Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1046: Hỏa cầu




Sau khi hỏa cầu dừng lại nhưng tổn thương còn mở rộng, địa ngục dong binh biết rõ tránh né nguy hiểm nhưng dòng người phía sau quá nhiều, địa ngục dong binh hàng trước dừng không được, hỏa cầu theo quán tính lăn về phía trước, ít nhất lăn hơn một dặm đã tiêu diệt hơn mấy vạn địa ngục dong binh.

Lực sát thương của ngũ hành đại pháo cũng không hơn thế bao nhiêu.

Bạch Hổ kị binh nhẹ lúc này mới hành động, bụi gai hắc ám phía trước đã bị phá hủy, bị đại hỏa cầu đốt giết địa ngục dong binh, đây chỉ là một loại lực lượng, hai bên còn có tường cao hơn mười trượng ngăn cản đường đi.

Địa ngục dong binh tính bằng đơn vị hàng ngàn lao qua khe hở của hỏa diễm va chạm với Bạch Hổ kị binh nhẹ.

Lúc này Bạch Hổ kị binh nhẹ thể hiện ra sức chiến đấu cường hãn, kỵ binh cầm đầu sử dụng lưỡi đao, lưỡi đao là đao hai lưỡi, một mặt mỏng nhận, một mặt lưỡi búa. Loại bố cục này binh sĩ nhân loại không được tự nhiên. Mà Bạch Hổ kị binh nhẹ cầm cán trường đao trong tay vung vẩy cực nhanh, nhanh tới mức không nhìn thấy ánh đao.

Lưỡi búa dùng công kích giáp binh, lưỡi đao chuyên chém giết, những nơi đi qua địa ngục dong binh bị chém ngang lưng và chết như gạ.

Địa ngục dong binh không khác gì khôi lỗi, Bạch Hổ kị binh nhẹ có sức chiến đấu gấp trăm lần địa ngục dong binh. Trên lực lượng càng kém xa, có địa ngục dong binh dùng chiến chùy đánh trường đao nhưng kết quả địa ngục dong binh bay ngược về phía sau.

Trường đao của Bạch Hổ kị binh nhẹ còn mang theo lực trùng kích của tọa kỵ, mỗi Bạch Hổ kị binh nhẹ có sức nặng hơn mười tấn, hơn nữa theo đẳng cấp tăng lên sẽ càng ngày càng nặng.

Bạch Hổ thần binh chuyên giết chóc, lúc chiến đấu không có bất kỳ động tác dư thừa nào, kết cấu thân thể cường hãn, có thể bộc phát ra lực công kích lớn nhất, tại cái gì góc độ, đều có thể phá vỡ địch nhân trọng giáp.

Nếu như không phải số lượng quá ít, Bạch Hổ kị binh nhẹ có thể đứng vững trước công kích của quân địch, từ đó quân địch chỉ có thể đột phá từ phương hướng khác.

Lúc này Bạch Hổ kị binh nhẹ hao tổn ít hơn rất nhiều. Địa ngục dong binh công kích căn bản không cách nào phá phòng thủ. Trên giáp của Bạch Hổ kị binh nhẹ xuất hiện từng vết thương mỏng.

Cho đến lúc này Tô Kính i liếc mắt nhìn Bạch Hổ thần binh trong Bạch Hổ kỳ, sau đó liền phát hiện số lượng không đúng.

Hai mươi vạn Bạch Hổ thần binh chỉ còn lại có bốn vạn lẻ một, mà những Bạch Hổ thần binh này đang ngủ say lại hiển lộ ra khí thế vượt qua lúc trước cả trăm lần.

Đương nhiên không thể nói sức chiến đấu tăng lên gấp trăm lần, Bạch Hổ thần binh hiện tại đã triệt để thành hình, chênh lệch tài liệu và năng lượng mà thôi. Tô Kính cũng biết phát sinh cái gì, trái tim kia đã gia tăng thực lực Bạch Hổ thần binh lên cấp độ mới!

Tô Kính may mắn không phải tại Thâm Uyên gặp phải địch nhân như vậy, nếu không quân đội mình sẽ bị diệt toàn bộ. Từ phương thức chiến đấu của tên đầu trọc mà nhìn, cho dù là chém giết cận thân cũng có thể thi triển cách đó vài dặm.

Cho dù ngươi có trăm vạn đại quân cũng không đủ một ác ma đại lãnh chúa đồ sát.

