“Em bây giờ đang đợi tin tức từ bên phía cảnh sát, một chút nữa, em học đầu bếp, về sau ở khi ở trong nhà em có thể làm cho anh ăn, bà nội sẽ không lại phải lo lắng về tài nấu ăn của em nữa” Trì Ngữ Mặc nửa đùa nửa thật nói
“Ừm” Lôi Đình Lệ đáp lại một tiếng, bên mép nhếch lên một chút, chỉ là nghe thấy lời cô nói, tân trạng anh khá tốt
Phụ bếp bưng lên sa-lát rau xanh, đặt lên trên mặt bàn
Trì Ngữ Mặc chấm một miếng lớn nước sốt, nhồi nhét vào trong miệng, “cái này rất dễ dàng làm, em chắc cũng biết”
Cô chỉ nói cho có, chỉ để về sau không phải đến công ty của anh nữa
Nhưng anh hình như không nghe ra, thuận theo cô nói, “tài nấu nướng của em càng ngày càng tinh xảo rồi, bà nội của anh chắc sẽ vui như hoa nở mất”
“Đó là do Lôi tổng bồi sưỡng mà ra”
“Lôi tổng?” Lôi Đình Lệ cau mày, vô cùng không thích cô gọi anh Lôi tổng
Cái xưng hô này, khiến sự kịch liệt giữa hai người bọn họ nhìn càng xa cách hơn nữa
“Đình Lệ” Trì Ngữ Mặc lập tức thay đổi cách gọi
Cô ăn nốt thịt bò
“Cái này, có một chuyện, em đã rất lâu không có quay trở về thăm bố nuôi mẹ muôi còn có cả chị gái nữa, còn nhớ lần trước khi chúng ta ở tiệm châu báu nhìn thấy sợi dây chuyền không? Em nghĩ mua cho chị gái em một sợi, sau đó đợi Lâm Miễu từ trong trạm tạm giam ra, sợi còn lại tặng cho Lâm Miễu” Trì Ngữ Mặc nói, quan sát sắc mặt của Lôi Đình Lệ
“Buổi tối kêu Lý Hạo đưa em về nhà, anh bận việc xong đến đón em”
Trì Ngữ Mặc: “...”
Ý của điều này là, buổi tối cô còn phải ở cùng anh ta sao?
“Cái này, khoảng mấy giờ?” Trì Ngữ Mặc hỏi thăm dò
“Không biết, có mấy bữa ăn tiếp khách, anh cố gắng trước 12 giờ” Lôi Đình Lệ nói, “hay là em muốn đi cùng anh”
Trì Ngữ Mặc lắc đầu, giống như là đang đánh trống vậy
Cô không muốn cùng anh đi tiếp khách đâu, đến lúc đó, nhìn thôi cũng ái ngại
Vả lại, cô đồng ý với Từ Ích Nguyên giả làm bạn gái của anh ấy rồi, còn muốn hỏi Từ Ích Nguyên chuyện liên quan đến thị trấn Trần Bộ, hy vọng có thể lấy được tin tức không bình thường
“Ở nhà ngoan một chút” Lôi Đình Lệ dặn dò
Trì Ngữ Mặc nghĩ cũng không suy nghĩ gật đầu, “anh đi tiếp khách uống ít chút à, uống rượu hại người”
Lôi Đình Lệ nghe lời căn dặn của cô, ánh mặt dịu xuống rất nhiều, “có một vài tiếp khách là lãnh đạo, làm sao thì, cũng phải uống chút, anh cố gắng không uống”
Trì Ngữ Mặc trong lòng có một cảm giác khác lạ, anh không cần phải nghiêm túc như thế giải thích với cô
Cô nâng cốc sinh tố dưa hấu lên, uống một ngụm lớn
Đầu bếp liên tục bê lên thức ăn, còn có cánh gà tẩm mật ong, khoai tây chiên, sau cùng một món là pizza
Trì Ngữ Mặc ăn xong cánh gà thì không ăn nổi nữa, liếc sang chiếc pizza, “em có thể mang pizza về ăn không? Mẹ của em bọn họ khẳng định chưa có ăn qua chiếc pizza nào ngon như thế này”
“Em mang về có thể sẽ nguội rồi” Lôi Đình Lệ nhắc nhở
“Không có vấn đề gì, trong nhà em có lò vi sóng, chỉ cần làm nóng một chút là được” Trì Ngữ Mặc không có chú trọng quá, có lúc cô quay về nhà muộn rồi, trong nhà có cái gì, cô đều cho quay một vòng trong lò vi sóng là xong
“Đợi chút, em còn phải đến văn phòng của anh”
“Cái gì?” Trì Ngữ Mặc không hiểu gì nhìn Lôi Đình Lệ, “em tại sao phải đến văn phòng của anh à?”
“Lần trước hợp đồng ký kết không muốn nữa sao?” Lôi Đình Lệ hỏi ngược lại
Trì Ngữ Mặc nghĩ ra hợp đồng làm người tình của anh đó, cô lúc đó còn nghĩ là làm luật sư đại diện của gia đình bọn họ chứ, sau đó mới biết bản thân hiểu nhầm rồi, co chân lên chạy, hợp đồng vẫn còn ở chỗ của anh ta
Cô lộ ra nụ cười ngại ngùng, “xé đi thì tốt hơn”
“Ăn no rồi thì theo anh đi lấy” Lôi Đình Lệ đứng dậy, đi đến phía thang máy
Cô theo phía sau anh, trong lòng thấp thỏm, “sẽ không đụng phải nhân viên của anh ta chứ?”
