Hôn Ước Tuổi 16!

Chương 5: Đụng độ




" Đẹp đôi đấy chứ? " - Bảo Nam kéo kéo vạt áo Thái Điệp rồi hất hàm về phía hai con người đang cùng nhau bước xuống.

" Tốt nhất là vậy. Tao chả thích con Hải My chút nào. " - Thái Điệp xoa cằm làm ra vẻ suy nghĩ

" Chứ không phải mày đang ganh tỵ vì bị nhỏ đó cướp mất bạn thân hả? Người ta vẫn luôn nói con gái là chúa ganh tỵ mà " - Bảo Nam châm chọc

" Xời. Cái đó là người ta nói đến ba cái đồ con gái bánh bèo thôi. Còn lão nương đây oanh oanh liệt liệt thế này sao có thể so sánh với bọn bánh bèo đấy chứ " - Thái Điệp hất hàm tự hào

" Có mà liệt toàn thân ý " - Bảo Nam lẩm bẩm

" Mày nói gì đấy? "

" Đâu nói gì đâu " - Bảo Nam cười trừ. Thái Điệp lườm lườm Bảo Nam thì đúng lúc bà nội đi tới

" Các con đi đâu à? " - Bà nội hắn từ trong đi ra

" Dạ, bọn con dẫn An Vy đi tham quan một vài nơi sẵn tiện làm quen nhau ạ " - Khánh Anh từ trên cầu thang xuống

" Con chào bà " - Thái Điệp đi tới lễ phép 

" Con chào bà " - Bảo Nam cũng tươi cười lễ phép

" Ừ. Các con đi chơi vui vẻ nhé. Tối về đây ăn cơm nhé. Bà sẽ kêu người nấu những món mà các con thích " - Bà hắn nhìn chúng nó trìu mến

" Tuyện quá ạ. Bọn con nhất định sẽ về sớm ạ " - Thái Điệp híp mắt ra vẻ trẻ con

" Suốt ngày ăn ăn ăn " - Bảo Nam lườm Thái Điệp

" Thế mày đừng ăn, tao ăn hộ cho " - Thái Điệp nhéo vào hông Bảo Nam

" Thôi nào, cho tao xin " - Khánh Anh can rồi cả bọn chào tạm biệt bà rồi xuống nhà phóng xe đi tới nhà hàng Night.

" Tao đói sắp chết rồi đây. " - Thái Điệp chọn một cái bàn trống gần cửa sổ đi tới ngồi rồi nằm sộp lên bàn

" Mày cầm tinh con Heo à? " - Bảo Nam tặc lưỡi ngán ngẩm

" Còn không phải nhờ mày mới sáng sớm đã tới lôi tao qua nhà thằng Ken mà tao được nhịn đói tới bây giờ à? "

" Không cãi nhau chúng mày không sống nổi à? " - Khánh Anh bực bội

" Xa nhau chắc nhớ nhau nhiều ha " - An Vy thêm vào

" Ai thèm nhớ nó chứ " - Thái Điệp Và Bảo Nam đồng thanh

" Ai cho mày nói theo tao? " - đồng thanh pass 2

" Ai tin được là chúng nó không có gì với nhau chứ? " - Khánh Anh chào thua

" Axxxx " - Đồng thanh pass 3

" Thôi gọi đồ ăn đi, tôi cũng đói rồi " - An Vy

" Ừ kệ chúng nó, cô ăn gì? " - Khánh Anh đưa menu cho An Vy rồi cả hai giả vờ ngó lơ

" Cái gì đấy? Tao cũng đói mà " - Thái Điệp nhăn nhó giựt lại cái menu rồi kêu phục vụ gọi một đống đồ ăn

" Đi với tụi này thì cô chỉ cần ăn còn việc ăn gì cứ để nó lo " - Bảo Nam giải thích khi thấy An Vy trố mắt nhìn Thái Điệp.

" À " - An Vy gật gù

" Ơ anh Kin " - một cô gái ăn mặc thiếu vải không biết từ đâu lao tới ôm lấy cổ Bảo Nam - " Trùng hợp quá, sao anh lại ở đây? "

" Ừ. Sao cô cũng ở đây " - Bảo Nam gỡ tay cô gái đó ra có phần khó chịu

" Kin là cái tên cho cô gọi à? " - Thái Điệp nhướng mày nhìn cô gái vừa tới không mấy thiện cảm.

