Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1007: Phòng ngự chiến (5)




Một trăm tên luyện khí sĩ này, chỗ dựa lớn nhất chính là kiếm nang ở trong tay bọn họ mà Tô Kính đã thành công luyện chế ra. Dùng cảnh giới Trúc Cơ thúc dục nó, ngay cả luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ cũng không thể so sánh nổi.

Mười mấy pháp sư của đối phương tiếp cận kênh đào, không có bị phát hiện. Đó là bởi vì tất cả đều là pháp sư cảnh giới dưới Kim Đan. Người đạt tới cảnh giới Kim Đan, ở trong cảm giác của Tô Kính chẳng khác gì ngọn đèn sáng vậy, không có chỗ ẩn giấu. Đối với đối phương mà nói, vị trí của cường giả Kim đan bên Tô Kính cũng rất là rõ ràng, chỉ sợ cho dù ẩn giấu trăm trượng dưới mặt đất cũng sẽ bị phát hiện ra.

Chiến đấu giữa các Kim Đan, trên căn bản không tồn tại khả năng có thể đánh lén thành công đối phương.

Đối phương xuất động pháp sư cấp thấp cũng là bởi vì muốn len lén làm một ít chuyện gì đó. Tô Kính không có xuất động cường giả Kim Đan, chỉ để cho Ưng Dương dẫn đội. Đó cũng là không muốn để cho đối phương biết bên mình đã phát hiện ra cái gì.

Mặc dù Ưng Dương đã là đại yêu rồi, thế nhưng một khi hắn phi hành, căn bản sẽ không cần vận dụng lực lượng của đại yêu. Chỉ cần khôi phục thành thần ưng là có thể tránh né sự giám thị của đối phương.

Yêu tộc, ở phương diện này, so sánh với nhân tộc sẽ càng có nhiều ưu thế hơn.

Chờ khi bên đối phương phát hiện ra Ưng Dương, khi đó chiến đấu bên kia cũng đã kết thúc. Mà tốc độ của Ưng Dương, ngay cả Cơ Vô Song cũng không có cách nào trong một khoảng thời gian ngắn đuổi theo được. Cho nên cũng sẽ không tồn tại khả năng bị cường giả bên đối phương tập kích đánh chết.

Ưng Dương mang theo một trăm luyện khí sĩ, phi hành dán sát mặt đất, nhanh chóng đi tới trên bờ sông. Ở bờ bên kia, các pháp sư đối phương đã bố trí xong trận pháp, từng đạo quang mang màu vàng đất bắt đầu sáng lên ở trên bầu trời kênh đào.

Ưng Dương nhìn thấy ở dưới sông, nước sông nhanh chóng dạt sang hai bên. Bởi vì vừa mới móc thành lòng sông, cho nên cũng không quá dài rộng, Tô Kính chỉ đào kênh đào này sâu chừng một trượng. Ý định chỉ ngăn cản bộ binh của đối phương qua là được.

Kết quả, ai ngờ đối phương lại sử dụng pháp thuật, dễ dàng tạo ra một cái đập, ngăn nước sông chảy xuôi lại!

Kênh đào vốn chính được tạo thành từ một nhánh nhỏ của một con sông lớn. Địa thế bằng phẳng, hơn nữa cũng không phải là không có chỗ chảy ra. Cho nên một khi bị ngăn lại, nước vốn chảy vào kênh đào sẽ chỉ tiếp tục chảy xuôi ở trong con sông lớn kia.

Cho nên khiến cho bố trí của Tô Kính thoạt nhìn trở nên nực cười.

Ưng Dương tức giận. Vấn đề thoạt nhìn tầm thường này tại sao lại ảnh hưởng tới chiến cuộc được cơ chứ?

Hắn hóa thân thành một đạo kim quang, từ lúc vừa mới hiện hình đã lập tức vọt tới cái đập. Trong nháy mắt đã phóng tới đám pháp sư của đối phương. Nhóm pháp sư này cũng có hơn một trăm người, toàn bộ đều có cảnh giới tương đương với luyện khí sĩ Trúc Cơ.

Sauk hi Ưng Dương xông vào, móng tay trên hai tay bắn ra. Vẽ ra chung quanh một cái, lập tức chặt đứt thân thể của mười mấy pháp sư.

Không đợi đối phương kịp phản ứng. Ưng Dương đã thả ra lĩnh vực yêu tộc, thế giới lực cường đại.