Cẩn thận quan sát, Bạch Hổ thần binh cầm đầu có khí tức tương đối ổn định, cảnh giới của nó không khác gì mình, tương đương với cường giả tu luyện ra thiên địa luân binh gia.

Tô Kính do dự nhưng hắn cũng hóa giải một phần lực lượng ngọc ấn đầu nhập vào Bạch Hổ kỳ, quả nhiên thủ lĩnh Bạch Hổ thần binh mở mắt ra và đứng dậy, nó cúi đầu bái bầu trời, Tô Kính cảm giác được trong thức có một đạo thần văn gia trì.

Sau đó thần binh khôi lỗi há miệng nuốt linh kiện Tô Kính đầu nhập vào, lúc này nó tiếp tục nằm xuống và ngủ say.

Tô Kính thông qua thần vân binh gia trong thức hải trực tiếp hiểu xảy ra chuyện gì.

Bạch Hổ thần binh đã tiến hóa, đã trở thành thiên phú thần binh của Tô Kính. Thần vân này chính là kết quả Bạch Hổ thần binh bại bởi Tô Kính. Vấn đề phải nói thế này, Bạch Hổ ấn đã không có biện pháp tiếp tục tu luyện, Tô Kính dở khóc dở cười.

Hiện tại chỉ còn lại Bạch Hổ kỳ, tương lai còn muốn sử dụng thiên phú thần binh cũng chỉ là thiên phú thần binh, cũng chỉ có bốn vạn Bạch Hổ thần binh thủ lĩnh, không cần Tô Kính tự mình chỉ huy, chúng có thể một mình đảm đương một phía và tiến hành chiến đấu.

Thiên phú thần binh có được kỹ xảo chiến đấu của Võ Thánh, cho dù là kỹ xảo trụ cột nhưng lực sát thương vẫn trên Tô Kính.

Thì ra là thế!

Tô Kính nhìn thân thể thiên phú thần binh đang phân giải thứ gì đó, những vật kia là thần vân hình thành quy tắc, cũng là Võ Thánh lưu lại ấn ký cuối cùng, những ấn ký này không đủ làm Võ Thánh phục sinh nhưng cuối cùng lại là đồ vật nguy hiểm. Thiên phú thần binh thôn phệ trái tim đại lãnh chúa, lực lượng không thể hoàn toàn hấp thu cho nên trầm tích trong thân thể nên triệt tiêu lực lượng quy tắc Võ Thánh lưu lại, thiên phú thần binh đang tinh lọc chính mình!

Võ Thánh năm đó không có tu luyện ra thiên phú thần binh, Tô Kính vô cùng may mắn.

Mất đi Bạch Hổ ấn cũng không xem vào đâu, bởi vì phẩm chất bản thân Bạch Hổ kỳ, cũng bởi vì Bạch Hổ thần binh xuất hiện và đề cao, Võ Thánh lưu lại quy tắc thần văn bị chúng triệt tiêu không còn.

Oanh!

Hỏa cầu nổ tung ở phương xa thành vô số tiểu hỏa cầu, địa phương bao phủ quá rộng, có tới mấy chục vạn địa ngục dong binh bị thiêu đốt.

Người bên cạnh Tô Kính mở to mắt, bọn họ im lặng suốt nửa ngày với biển lửa do tám trăm ác ma nữ quan tạo thành.

Loại công kích này vượt qua nhận thức của bọn họ. Dù ác ma nữ quan là Kim Đan nhưng không thể hung hãn như thế a?

- Đây là hỏa diễm gì?

Tô Kính không nhịn được hỏi thăm hơn một trăm ác ma nữ quan đứng bên cạnh mình.

- Thiêu đốt tính mạng, không tính quá tà ác, sẽ giữ lại linh hồn.

Một ác ma nữ quan trả lời.

- Thật không?

- Ân, linh hồn của bọn chúng sẽ trầm luân, nếu thiếu gia không cứu rỗi thì linh hồn của bọn chúng sẽ du đãng trong thế giới này, từ đó biến thành lệ quỷ, sẽ giết thêm nhiều người nữa mới có thể dẹp loạn oán khí trong đó.

Tô Kính nghe xong da đầu run lên, không bao lâu tiêu diệt mười vạn người, xem ra nếu tiếp tục như vậy giết hơn trăm vạn không phải việc khó, sau đó một trăm vạn oan hồn biến thành lệ quỷ đi giết chóc khắp nơi?

- Chỉ có loại mục tiêu như thế này mới có thể làm như vậy, địch nhân quá ngốc.