Ai biết được đối phương lại đưa lên pháo đài phi hành, sau đó lại là quân đoàn tinh nhuệ xung kích, lại đem mấy vạn quân tinh nhuệ này tới để cho hắn tru diệt.
Lần phản xung phong này, Bạch Hổ khinh kỵ binh của Tô Kính bị phá huỷ một nửa, những người còn lại đều có thương thế trên người. Trả một cái giá lớn như vậy, kết quả chính là quân đoàn kim giáp muốn vượt qua kênh đào của địch nhân đã bị tiêu diệt toàn bộ.
Bên Tô Kính không có xuất động cường giả Kim Đan, mà là vận dụng ưu thế binh lực, lại thêm Ma Tinh Pháo cường đại, tiêu diệt hơn ba vạn kim giáp sĩ binh này.
Tổn thất của Bạch Hổ khinh kỵ binh cũng rất nhỏ. Chỉ cần có thời gian một ngày thì Tô Kính lại có thể giúp cho một ngàn Bạch Hổ khinh kỵ binh này khôi phục lại sức lực chiến đấu. Lại từ triệu hoán từ bên trong Bạch Hổ kỳ ra.
Đội ngũ tạm thời thay thế Bạch Hổ khinh kỵ binh chính là một ngàn Thần Binh Khôi Lỗi của Tô Kính. Được sắp xếp vào trong trung quân. Những Thần Binh Khôi Lỗi này, lực chiến đấu so với Bạch Hổ khinh kỵ binh kém khá nhiều. Bất quá lực lượng phòng thủ so với bộ binh mang trọng thuẫn lại còn mạnh hơn nhiều.
Sau hai trận chiến, quân tinh nhuệ của địch nhân tổn thất hầu như không còn, quân đoàn tinh nhuệ ở phía sau nhất định sẽ không dám xung kích như vậy nữa. Kế tiếp chính là lúc bộ đội pháo hôi của đối phương ra trận. Lại thi dùng mưu đồ, dùng ưu thế binh lực để bao phủ trận tuyến của hắn.
Trung quân của Tô Kính lui ra, bốn vạn bộ đội tinh nhuệ cũng lui ra phía sau nghỉ ngơi và hồi phục, để quân đoàn phía sau lên. Ba đại doanh, tổng cộng mười hai vạn người bày trận ở ven sông.
Thiết Vô Hồn thấy đối phương cường giả không có ý tứ công kích, hắn chỉ cười lạnh một tiếng, lại phất tay một cái. Ở trong đất bùn bờ bên kia, mấy chục vạn đóa Thị Huyết Hoa ngọa nguậy chui ra từ trong bùn đất, bao vây hơn một vạn kim giáp sĩ binh còn sót lại, sau đó bắt đầu cắn nuốt.
Lần này hắn cưỡng ép dùng Vu Thuật để kích hoạt Thị Huyết Hoa, đề cao nó. Những Thị Huyết Hoa này, coi như không có pháp sư bên địch nhân công kích thì cũng không thể diễn sinh ra được Thị Huyết Hoa mới nữa.
Chỉ là, như vậy cũng đã đủ rồi. Bởi vì một phần kim giáp sĩ binh cuối cùng của đối phương cũng đã bị Thị Huyết Hoa bao trùm, thôn phệ. Mà quân đoàn ở phía sau lại căn bản không dám tiến lên hỗ trợ.
Vì vậy, bên Tô Kính lợi dụng ưu thế địa hình, trực tiếp giết chết hai top lực lượng của đối phương. Mà bản thân chỉ tổn thất hơn trăm người, hơn năm trăm Bạch Hổ khinh kỵ binh, còn có hơn ngàn Khôi Lỗi phụ trợ.
Toàn thắng, không có gì có thể phấn chấn lòng người hơn kết quả như thế này.
Quân tinh nhuệ của Tô Kính lui về trong pháo đài ở phía sau. Lúc này pháo đài ở hai cánh mới mở ra vòng bảo hộ trên đỉnh, lộ ra pháo đài chi chít ở bên trong.
Thiết Vô Dung và Cơ Vô Song tạm thời được phân công qua đó, bảo vệ pháo đài ở bên trong.
Một đám khí cầu dò xét trận địa địch bị đánh rơi, cho nên Tô Kính cũng bỏ qua tính toán định dùng khí cầu để trinh sát. Bởi vì số lượng cường giả của đối phương có chút kinh người, lực lượng của Tà Thần đã thẩm thấu vào trong Thần Châu thế giới, nếu không không thể nào tạo ra được nhiều cường giả như vậy.