" Sao hôm nay em lại cảm thấy không khí ô nhiễm như vậy nhỉ? À em đi với bạn kia kìa, em ngồi đây nhé " - Nói đoạn cô gái cũng kéo ghế ngồi giữa Thái Điệp và Bảo Nam, ngó lơ câu nói của Thái Điệp

" Cô... " - Thái Điệp tức giận đập bàn

" Thôi mày ăn đi, Candy. " - Khánh Anh nắm lấy tay Thái Điệp kéo nó ngồi xuống ghế rồi quay qua cô gái đó - " Anna không đi cùng em sao? Lina "

" Không ạ, Chị ý đi đâu cùng anh Hải Minh ấy ạ " - cô gái đó vẫn ẻo lả ôm tay Bảo Nam

" Cô ăn cùng chúng tôi luôn đi " - Bảo Nam gỡ tay Hải Băng ra rồi khẽ liếc nhìn thái độ của Thái Điệp

" Dạ " - Hải Băng

" Ăn thôi " - An Vy từ nãy giờ nhìn rồi lại cúi đầu ăn rồi lại nhìn, chẳng hiểu chuyện gì. Thấy tình hình có vẻ căng thẳng, nó liền gắp chiếc đùi gà vào chén của Thái Điệp rồi bốc lấy một cái đùi gà khác đưa lên cắn rồi nghiêng đầu cười

" Cảm ơn cậu " - Thái Điệp cười mỉm rồi cũng vui vẻ bốc chiếc đùi gà lên ăn.

" Nhiễm lẹ vậy sao? " - Bảo Nam rùng mình

" Nhiễm cái gì? " - An Vy ngây thơ hỏi lại

" Cô nhiễm cái tật tham ăn của Candy còn Candy nhiễm cái độ khùng không ai cứu chữa nổi của cô đấy haha " - Khánh Anh tích đức khai não cho An Vy.

" Mày nói gì hả? Tao nghe không rõ " - Thái Điệp bỏ chiếc xương đùi gà mà nó vừa ăn vào chén của Khánh Anh rồi chớp chớp mắt - " Ăn hết đi "

" Ủa sao giống chó thế? " - An Vy giả vờ ngây thơ hỏi Thái Điệp. Khánh Anh mặt tối sầm lườm An Vy còn Thái Điệp và Bảo Nam thì đập bàn đập ghế cười nghiêng ngả

" Cô ta là ai vậy? Sao giám nói anh Ken như vậy? " - Lina tỏ ra tức giận đập bàn đứng dậy làm mọi người đều hướng mắt về tụi nó

" Khó chịu hả? Vậy thì biến đi " - An Vy bây giờ mới nhìn thẳng vào Lina lạnh lùng nói

" Cũng lộ rõ bản chất bộ mặt ngây thơ giả tạo rồi ha " - Lina khinh bỉ nhìn An Vy

" Bản chất của một người cũng có ảnh hưởng tới style của người đó đấy " - An Vy lấy chiếc khăn ở trên bàn bước tới khoác lên người Lina không quên dặn dò: " Ăn mặc phong phanh vậy cẩn thận cảm lạnh thì chết "

" Cô được lắm " - Lina cười lớn - " Nỗi nhục hôm nay tôi sẽ từ từ trả đủ "

" Tôi sẽ đợi. " - An Vy nhún vai rồi về lại chỗ ngồi trước vẻ thán phục của Bảo Nam, Thái Điệp và sự khó hiểu của Khánh Anh " Lina từng đắc tội với An Vy sao? Không thể nào "

" Được lắm " - Nói rồi Lina đùng đùng bỏ đi

" Rain. Cậu quá đỉnh. Thưởng cho cậu cái đùi gà nè " - Thái Điệp cười toe toét gắp thức ăn cho An Vy

" Xuất sắc đấy " - Bảo Nam cũng nháy mắt với An Vy

" Nó đắc tội với cô à? " - Khánh Anh

" Không. Tôi đang giúp cô ta xem lại gu thời trang thôi mà. Đắc tội gì chứ " - An Vy nghiên đầu làm vẻ đáng yêu - " Tôi tốt bụng mà "

" Bó tay với cậu, thôi ăn đi " - Bảo Nam cảm thấy thú vị với con người này, như sực nhớ ra chuyện gì đó, Bảo Nam tiếp lời:

" Ăn xong đi bar chứ? "

" Okey " - Thái Điệp và Khánh Anh đồng thanh

" Tôi chưa đi bao giờ, nhưng cũng được. Okey " 

" Cậu là con gái nhà lành à? " - Thái Điệp trêu chọc An Vy rồi cả bọn lại bình thường trở lại, cãi nhau chí chóe. Sau đó cả bọn rủ nhau đi xem phim rồi tới khu vui chơi và chọc phá, cãi lộn nhau suốt buổi nhưng ai cũng cảm thấy vui vẻ. Chơi đến mệt rồi thì cả bọn cũng đói lả liền leo lên xe phóng về nhà hắn ăn tối.

