Hồn Thuật

Chương 349: Phá Giải Cửu Long Phong Ấn






Hồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh




Chương 349: Phá Giải Cửu Long Phong Ấn









Quy luật tự nhiên của không gian ngũ hành là một quy luật hiển hữu rõ nhất ngay cả trong mắt những người dân thường. Mọi thứ không phải bỗng nhiên “mọc” ra mà là trong “minh minh” tựu đã có an bài sắp đặt. Cũng giống như hai huyện Chợ Mới và Phú Tân của tỉnh An Giang tại nam bộ không phải tự nhiên mà có lắm xã, thôn sở hữu chữ “Long” đi kèm như vậy.

truyện copy từ
Nhìn từ trên không, khu vực rộng lớn của hai huyện Chợ Mới và Phú Tân chín là nơi giao nhau của hai con sông lớn là sông Tiền và sông Hậu. Bất quá tu thuật giả Đại Việt đều biến ẩn chứa bên dưới vẻ bình lặng chính là một phong ấn khổng lồ, làm cho linh khí không cách nào phát ra khiến cho cả khu vực rộng lớn xung quanh thiếu đi nét phồn vinh mà nam bộ vốn nên có.
Đồng bằng sông Cửu Long vào mùa nước nổi, những kênh rạch ăm ắp “nước phù sa” khiến nhiều bà con nông dân vừa yêu vừa hận. Cùng một dòng nước lại có thể vừa mang lại bội thu ùa màng, lại vừa là địch nhân chắp “đôi cánh” cho hoa màu của người dân bay đi khỏi tầm với ngắn ngủn của họ.

Hơn một năm trước, công việc di dân ra khỏi chín long mạch của phong ấn Cửu Long đã được Vân Trọng và Kiệt Hào thông qua các thế lực chính phủ tiến hành. Hiện tại đội ngũ quái vật số mười hai hoàn toàn có thể vung tay vung chân mà tiến hành.

Tối hôm trước, sư phụ Văn Lục có trở lại nhân gian, nghe giọng điệu của người, Văn Lục cũng đoán tình hình chiến đấu trên Văn Lang Thiên mỗi lúc một căng thẳng. Trông dáng vẻ tiều tụy của lão, Văn Lục không khỏi cảm động. Xem ra sư phụ trên Văn Lang Thiên cũng cực kỳ vất vả, chẳng qua nhiệm vụ hồn ngọc đối với cả Đại Việt cũng là một yếu tố chủ chốt cho nên dù đang mệt mỏi, người vẫn vội vàng chạy về giúp đỡ Văn Lục bề bộn.

Mặc dù chỉ kèm cặp Văn Lục trong thời gian hạn hẹp, nhưng sư phụ hắn vẫn hiểu rõ tính cách của tên cố chấp này. Nếu bảo hắn chọn giữa em gái và nhiệm vụ hồn ngọc, e rằng hắn sẽ chọn em gái hắn. Theo Văn Lục nghĩ, nhiệm vụ hồn ngọc hiển nhiên là của chung, chẳng có lý do gì mà học đòi theo kịch truyền hình, hi sinh em gái hắn để “cứu vớt nhân loại” cả.
Trước khi Văn Lục tham gia nhiệm vụ hồn ngọc, hắn có “dòng máu anh hùng”, khát khao vươn xa, oai hùng đánh khắp thiên hạ, tranh giành lại lợi ích cho tổ quốc, để vạn người phải ngưỡng mộ, ào ào xin chữ ký...

Tuy nhiên “ước mơ” đó của hắn đã bị dập tắt ngay từ lúc Vi Nhi chìm vào hôn mê khi cảnh báo nguy hiểm cho hắn trong nhiệm vụ đầu tiên. Cứu vớt nhân loại sao? Đấng cứu thế toàn năng sao? Theo Văn Lục lúc này nghĩ những thứ hoàn toàn là “bại não”, là “tầm phào, vớ vẩn”. Ngay cả người thân của mình còn không bảo vệ được lại đi mơ ước bảo vệ toàn bộ nhân loại? Nghĩ thôi cũng đã thấy nực cười.

