Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1010: Phòng ngự chiến (8)




Thị Huyết Hoa xuất hiện, hoàn toàn đã làm rối loạn tiết tấu của đối phương. Trong một giờ, Dưới Thần Thuật sư và pháp sư của đối phương liên hiệp công kích thì Thị Huyết Hoa mới bị thanh trừ sạch sẽ.

Sauk hi công kích vòng thứ nhất kết thúc, có thi thể gần mười vạn người để lại bên kia bờ sông. Nếu như là chiến tranh bình thường, như vậy đã là kết cục đã định rồi.

Đối phương lập tức thu dọn binh lính có thương thế, số lượng ước chừng ba vạn. Còn các binh sĩ tử vong, ước chừng đã quá chín vạn. Đây là một trận giết chóc mà bên Tô Kính lại không tổn hại một binh nào.

Khi đối phương đang một lần nữa sắp xếp thì một cỗ Ngũ Hành đại pháo khác bỗng nhiên phát động công kích. Sau khi đã xác định được vị trí, năm đạo quang mang hoa mỹ tụ tập lại ở trên máy ném đá, tạo thành một khỏa quang cầu màu sắc rực rỡ.

Quang cầu này nổ tung ra bốn phương tám hướng. Ở trong quang cầu có quang mang ngũ sắc chui ra, ước chừng có mấy chục vạn đạo, không một tiếng động tản ra chung quanh.

Một cái hố đất đường kính ba dặm trong nháy mắt xuất hiện, chín thành máy ném đá ở trong công kích này đã hoàn toàn bị hủy diệt, toàn bộ đều biến thành cặn bã. Chỉ có một đoàn máy ném đá, bởi vì vị trí đặt quá gần phía trước, lại thêm dựa vào một tảng đá lớn, cho nên lúc này mới may mắn thoát khỏi công kích lần này.

Mà những Thần Thuật sư trông coi máy ném đá, chiến sĩ, cảnh giới căn bản không đủ để chống đỡ được loại công kích trình độ này.

Ở trong phạm vi này có khoảng hơn sáu vạn quân địch tồn tại. Tô Kính nắm lấy cơ hội, không chút do dự phá hủy máy trận địa ném đá của địch nhân.

Khoảng cách công kích của đám máy ném đá này, theo Tô Kính phỏng đoán. Ước chừng cực hạn sẽ là mười dặm. Nếu như để cho bọn họ vận chuyển đến bờ bên kia, để ở ngoài thành. Như vậy ở bên trong Phục Ma vương thành sẽ không có bất kỳ một chỗ nào là chỗ an toàn nữa.

Chiến quả của lần công kích thứ hai không bằng lần thứ nhất. Những địch nhân bị giết cũng đều tương đối bình thường. Thế nhưng từ ý nghĩa của trận chiến này xem ra, một pháo này vẫn rất có giá trị.

Đối phương căn bản không biết phạm vi mà Ngũ Hành đại pháo có năng lực công kích, đồng thời cũng không biết tổng cộng Tô Kính đã bố trí bốn cỗ Ngũ hành đại pháo.

Máy ném đá bố trí đã đủ phân tán, kết quả vẫn bị một pháo của Tô Kính bắn nát. Trên thực tế, nếu như bố trí thêm một ít thủ đoạn phòng ngự, tỷ như dùng nham thạch khổng lồ đặt ở các phương hướng khác biệt làm công sự che chắn, như vậy loại này tổn thất sẽ có thể tránh khỏi được hơn phân nửa.

Sắc mặt của Thống soái quân địch trở nên tái nhợt, loại công kích này của đối phương còn có bao nhiêu nữa cơ chứ?

Một lần sát thương tới mấy vạn người, hai trăm vạn đại quân của mình liệu có thể chịu được nổi mấy lần đả kích như vậy cơ chứ?

- Cánh quân đầu tiên công kích!

Thống soái quân địch cũng không có rút lui, cũng không có nghỉ ngơi và hồi phục mà lập tức hạ mệnh lệnh công kích.

Ở chi quân đội này, hắn là người có quyền uy cao nhất, không có người nào có thể chất vấn quyết định của hắn.

