Chỉ có một người, hơn nữa nhìn qua chỉ là Kim đan nhất trọng, cường giả trong đại doanh quân địch căn bản không có để ý tới.
Ưng Dương tạo thành một đường vòng cung ở trên không trung, đầu đâm vào trong đại quân. Cánh chim của hắn dang rộng ra, ở hai bên có khí lưu sắc bén toát ra, cắt đôi một hàng binh lính vừa mới định chặn hắn lại.
Mà tốc độ của Ưng Dương căn bản cũng không có một chút giảm bớt nào. Ở trong hai tay của hắn xuất hiện một loại binh khí hình thù kỳ lạ, thoạt nhìn giống như là một cái lông mao khổng lồ vậy.
Đó là bảo bối mà Tô Kính thu mua tới, cũng là một cái lông chim được lấy ra từ trên người yêu tộc thượng cổ, sau khi luyện chế thành binh khí, rất thích hợp để cho Ưng Dương sử dụng.
Mà cảnh giới của Ưng Dương, khống chế cái lông vũ dài ba trượng này cũng có chút cố hết sức, phải dưới sự giúp đỡ của trận pháp trong khôi giáp thì mới có thể sử dụng được nó.
Vung vẩy cái lông này dường như đã tiêu hao hết toàn bộ lực lượng của Ưng Dương. Ở chung quanh thân thể của hắn có một dòng xoáy màu vàng mới được tạo thành, đột nhiên khuếch trương ra phía ngoài. Tay hắn cầm cái lông vũ khổng lồ, nhanh chóng đi về phía trước rồi xoay tròn trên không trung, mà cái vòng xoáy này cũng theo quỹ tích phi hành của người hắn mà mạnh mẽ cắt nát binh sĩ chung quanh.
Vòng xoáy rộng hai mươi trượng, tạo thành một đường vòng cung quét qua trận doanh của đại quân pháo hôi. Những nơi đi qua, tất cả địch nhân đều bị cắt cho thất linh bát lạc.
Lực lượng ở trên cái lông vũ kia tản mát ra có chứa Hỗn Độn chi lực rất nhỏ, bất quá phương thức công kích chủ yếu lại là Thứ nguyên võng.
Yêu tộc thượng cổ này có năng lực xuyên qua không gian, giá trị của một cái lông chim này khiến cho Tô Kính phải giao ra một cái Ngũ Hành đại pháo làm giá lớn. Hơn nữa còn là cỗ Ngũ Hành đại pháo tốt nhất, không có nửa phần chiết khấu nào cả.
Lần xung kích này khiến cho hàng ngàn hàng vạn địch nhân bị đánh nát. Ở phía sau Ưng Dương, một cái túi khổng lồ bay lên, khi tất cả thi thể còn đang bay tán loạn thì cái miệng túi kia giống như là vật còn sống, lập tức mở cái miệng khổng lồ ra, bắt đầu tiến hành cắn nuốt các thit hể.
Ở cái miệng túi màu vàng từ từ xuất hiện một tia màu cam ảm đạm. Tốc độ giết chóc của Ưng Dương quá nhanh, ngay cả Phó Thanh Sơn cũng không so được với hắn. Cũng đã vượt quá dự trù của mọi người.
Thậm chí còn có một ít luyện khí sĩ cũng phải hoảng sợ, không ngờ Ưng Dương lại đang thu hoạch linh hồn a.
Trong nháy mắt đã giết chết sáu vạn người, không người nào trong bọn họ có thể làm được chuyện này.
Ưng Dương sung sướng hít sâu một hơi, trận pháp trên khôi giáp khiến cho hắn có thể càng thêm nhẹ nhàng hấp thu khí tức giết chóc. Khí tức này vừa tiến vào thân thể, nhanh chóng chồng chất lên bên trên một viên đan hoàn do sát khí ngưng kết mà thành.
Khỏa đan hoàn kia càng ngày càng chân thật, cũng càng ngày càng ổn định. Ở trong khôi giáp của Ưng Dương có khảm nạm sáu khối ngọc thạch. Chỉ là lúc này sáu khối ngọc thạch đã nhanh chóng trở nên lờ mờ, sáu cỗ Khôi Lỗi mô hình nhỏ ở trong khôi giáp nhanh chóng thay đổi ngọc thạch cho hắn.
