Hôn Trộm 55 Lần

Chương 522: Không gả được, anh cưới em (22)




Buổi chiều Lục Cẩn Niên tan việc, đây là lần đầu tiên trong đời, anh có tâm trạng khẩn trương như vậy, thậm chí lúc trên đường, anh còn vượt đèn đỏ.

Lục Cẩn Niên trở lại vườn hoa Minh Châu, cầm chìa khóa mở cửa, lúc đổi giày, trước hết gọi một tiếng tên Kiều An Hảo, đáp lại anh chỉ là sự yên lặng.

Lục Cẩn Niên lại gọi một tiếng tên Kiều An Hảo, anh hơi cau mày, chỉ đổi 1 chiếc dép, vội vàng lên lầu, chạy vào phòng thay đồ trong phòng ngủ, thấy quần áo Kiều An Hảo vẫn còn treo ở bên trong, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, tìm lấy điện thoại ra gọi cho Kiều An Hảo một cú điện thoại.

Lần này Kiều An Hảo nhận điện thoại rất nhanh, cũng không biết cô đang ở đâu, bên trong ồn ào, tín hiệu cũng không lớn, giọng của cô nghe đứt quãng, một lát sau, bên trong mới hoàn toàn yên tĩnh lại: "Sao vậy?"

"Em ở đâu?"

"Em đang đi siêu thị."

Siêu thị cách vườn hoa Minh Châu không xa, Lục Cẩn Niên không lái xe, trực tiếp đi tới, anh vừa tới cửa siêu thị, đã thấy Kiều An Hảo giơ lên một cái túi lớn từ bên trong ra ngoài.

Lục Cẩn Niên vội vàng đi lên trước.

Kiều An Hảo lấy điện thoại di động, thấy mới năm giờ rưỡi, buồn bực hỏi: "Sao anh về sớm vậy?"

"Không có việc gì." Lục Cẩn Niên nhận lấy túi, thấy bên trong có rất nhiều rau cải và gia vị, không nhịn được nhíu mày.

Kiều An Hảo giải thích: "Gần đây ngày ngày ăn bên ngoài, khẩu vị cũng không ngon."

Lục Cẩn Niên "Ừ" một tiếng, không nói gì, cùng Kiều An Hảo vai sóng vai đi về nhà.

Lúc này vừa vặn ban đêm, ánh mặt trời đỏ hồng cũng soi rõ Lục Cẩn Niên cùng Kiều An Hảo về nhà, hai bên đường có không ít cặp vợ chồng cùng nhau tản bộ, Kiều An Hảo nghiêng đầu, nhìn gương mặt tuấn mỹ của Lục Cẩn Niên, sau đó bất chợt nhớ tới một câu nói: Nguyện vọng đẹp nhất chính là, mỗi ngày khi hoàng hôn hưởng thụ gió mát, nắm tay anh, đón trời chiều về nhà.

Kiều An Hảo làm cơm, Lục Cẩn Niên rửa chén, phối hợp ăn ý giống như là vợ chồng nhỏ mới cưới.

Cơm nước xong, trời bên ngoài vẫn sáng, hai người tách ra, lúc trở lại, Kiều An Hảo mua rất nhiều hộp kem Haagen-Dazs, Lục Cẩn Niên giơ lên một túi đồ ăn vặt.

Về đến nhà, chỉ mới tám giờ, Kiều An Hảo ngồi trong phòng khách trên ghế sa lon xem TV, trong ngực còn ôm túi thức ăn, nhân tiện ăn vặt.

Lục Cẩn Niên từ thư phòng ra cầm Laptop, ngồi ở bên cạnh Kiều An Hảo, mở máy tính làm việc.

Lúc TV quảng cáo, Lục Cẩn Niên đột nhiên gọi Kiều An Hảo, Kiều An Hảo đang cầm miếng khoai tay, Lục Cẩn Niên không nhìn cô, tầm mắt như cũ nhìn chằm chằm màn ảnh máy vi tính, đầu ngón tay đang chạm trên đó: "Em tới đây."

"Sao vậy?" Kiều An Hảo vừa khó hiểu, lại gần.

Lúc cô đến gần, có một cỗ mùi thơm nhàn nhạt rơi vào trong mũi Lục Cẩn Niên, phía sau lưng của anh không tự chủ được căng thẳng, sau đó đưa màn hình máy vi tính cho cô xem, mở miệng nói chuyện vẫn là giọng nói từ tốn như cũ: "Công ty mới có một bộ phim hiện đại mới, có cảnh nam

chính và nữ chính bày tỏ, cho rất nhiều ý kiến, em là con gái, có thể đại diện cho bộ phận người xem nữ, em thích thế nào?"