“… Điều khiến anh suy nghĩ nhiều nhất là tại sao Gia Nam lại tự tử, khi uống thuốc ngũ trong lòng chị có nghĩ đến anh không.
Nhất định rồi, chị ấy nhất định cho rằng mình đã ngoại tình! Vì nghĩ thế mà anh đã tự trách mình và thấy hối hận đến đau lòng - điều mà trước đây anh không bao giờ nghĩ đến: “Trong lúc vợ cảm thấy bất ổn nhất, mày lại không ở bên để an ủi chăm sóc, không có hành động gì để chứng minh là mình trong sáng lại còn gây sự cãi nhau với vợ, rồi bỏ nhà đi”. Đinh Tuấn Kiệt không đoán được, khi vợ anh quyết định uống thuốc để tước bỏ sinh mạng của chính cô, lúc cô gọi tên anh “Tuấn Kiệt” lần cuối cùng trước khi nhắm mắt thì anh đang làm gì? Đang nghĩ đến tình cảm giữa Tiểu Nê và anh? Đang ngắm nhìn vẻ mặt ngây thơ đáng yêu của Tiểu Nê? Hay là đang hôn trộm Tiểu Nê lúc không kìm nén được tình cảm.
Vậy thì… Đinh Tuấn Kiệt, mày chính là thủ phạm gián tiếp gây ra cái chết của chị rồi.
Lúc này đột nhiên anh nhìn thấy Lâm Tiểu Nê đang quét dọn trong phòng.
Kể từ sau khi Đinh Tuấn Kiệt mất vợ, Tiểu Nê cảm thấy vô cùng đau lòng khi Đinh Tuấn Kiệt đau khổ dằn vặt như vậy. Cô tận mắt chứng kiến người đàn ông vốn năng nổ tháo vát bỗng chốc trở nên lặng lẽ, cử chỉ chậm chạp. Chỉ trong vòng ba ngày ngắn ngủi mà anh gầy rộc đi, mặt trắng bệch cắt không còn giọt máu. Điều đáng sợ nhấ là, anh còn luôn mồm lẩm bẩm một mình, nói với không khí “Tôi là kẻ có tội” khiến Tiểu Nê vô cùng kinh hãi…”.
Bình luận truyện