Một chi bộ đội kỵ binh hai vạn người từ phía sau di chuyển về phía trước, cả đám đều mặc khôi giáp màu đen, kiểu dáng phong bế hoàn toàn. Khác với bên Lục Đạo thần binh quân, khôi giáp của chi kỵ binh này không phải là lân giáp, mà là giáo. Ở phía trên còn có chữ khắc vào bên trên mặt giáp một lượng lớn thần văn. Ở trong kỵ binh còn có Thần Thuật sư số lượng chừng gần ngàn, toàn bộ đều mặc trường bào màu đỏ, vũ khí trong tay không phải là mộc trượng gì đó. Mà là một cái chiến trùy cán dài.

Thần Thuật sư Bạo lực lưu ở trong Địa ngục tam đảo cũng được coi là tinh nhuệ trong tinh nhuệ.

Bọn họ thả ra Thần Thuật cũng không cần phải mượn pháp trượng, tất cả đều là cuồng tín đồ. Mà năng lực cận chiến của bọn họ so với trọng giáp kỵ binh còn cao hơn nhiều.

Chi kỵ binh xuất hiện, đại quân vốn có chút lòng quân rung chuyển lại lập tức hoan hô. Đi theo phía sau chi kỵ binh này chính là hơn năm vạn bộ binh kim giáp. Những bộ binh này đều ngồi chiến mã, toàn thân được bao phủ kín. Ngay cả ánh mắt cũng bị tấm hộ kính màu đen che chắn.

Đây là bộ binh xung phong, thuật cưỡi ngựa rất là bình thường. Sau khi xung phong, đạt tới khoảng cách nhất định sẽ xuống ngựa, đi theo kỵ binh để tác chiến.

Phía sau đám kỵ binh kim giáp chính là một số lượng lớn binh lính mặc khải giáp. Những binh lính mặc khải giáp này chính là pháo hôi thuần túy, bọn họ sẽ đi theo ở hậu phương, tiến hành công kích bổ sung.

Tô Kính thấy một màn như vậy, hắn đã biết địch nhân đã muốn liều mạng với mình. Trên thực tế, đối phương ở bờ sông bên kia cũng chỉ có hai mươi mấy vạn người mà thôi. Mà đại quân chân chính lúc này vẫn đang chậm rãi đi tới.

- Ưng Dương, chuẩn bị xong chưa? Chờ ta ra lệnh. Trung quân, đi theo ta!

Tô Kính nói xong, hắn thúc dục Cự Nhân chiến xa, di chuyển về phía trước. Năm ngàn trung quân chậm rãi tách ra từ trong bốn vạn đại quân đi về phía trước, đi tới hàng đầu của chiến trượng.

Tô Kính muốn dùng trung quân của mình để đánh tan hai vạn kỵ binh tinh nhuệ kia.

Ở bên trong chi kỵ binh tinh nhuệ kia, Thần Thuật sư cảnh giới Kim đan cũng có thể đếm được tới mười lăm người. Nếu như không sử dụng trung quân, căn bản sẽ không ngăn cản được bọn họ. Thần Thuật sư có lực lượng phụ trợ, chuyện này Tô Kính vô cùng rõ ràng. Mà có những Thần Thuật sư này tồn tại, lực chiến đấu của kỵ binh đối phương sẽ được đề cao lên gấp đôi.

Hắn không thể để cho đối phương thong dong giết tới dưới thành. Nếu như công thành chiến mà nói, đối phương sẽ có thể càng thêm thong dong bố trí binh lực hơn nữa. Bây giờ phải chặn đánh ở bên bờ sông, như vậy mới có thể làm cho trung quân của hắn phát huy ra hiệu quả sát thương lớn nhất.

Đã lâu rồi hắn không có tự mình ra trận, Tô Kính hoạt động bả vai, cảm giác được chiến ý ở trong thân thể đang trở nên sôi trào.

Bạch Hổ khinh kỵ binh ở phía trước, sau đó là thân binh yêu tộc do Khuyển Thập Lang dẫn dắt. Lực chiến đấu của những Tiểu Yêu còn hơn cả binh lính nhân loại. Toàn bộ đều được trang bị vũ khí hạng nặng, Khuyển Thập Lang ra vẻ đạo mạo, mặc một bộ giáp trụ chính quy, ngồi lên trên lưng một đầu tọa kỵ giống như ưng thú vậy.