Nếu như trong Tà Thần quốc độ cũng như thế, như vậy quả thực sẽ rất đáng sợ.
Ở phía sau quân đoàn pháo hôi có một lượng lớn yêu thú xuất hiện, còn có ma ngẫu cỡ lớn. Tô Kính vẫn tiếp tục dùng công kích từ xa để áp chế, chẳng qua ở trước mặt số lượng quân đội khổng lồ của địch nhân, Tô Kính không thể không lựa chọn lui về phía sau.
Hàng trăm ma ngẫu cỡ lớn được đối phương đẩy về phía trước, dùng thân thể ở trong lòng sông để chế tạo đập, tạo thành cầu. Ưng Dương đã sớm trở lại, đối phương cũng không có ý định dùng âm mưu quỷ kế gì nữa. Dù sao chỉ cần ma ngẫu cường công thì cũng có thể làm cho kênh đào tắc nghẽn.
Lực phòng ngự của binh lính mặc giáp trụ bình thường rất là thê thảm, chỉ cần một mũi Địa Long Tiễn là đã có thể bắn thủng được bảy tám địch nhân. Chẳng qua đám binh lính này lại có năng lực sinh tồn cường hãn, chỉ cần không bị bắn trúng bộ vị yếu hại thì sẽ tiếp tục anh dũng tiến về phía trước.
Những binh lính bị bắt đứt đùi vẫn còn có thể bò sát trên mặt đất, trong tay nắm chặt vũ khí, hai mắt tràn ngập quang mang điên cuồng.
Quân đoàn của Tô Kính không ngừng lùi về phía sau, bởi vì thay đổi chiến xa. Cho nên Khôi Lỗi chiến xa có thể dùng làm thủ đoạn bọc hậu ở phía sau, cũng không cần phải lo lắng việc bị đối phương giữ chân lại. Chiến đấu tự động tiến hành, rất là khẩn trương.
Bẫy rập ở trên mặt đất, theo công kích của đối phương tới, tầng tầng lớp lớp bắt đầu có hiệu lực, bắt đầu làm trì hoãn đại quân Địa Ngục tam đảo tiến về phía trước.
Đối phương cũng không lo lắng tới Ngũ Hành đại pháo của Tô Kính công kích một chút nào. Khi Tô Kính rút lui ra khỏi hơn mười dặm, tới tòa thành ở trung tâm thì đã có hơn năm mươi vạn quân đội xông qua bờ sông, tạo thành một đội hình kéo dài gần tám dặm, dài mười dặm.
Mật độ như vậy, chỉ cần Ngũ Hành đại pháo công kích một lần là có thể dọn dẹp được hơn phân nửa a?
Thế nhưng Tô Kính cũng không có truyền ra như vậy mệnh lệnh, chiến đấu quá mức kịch liệt, thời gian không nhiều lắm cho nên hắn cũng chỉ chuẩn bị được bốn cỗ Ngũ Hành đại pháo. Có một cỗ trong đó còn đang trong thời gian dài khôi phục, hai cỗ khác cũng phải mười mấy phút đồng hồ sau thì mới có thể công kích được. Mà một cỗ duy nhất còn lại thì chuẩn bị đề phòng bất trắc.
Đối phương cũng rõ ràng, Ngũ Hành đại pháo không thể nào tiến hành công kích tùy tiện, nếu không sẽ không thể nào có được uy lực lớn như vậy. Mà đối phương cũng không tiếc tiêu hao binh lực, vài chục vạn pháo hôi này cũng có thể tiêu hao Ngũ Hành đại pháo bắn ra một lần, như vậy cũng là đáng giá.
Ít nhất ở trong mắt đối phương mà nói, chuyện này hoàn toàn không có bất kỳ vấn đề gì.
Tô Kính cũng cảm thấy, lần này giữ lại Ngũ Hành đại pháo so với việc đối phó với năm mươi vạn pháo hôi sẽ còn hữu dụng hơn. Đối phương có hơn một trăm cường giả còn chưa xông về phía trước, cho nên Ngũ Hành đại pháo của hắn cũng không thể bắn ra được.
Đây là vũ khí duy nhất có khả năng trong nháy mắt diệt sát được cường giả Kim Đan, nhất phải giữ lại một lần ra mấy cái.