Cho nên ngay từ lúc mọi người tưởng hắn phải khó khắn day dứt để lựa chọn giữa em gái và nhiệm vụ thì Văn Lục đã quyết định khai trừ toàn bộ thành viên trong đội, tiếp đó đi tìm em gái hắn rồi.

Chẳng qua Ức Trai tiền bối quá mức “nguy hiểm”, ngay cả tình huống rắc rối của Văn Lục lúc này, cũng như hắn lại quên dùng hai tấm ngọc bài còn lại đều bị ngài xem tinh tường trong mắt. Cho nên tiền bối mới nhắn nhủ cho sư phụ Văn Lục gấp gáp chạy về.
Sau khi được Văn Lục trình bày cụ thể, lão sư phụ vỗ ngực nói:

- Chuyện này ta định rồi. Nhóc con ngươi cứ hết sức làm nhiệm vụ cho ta…

Văn Lục cũng tin tưởng với thần thông của sư phụ, nếu ngài còn thất thủ thì hắn đi cứu em gái hắn cũng vô ích. Cho nên tựu gật đầu đáp ứng.

Sau khi an bài cha mẹ Văn Lục vào Lệ Sơn Phái tu dưỡng để đảm bảo an toàn, lại khôi phục hiện trạng ngôi làng nhỏ như ban đầu, tổ đội quái vật số mười hai lại tiếp tục lên đường làm nhiệm vụ.
Bảy đạo sáng bay vút trên bầu trời nam bộ rồi đột ngột dừng lại giữa con sông nối liền sông Tiền và sông Hậu. Đây cũng là ranh giới giữa hai huyện chợ Mới và huyện Phú Tân thuộc tỉnh An Giang. Theo lúc trước Văn Lục phá giải vòng phong ấn phía ngoài của Cửu Long Phong Ấn thì kết giới trung tâm có đường kính rộng tới hơn ba trăm mét hiển nhiên là nằm dưới con sông này.
Thấy mọi người đưa mắt nhìn về phía mình, Vân Nhi có chút hồi hộp lo lắng. Dù sao phá giải phong ấn không những liên quan tới nhóm người Văn Lục mà cả những người dân xung quanh toàn bộ khu vực nam bộ.

Đã có rất nhiều tình huống do linh mạch bạo phát mà cả một khu vực rộng lớn bị biến thành tử địa. Đồng Bằng Sông Cửu Long nói nhỏ cũng chẳng nhỏ mà nói lớn cũng không hẳn. Nếu cả long mạnh Cửu Long bùng nổ e rằng cả nam bộ bị vùi xuống biển trong nháy mắt.
Bất quá rất nhanh nàng lấy lại bình tĩnh. Một năm dưới sự chỉ dạy tận tình của lão tiền bối kỳ tài Lương Thế Vinh, Vân Nhi có tự tin phá giải phong ấn này.

Khẽ gật đầu với mọi người, Vân Nhi có chút hạ thấp độ cao, hai tay bắt đầu kết ra những đồ án huyền ảo. Nhìn nét mặt xinh đẹp chăm chú cùng những giọt mồ hôi chảy dài trên má nàng khiến mọi người tưởng như một thiếu nữ đang rơi lệ, cùng mái tóc dài ngang eo nhè nhẹ bay theo gió làm mấy tên thiếu niên ngẩn ra, tim đập gia tốc.
Hương sát thủ đứng bên cạnh thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng, rồi cũng bay xuống phía dưới. Cô bé tung ra một loạt lá cờ bao phủ toàn bộ một khoảng diện tích rộng lớn, chuẩn bị ly tách người dân thường ở khu vực này ra nơi an toàn.

Kết ấn trọn vẹn hao tốn một ngày, trời ngả về đêm, cả người cô bé Vân Nhi lúc này mồ hôi bao phủ, ướt sũng như từ dưới nước bò lên, lộ ra những đường cong tuyệt trần khiến cả đám Văn Lục mắt tròn mắt dẹt.
Chợt lúc này khuôn mặt Vân Nhi hiện ra nét vui mừng, hai tay tăng tốc biến thành nhiều đường ấn huyền ảo.