Tất cả pháp sư đều bị sát khí lạnh như băng mà Ưng Dương bỗng nhiên tản mát ra chấn nhiếp, thân thể Ưng Dương run lên nhè nhẹ. Lông vũ ở trên người hóa thành mấy ngàn cái bóng, bắn loạn về bốn phía.

Hơn trăm pháp sư, dưới sự càn quét của Ưng Dương, căn bản không có một ai may mắn thoát khỏi.

Bên trong những pháp sư này chỉ có không tới hai thành là có thể dựng lên quang mang bảo vệ. Đám còn lại trực tiếp bị bắn thành cái sàng. Coi như là pháp sư dựng lên quang mang bảo vệ thì cũng không có cách nào ngăn cản được công kích của Ưng Dương co cảnh giới vượt xa bọn họ. Khi quang mang bảo vệ liên tục bị phá thì Ưng Dương cũng đã đến trước mặt bọn họ. Hai trảo vung vẩy, bên trên bờ sông đã trở thành Địa Ngục nhân gian rồi.

Sát phạt chi đạo đến từ Phó Thanh Sơn khiến cho lực chiến đấu của Ưng Dương vượt xa so sánh với cảnh giới của hắn. Giờ khắc này hắn cũng không giấu diếm lực lượng của mình, những pháp sư này của đối phương cũng bởi vì kinh sợ thuật pháp của hắn cho nên toàn bộ đã bị trúng chiêu.

Ưng Dương lấy cái túi của hắn ra, đem thi thể hơn một trăm pháp sư ném ra chung quanh. Sau đó lần lượt tróc da từng bộ da một, lại thu da người vào trong trang bị không gian của hắn.

Một tấm da người đầy đủ có thể luyện chế ra được những cái túi càng tốt hơn.

Đám luyện khí sĩ đi theo Ưng Dương đều có chút ngẩn người. Bởi vì tốc độ giết chóc của Ưng Dương đã khiến cho trong lòng của bọn họ sinh ra cảm giác hoảng sợ. Chỉ sợ cho dù Ưng Dương là thủ lĩnh của bọn họ thì loại sợ hãi này cũng không có cách nào ức chế được a.

Từ trước tới nay Phó Thanh Sơn không có thủ hạ, bình thường đều là đơn đả độc đấu. Chỉ sợ cũng là bởi vì nguyên nhân này.

Ưng Dương quay đầu lại, lại nhìn về phía luyện khí sĩ khác ở bên bờ sông rồi cười cười, nói:

- Thiếu gia có lệnh, tạm thời không nên phá hỏng cái đập này. Các ngươi chuẩn bị trận pháp một chút đi, chờ mệnh lệnh phát ra.

- Vâng.

Đám Luyện khí sĩ áp chế tâm tình bất an của mình. Ưng Dương là yêu tộc, không giống với nhân tộc. Cho nên giết chóc đối với hắn mà nói, có ảnh hưởng rất ít tới tâm cảnh. Nói cách khác, đối với yêu tộc mà nói, loại giết chóc này chẳng qua chỉ là hiếm thấy, cũng không có áp lực về phương diện đạo đức một chút nào.

Nghĩ tới việc đối phương là tín đồ mà Tà Thần thống trị, người người đều có thể giết. Đám Luyện khí sĩ nhanh chóng bình phục tâm tình, nhảy lên cái đập, bắt đầu bố trí trận pháp phá hỏng nơi này.

Kiếm nang của bọn họ đủ để một lần phá hủy cái đê này. Bất quá kiếm nang chỉ có một lần dùng duy nhất, sau khi dùng xong sẽ không có. Chẳng qua chỉ dùng để chiến đấu, loại chuyện phá hỏng đập này vốn là của công trình doanh a. Bọn họ bố trí trận

pháp là muốn phá hủy cái đập này mà không làm chậm trễ thời gian, tránh cho bỏ qua thời cơ chiến đấu.

Nước sông nhanh chóng hạ thấp, khi nước chỉ còn sâu một nước. Đối phương lập tức xuất động một đại đội khinh kỵ binh, ở hai cánh xông về phía kênh đào. Con sông đào rộng ba mươi trượng căn bản không có cách nào ngăn cản được bước chân của đám khinh bị kinh này.

Trên thực tế, kỵ binh ở trong thế giới này, xông qua đường sông hẹp như vậy cũng không phải là vấn đề gì quá lớn. Chỉ bất quá nước sông sẽ gây ra trở ngại cho bọn họ, khiến cho tốc độ của kỵ binh hạ thấp, dễ dàng trở thành mục tiêu bị công kích mà thôi.