Duy trì lực độ công kích, dựa vào chân khí của bản thân hắn căn bản là không làm được. Mà Tô Kính thiết kế khôi giáp cho hắn lại có thể tiết kiệm được chín thành lực lượng cho hắn. Nếu như không phải như thế, chỉ cần một lần công kích thì hắn cũng đã hao hết tinh lực, cho dù không chết thì cũng phải lột mất một lớp da rồi.
Căn bản không có người nào có thể ngăn cản được công kích của Ưng Dương. Lực lượng trên cái lông kia bắn ra, đừng nói là những chiến sĩ pháo hôi này, cho dù là cường giả dưới Kim đan tam trọng thì cũng không có biện pháp để ngăn cản.
Hơn nữa tốc độ của Ưng Dương cũng quá nhanh, nhanh đến mức không có người nào có thể làm ra động tác né tránh gì cả thì đã bị hắn cắt thành từng khối vụn rồi.
Những nơi Ưng Dương đi qua, lập tức tạo thành một cái dòng xoáy khổng lồ, những dòng xoáy này còn đang không ngừng phi hành, khuếch trương. Theo hắn phi hành ngày càng xa trên không trung, tốc độ tử vong của binh lính pháo hối cũng nhanh chóng tăng lên.
Một vạn, hai vạn, ba vạn...
Lúc này, đại doanh của quân địch ở phía xa mới cảm giác được có chút không ổn. Bởi vì chiếu theo tốc độ giết chóc của Ưng Dương hiện tại, không tới nửa giờ, nhất định năm mươi vạn đại quân này sẽ phải tàn phế một nửa.
Nhất nhiều cũng chỉ nửa giờ, tất cả binh sĩ vượt qua kênh đào sẽ bị tàn sát sạch sẽ.
Phải biết rằng loại tru diệt này đối với luyện khí sĩ mà nói, là một lần hành hạ khổng lồ. Không người nào có thể lạnh lùng giết chóc như thế, mà thời gian lại còn kéo dài như vậy mà tâm tính lại không phải chịu ảnh hưởng một chút nào.
Cho dù là Ma Môn đã từng xuất hiện một đoạn thời gian cũng không làm được điểm này. Luyện khí sĩ Ma Môn, sau khi giết mấy trăm người sẽ phải lặng lẽ tu hành, từ từ tiêu hóa sát khí ở trong lòng. Nếu không chính bản thân bọn hắn cũng sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.
Những chuyện trong truyền thuyết, cái gì mà Ma Môn đồ thành… đều là tưởng tượng ra mà thôi.
Luyện khí sĩ Ma Môn cũng là vì trường sinh bất tử, cho nên mục tiêu của bọn họ cũng không phải là diệt thế. Diệt thế, ở trong ma môn chưa từng thịnh hành. Ngược lại, chính bên Phật Môn lại có một chút. Có người nhận thấy thế giới này cần tinh lọc, nhân loại bị nhiễm tội nghiệt, chỉ có cái chết mới có thể cứu rỗi được bọn họ, cho nên sẽ làm ra loại hành động như vậy.
Ở trong tòa thành, người ở vị trí công kích cũng đều nhìn mà có chút u u mê mê.
Ưng Dương chế tạo ra mười mấy dòng xoáy, mỗi một cái dòng xoáy đều kéo dài, không ngừng đánh chết địch nhân. Chỉ là đây cũng không phải là chỗ đáng sợ nhất, chỗ đáng sợ nhất chính là cái túi lớn đi theo sau lưng hắn. Không ngừng trưởng thành, khuếch trương ra ngoài. Hiện tại cái miệng túi kia thoạt nhìn đã có lớn nhỏ chừng hơn hai mươi trượng, chỉ cần một hơi là đã có thể thôn phệ vào bên trong mười mấy bộ binh.
Vốn Tô Kính cảm thấy, Phó Thanh Sơn chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi. Thế nhưng khi hắn nhìn thấy Ưng Dương thể hiện ra một mặt giết chóc, tim của hắn cũng cảm thấy có chút rét run.
Ưng Dương so sánh với Phó Thanh Sơn vẫn còn kém xa, nếu là Phó Thanh Sơn tới. Không biết sẽ có cảnh tượng gì, liệu có thể sẽ càng thêm tàn khốc hay không?