“Vút… Vút…”


Bảy luồng sáng từ trên người nàng thình lình phát ra bay về phía nam, hướng khu vực huyện Tri Tôn và huyện Tịnh Biên bắn tới.

- Văn Lục đại ca. Vân Nhi đã tìm thấy rồi…

Vân Nhi vui mừng nở nụ cười vội vàng khoe thành tích của mình, ánh mắt chờ mong nhìn đội trưởng. Văn Lục hài lòng bay tới lau lau mồ hôi trên trán nàng nói:

- Làm tốt lắm! Tiếp theo như thế nào?

Vân Nhi bị hắn “động chạm” trong lòng không khỏi bộp chộp. Khuôn mặt hồng hào của nàng vui mừng nói:

- Vân Nhi đã tìm ra tổng cộng có mười hai trận pháp gói gọn trong kết giới trung tâm này. Chín trận pháp cửu cấp, một trận pháp cấp mười và hai trận pháp cấp mười một lồng nhau trong cùng. Vân Nhi cũng phát hiện ra liên hoàn trận này có tới bảy mắt trận và chúng được giấu ở nơi khác. Cũng may chúng ta không cường công phá kết giới trung tâm, nếu không cả cửu long phong ấn sẽ bạo phát, hậu quả thật khôn lường.

Đám người Văn Lục nghe vậy đều hít vào một hơi lạnh. May mắn cả đám không bí quá làm liều, có một trận pháp sư trong đội thật tốt nha.

- Bảy mắt trận Vân Nhi cũng tính ra nó được bày trên bảy ngọn núi ở gần đây…

Vân Nhi vừa nói tới bảy ngọn núi, cô nàng sát thủ đang đứng bên cạnh đột ngột giật mình thì thào:

- Không phải chứ?

Mọi người thấy lần đầu tiên cô nàng thất thố vậy thì ngạc nhiên tò mò nhìn nàng. Miệng nhỏ của cô bé gượng cười nói:

- Nếu đoán không nhầm thì bảy ngọn núi mà Vân Nhi nói chính là Thất Sơn, nơi tràn ngập các truyền thuyết thần kỳ cùng nguy hiểm. Lúc còn nhỏ, sư phụ đưa chúng ta ra khỏi môn phái tập huấn, luôn miệng nhắc nhở chúng ta không được tới phụ cận của khu vực này. Tuy nhiên…

Hương sát thủ còn chưa nói xong, cô nàng Hàm Tiếu Tiểu Muội đã hưng phấn hỏi:
- Hay quá! Chuyện gì đã xảy ra vậy chị Hương?
Cô nàng sát thủ cười khổ:

- Tuy nhiên lúc đó ta còn nhỏ, tâm tình hiếu động, đời nào chịu nghe sư phụ. Kết quả là nhận được một bài học thích đáng.

Ngừng một chút, nàng lại nói:

- Tuyên truyền tại vùng núi Thất Sơn lẫn thị xã Châu Đốc có nói về một loại ma quái quỷ dị. Loại Ma này tên là Ma Lai, chuyên môn ăn nội tạng của động vật lẫn con người. Ma Lai thường thường hiện ra dưới hình dáng của một thiếu nữ xinh đẹp. Thiếu nữ này giống y hệt loài người, duy chỉ có chỗ khác biệt chính là cái cổ có ba ngấn rõ rệt. Loài Ma này ban ngày cũng sinh hoạt như con người, chỉ là chuyên môn nhìn vào bụng người khác để tìm người có bộ lòng ngon.
Tới tối, đầu của con ma sẽ tách ra và bay đi tìm tới người mà nó “để ý” ban ngày. Tiếp đó moi ruột và nội tạng của người đó để ăn… Sau đó cái đầu ngậm ruột thòng lòng như vậy mà bay về lắp vào thân hình, tiếp tục sống như chưa có chuyện gì xảy ra…