“Hôm nay đa số nhân viên đều không cần phải đi làm, chỉ là phó tổng và trên phó tổng mới phải tham gia hội nghị. Trước đã nói qua một lần với em rồi”
Cô chỉ là không để tâm mà thôi
Trì Ngữ Mặc bước vào trong thang máy, điện thoại reo lên, cô nhìn biểu thị là Tống Nghị Nam gọi đến, liếc nhìn sang Lôi Đình Lệ một cái, tim sắp nhảy ra khỏi cổ hỏng luôn rồi
Anh lườm lại cô
Cô hoảng loạn tắt bỏ điện thoại, gạt bỏ lọn tóc trước trán...
Lôi Đình Lệ không có nói gì, lại ngoảnh đầu đi, cô mới thở phào một tiếng, cài đặt điện thoại thành không tiếng, vứt vào trong túi xách
Làm sao mà có kiểu...cảm giác lương tâm tội lỗi
Giống như là thê tử ở bên ngoài có đàn ông, không dám để chồng phát hiện.
Pi pi pi
Cô không phải là thê tử của Lôi Đình Lệ, đến bạn gái đều không rõ ràng
Cô và Tống Nghị Nam cũng là trong sạch
Nói tiếp, cô và Lôi Đình Lệ không biết khi nào thì chẳng còn chút quan hệ nữa
Pít một tiếng, thang máy mở ra
Lôi Đình Lệ bước ra trước
Anh ở tầng 66, bốn phía cảm giác trống vắng
“Ở chỗ này của anh rất rộng, bình thường anh ở trong văn phòng này à” Trì Ngữ Mặc thay đổi chủ đề nói, thông qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài
Bên trong hình như là phòng hội nghị
Cô tiếp tục bước vào trong, hình như cũng là phòng hội nghị
“Ừm, anh ở đây chỉ có 5 thư ký, Lý Hạo là một trong số đó, bình thường là các loại hội nghị lớn lớn nhỏ nhỏ, hai phòng trong cùng là phòng thể dục, một là máy móc, một là phòng tennis” Lôi Đình Lệ giải thích
Cô biết anh thường xuyên luyện tập, tám múi trên bụng với làn da socola không phải là tùy tiện mà có được
“Vậy thì chút nữa, những phó tổng đó sẽ đến chỗ này của anh họp sao?” Trì Ngữ Mặc thăm dò hỏi
Anh nhìn lên thời gian trên đồng hồ, “bọn họ còn thời gian 45 phút nữa thì đến”
“Ồ ồ, vậy thì chắc còn kịp”
Cô đi theo anh tiến vào trong văn phòng của anh
Văn phòng của anh vô cùng nam tính, đơn giản, lại gọn gàng ngăn nắp, tài liệu đều theo thứ tự trật tự sắp xếp trên giá sách
Cô biết Lôi Đình Lệ đầu tư hạng mục rất nhiều, nhiều đến mức rất nhiều hạng mục cô nghe đều chưa từng nghe qua
Nhưng nhìn trên mặt bàn tài liệu chi chít, cô biết, cường độ làm việc của anh rất cao
Tài liệu dựa theo khẩn cấp quan trọng, không khẩn cấp quan trọng, không quan trọng khẩn cấp, không quan trọng không khẩn cấp, bốn thể loại xếp riêng
“Những thứ này đều là gần đây anh cần phải xử lý sao?” Trì Ngữ Mặc hỏi, nhìn anh từ không khẩn cấp không quan trọng dưới cùng lấy ra một tập tài liệu đưa cho cô
Trì Ngữ Mặc gượng gạo đón lấy, đúng thật là hợp đồng lần trước cô ký, nghĩ đều không nghĩ xé bỏ
“Cái này, công việc của anh rất nhiều, em không ở lại đây làm phiền anh nữa” Trì Ngữ Mặc biểu đạt khéo léo y muốn rời đi
“Cùng anh đi ngủ một chút, khi nào mở họp, anh kêu Lý Hạo đưa em đi” Lôi Đình Lệ nói, tháo bỏ cà vạt, nói ra là câu tuyên bố, không để cô dễ gì cự tuyệt
Cô nhìn một cái ghế so-pha của anh, hình như không vừa cho hai người
Lôi Đình Lệ nhìn ra suy nghĩ của cô, “bên trong có phòng nghỉ ngơi của anh, là nơi anh bình thường nghỉ, có lúc công việc quá nhiều, sẽ ngủ ở trong đó”
“Lượng công việc của anh khá lớn, có vài cái đều bắt buộc anh đến xử lý sao? Có rất nhiều ông chủ của công ty đều mời CEO đến xử lý, bản thân đi chơi khắp nơi, dáng vẻ hình như khá thoải mái”
“Em là xem nhiều phim Hồng Kông rồi” Lôi Đình Lệ liếc nhìn một cái đống văn bản trên mặt bàn, “có một vài đã là CEO mang đến, văn bản mà anh bắt buộc phải xử lý”
Anh đẩy cánh cửa phòng nghỉ ngơi, Trì Ngữ Mặc phút chốc căng thẳng lên, ở cùng với anh trong một không gian, vốn dĩ đã không tự tại, nếu như là trên cùng một chiếc giường...