sợ không chịu được chín đầu lôi long oanh kích.

Với tư cách là thống soái chỉ huy Khổng Tước hạm tạm thời, cũng có không ít công năng, sa bàn cũng là cao cấp nhất, các phụ tá quan sát tình hình trên mặt đất và rung động không nhỏ.

Chín gương mặt biến chỉ còn lại chín thần văn duy trì lĩnh vực hoạt động.

Cả khu vực chiến đấu bị vô thần chi vực bao phủ, mà nửa thân trước của chín đầu lôi long là hấp thu huyết nhục của lang kỵ binh và Địa Long kỵ binh tạo thành, tiêu hao phần lớn là lực lượng huyết nhục linh hồn. Tô Mộ chỉ điều khiển mà thôi.

Điều khiển xa xa phóng thích lĩnh vực cũng không phải lĩnh vực chân thật, chỉ là giả lĩnh vực nhưng có hiệu quả khủng bố như thế. Mà chín đầu lôi long công kích cũng là lĩnh vực công kích. Chín cái đầu rồng chấn động kịch liệt, ngay cả không gian cũng vặn vẹo, không đâm vào người của các Địa Long kỵ binh cũng làm mục tiêu nát bấy.

Dựa theo cảm giác của các phụ tá hình dung, Tô Mộ đang phóng thích lĩnh vực khổng lồ, sau đó trong lĩnh vực lại phóng thích lực lượng lĩnh vực khác, từ đó tiến hành giết chóc Địa Long kỵ binh trong phạm vi nhất định.