Nhìn xem dáng vẻ co đầu rụt cổ của Na Na, Vân Nhi và Hàm Tiếu Tiểu Muội, Hương sát thủ trầm ngâm nói:

- Thật không may truyền thuyết lại là sự thật và ta lại là người bị hắn để ý. Hiển nhiên, nội tạng của người tu luyện quả thực hấp dẫn bọn chúng còn hơn mật ong hấp dẫn gấu. Lại thêm lúc đó tu vi của ta lại thấp khiến nó khó rằn lòng nổi.
Qua nhiều năm ăn người cùng tu luyện giả, con Ma Lai này tu vị đã đạt tới cấp độ cao, lúc đó ta ngay cả sức phản kháng cũng không có bị nó nhe nanh vuốt nhằm vào bụng mà cắn. May thay, hôm đó sư phụ lại bắt ta mặc Dạ Hành Ngự, một loại bộ đồ có sức phòng thủ cao chuyên dành cho sát thủ, mới thoát được một kiếp. Bất quá người bạn đồng hành cùng ta thì không may mắn như vậy. Nàng là do ta hại chết, đáng lẽ ta không nên dụ dỗ nàng đi…

Cô nàng sát thủ lạnh lùng không ngờ òa lên khóc. Na Na và Vân Nhi cũng ôm lấy nàng nức nở khiến cho ba tên con trai luống cuống không biết phải làm gì. Duy chỉ có cô nàng Hàm Tiếu Tiểu Muội là hung hăng vung vẩy cái quan tài nói:

- Con ma ghê tởm. Nó ở chỗ nào dẫn em đi, em đập cho nó mấy đập. Thù này phải báo rồi.
Một hồi, cô nàng sát thủ bình tĩnh lại, khuôn mặt trở nên lạnh lùng như xưa làm cho Văn Lục cũng phải chép miệng. Sốc vậy mà nàng kiềm chế tinh thần khá tốt, nếu vào người khác e rằng không nửa ngày cũng phải cả đêm thút thít đau khổ.

Hương sát thủ những tưởng sẽ vĩnh viên chôn vùi chuyện này dưới đáy sâu ký ức, không nghĩ tới hôm nay liên lụy tới nhiệm vụ hồn ngọc, nàng buộc phải kể rõ ngọn ngành. Hơn ai hết nàng đều biết mọi chi tiết cho dù là nhỏ nhất cũng ảnh hưởng tới một cục diện to lớn. Chỉ là dưới sự quan tâm của đồng đội qua bao sinh tử, nàng không khỏi thất thố lộ ra nét yếu ớt của người con gái trong nàng. Bình tĩnh lại, Hương tiếp tục nói:

- Không cần! Sư phụ ta lúc đó đã kịp thời tìm tới và tiêu diệt nó. Tuy nhiên… theo sư phụ ta nói thì con Ma Lai này chẳng qua chỉ là một đạo tâm ma của một con yêu thú cường đại trên một trong bảy ngọn Thất Sơn mà thôi.

Mọi người nghe vậy há hốc mồm. Hàm Tiếu Tiểu Muội lắp bắp:

- Nói vậy chẳng phải trên bảy ngọn núi đều có yêu tinh, yêu thú gì đó cường đại, cộng với không biết bao nhiêu Ma Lai ẩn chú.

Hương sát thủ gật đầu:

- Mặc dù là sư phụ ta lúc đó cũng e ngại không dám một đường xông tới tìm hiểu rõ ngọn ngành. Bất quá sự thật cũng không sai biệt lắm.




Chương này tặng các lão độc giả đã quan tâm tác phẩm Hồn Thuật bấy lâu nay nhé! Chúc các lão một cuộc sống đầy thư thái vui vẻ^^.
Bí mật của bảy ngọn núi mang danh Thất Sơn sắp được hé lộ. Sự thật của những truyền thuyết rùng rợn bấy lâu nay sẽ như thế nào? Các lão đón đọc chương sau nhé^^.
PS: Độc giả đọc xong nhớ "Thanks" ủng hộ tác giả nhé! Mọi ý kiến đóng góp xin vào đây!!: tangthuvien /forum/showthread.php?t=53996