------------------ Quán bar Rose --------------------

Ăn xong no nê rồi bón nó kéo nhau đến quán bar Rose. Vừa mới bước vào bọn nó đã thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người ở đây. Có vài tiếng xì xào về sự hiện diện của nó. Khánh Anh, Thái Điệp và Bảo Nam thì đã quá quen với chuyện này rồi, còn nó thì nhíu mày khó chịu vì tiếng ồn ào, chằng thèm quan tâm đến những thứ xung quanh. Cả bọn đi vào bàn khuất bên trong quán bar.

" A, anh Ken. Anh đến từ lúc nào vậy? " - một cô gái từ đâu bước tới ôm chầm lấy Khánh Anh

" Anh vừa tới " - Khánh Anh nở một nụ cười ấm áp, xoa đầu Anna rồi cũng ôm cô vào lòng. An Vy vô tình nhìn thấy rồi kéo Thái Điệp ra hỏi:

" Cái người vừa ôm Khánh Anh là ai vậy? " 

" Là Hải My, bạn gái Ken. Mọi người vẫn gọi cô ta là Anna. Chị họ của Lina đấy, cái người lúc trưa mình gặp ở nhà hàng ấy" - Thái Điệp ái ngại trả lời 

" Là bạn gái sao? " - Nó trầm ngâm một lúc rồi như vớ được vàng liền phi tới kéo hắn ra khỏi Hải My. 

" Cậu đã có người yêu rồi, chỉ cần cậu đưa cô ấy về ra mắt bà nội là giải quyết được mọi chuyện mà. Cái hôn ước đấy coi như bỏ đi. Tôi về nhà được chưa? "

" Cái gì? Hôn ước sao? " - Hải My trợn mắt nhìn nó rồi kéo Khánh Anh lại về phía mình. Đúng lúc này Hải Băng đi ra nói gì đó vào tai Hải My 

" Không được, người ông tôi chọn là cô. Người bà tôi muốn là cô. Mọi chuyện hãy cứ như thỏa thuận đi " - Khánh Anh lạnh lùng nhìn nó.

" Nhưng mà... " - An Vy chưa kịp nói hết câu thì đã bị một bạt tai như trời giáng trước sự kinh ngạc của biết bao nhiêu người

" Cậu làm gì vậy? " - Bảo Nam tức giận lên tiếng

" Làm gì sao? Dạy dỗ lại cô ta để cô ta biết như thế nào thì người ta gọi là chó " - Anna mắt đỏ ngầu tính giơ tay lên tát nó nữa nhưng mà bị Thái Điệp giữ lại:

" Cô đủ tư cách dạy dỗ bạn tôi? "

" Có chuyện gì vậy? " - Từ bên ngoài một người con trai có khuôn mặt anh tuấn bước vào, giọng nói ấm áp và đều đặn. Hải My hất tay Thái Điệp ra rồi chạy đến bên người đó 

" Anh Hai, cô ta bắt nạt em "

" Em không bắt nạt người ta thì thôi chứ " - người con trai kia vẫn ôn hòa nói. - " Cậu biết tính nó mà, bỏ qua đi Candy "

" Anh Haii " - Hải My nhíu mày 

" Anh em song sinh lại chẳng có nét nào giống nhau. Thật đáng buồn " - Thái Điệp lắc đầu.

" Vậy đấy. Các cậu... " - Hải Minh chưa nói hết câu thì An Vy vung tay tát Khánh Anh một cái trước mặt bao nhiêu con người.

" Cái tát này tôi trả cho cậu " - Nói đoạn An Vy nhìn sang Hải My ánh mắt sắc lạnh - " Cô yên tâm. Tôi sẽ không đòi Chồng tương lai của tôi bây giờ đâu. Nhưng cô hãy trân trọng đi vì tôi không chắc sẽ lấy lại lúc nào đâu " - Nói rồi nó bỏ ra ngoài, Thái Điệp toan chạy theo thì Bảo Nam giữ lại: " Có lẽ cậu ấy cần không gian riêng "

" Mày... mày " - Anna tức giận tính đuổi theo thì Khánh Anh giữ lại

" Em thôi đi " - buông tay Anna ra hắn đi tới gốc bàn uống hết li này đến li khác mặc sự ngăn cản của mọi người. Còn Hải Minh nở một nụ cười thú vị rồi lẳng lặng đi ra.