Hồn Thuật

Chương 347: Đơn Thủ Địch Quần Ma






Hồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh




Chương 347: Đơn Thủ Địch Quần Ma












Cả đám săn phần thưởng vẫn còn đang hưng phấn tà ác nhìn chằm chằm vào con mồi của mình. Bốn đội ngũ cùng với Nhất Lang chia ra hình thành một vòng tròn quây lấy hàng kỳ phòng ngự mà toàn lực công kích. Mọi người mặc dù ngoài mặt đồng ý với kết quả rút thăm nhưng thực tế bọn họ đều biết chỉ cần trận pháp bị phá vỡ, lập tức sẽ nhanh tay cướp lấy người nhà của Văn Lục rồi phách tán tứ phương, há còn quan tâm tới danh dự? Bởi vậy cho dù đang kịch liệt công kích, cả đám vẫn trừng mắt to mắt nhỏ đề phòng nhau, sợ hai thế lực hai bên đột ngột công kích.

Trận pháp Vân Nhi bố trí trong tình huống khẩn cấp cho nên dù tạo nghệ trận pháp của nàng cao cũng không địch lại nổi công kích của đám người thuộc top một trăm các đội ngũ săn phần thưởng này. Hàng phòng ngự tưởng chừng như cực kỳ vững chắc e rằng chỉ trụ được một thời gian ngắn khiến khuôn mặt hai cô bé ẩn núp trong hắc ám lực lượng ở ngọn núi phía xa tràn ngập lo lắng. Bất quá lập tức hai người rất nhanh đều cực kỳ vui mừng quay người nhìn nhau mỉm cười.

Dưới thung lũng, một tiếng quát từ xa vọng lại khiến cho “công cuộc” đánh phá trận pháp của đám săn phần thưởng phải dừng lại sửng sốt nhìn về phía bắc. Còn chưa kịp nhận thức tình hình, một lưỡi phong đao khủng bố quét tới, nơi đi qua không gian vặn vẹo sóng âm không cách nào theo kịp.

“Viu…”

Quang mang đao ảnh cong theo một quỹ tích hình vòng cung lượt vòng theo trận pháp, xoẹt qua một loạt đám người săn phần thưởng rồi tiêu biến.
Một tên đội trưởng linh thức mạnh mẽ nhìn thấy đao ảnh bay tới cảm thấy toàn thân lạnh buốt như tử thần kề lưỡi hái vào cổ liền vội vã lộn một vòng hòng tránh thoát. Bất quá tốc độ của quang mang đao ảnh quá nhanh, hắn còn chưa kịp ngã xuống dao ảnh đã lướt qua.

“Hả..?”

Cả đám nhìn nhau mờ mịt hỏi. Đao ảnh đi qua hơn hai mươi người vẫn cảm thấy bình thường. Ngay cả tên đội trưởng nọ cũng đứng lên vừa phủi phủi quần áo vừa chửi:

- Bà mẹ! Cứ tưởng lợi hại, hóa ra là lừa bố mày…

Bất quá còn chưa đợi hắn nói hết liền cảm thấy tình huống không đúng. Thấy ánh mắt kinh hoảng thất thố của đám đội viên nhìn mình, tinh thần tên đội trưởng không khỏi bộp chộp một trận. Lại nhìn theo ánh mắt của đám săn phần thường, hắn vừa liếc xuống liền phát hiện bên hông đang tứa ra từng đợt máu, tiếp đó phần trên thân thể của hắn từ từ lệch xuống:

“Bịch…”

Đồng thời kết quả với tên đội trưởng, hơn hai mươi người trong đội ngũ của hắn cũng đột ngột ngắt ra làm đôi, rớt xuống đất kinh hoảng la hét. Đám người này tu vi cao thâm, sinh mệnh quả nhiên cường đại bị chia ra làm đôi vẫn còn chưa chết. Trong lúc đám săn phần thưởng khác bắt đầu tựa vào lưng đồng đội để lập thế phòng ngự thì tên đội trưởng nọ lại la hét mắng chửi:

- Tặc tử khốn khiếp phương nào lén lén lút lút như rùa đen? Có giỏi thì ra mặt cho bổn tọa.

Tiếng hô vừa rứt, từ xa lần nữa vang lên tiếng trầm thấp hùng hậu:

- Như ngươi mong muốn!

Tiếp đó tình huống lại lần nữa đột ngột phát sinh biến cố. Chỉ thấy đám thành viên săn phần thưởng đang vây quanh đội trưởng của mình bỗng nhiên đồng loạt xoay người toàn lực công kích tên đội trưởng. Ngay cả tên bị đao phong cắt ra làm đôi đang tức giận mắng chửi trên mặt đất cũng bị mấy tên đồng đội của hắn đang nằm bên cạnh thân thể cũng bị cắt làm hai “tặng miễn phí” cho vài đao, trừng mắt to mắt nhỏ một hồi, tiếp đó lệch cổ sang một bên, chết đến không thể chết lại.

“Oanh…”


Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, đội của Nhất Lang mặc dù ít người nhưng cũng không thoát khỏi số phận bị tập kích. Ả ma môn đang uốn ẹo đứng trên bờ vai khổng lồ của hắn bỗng nhiên nổi điên chơi trò… tự bạo. Cho dù tu vi của ả kém nhất trong số những người đứng ở đây, tuy nhiên một tu luyện giả cấp sáu tự bạo ngay sát bên tai cũng không phải là chuyện hay ho gì. Đầu Nhất Lang bị tạc bay hơn phân nửa, cộng với bên vai bị nổ tung tóe khó nhận ra hình thù gì. Mặc dù công pháp Bất Tử Lang bá đạo nhưng Nhất Lang cũng mới chỉ tu luyện tới nửa. Hậu quả của vụ nổ đủ khiến hắn “mất nửa đời người”, tu vi sụt giảm nghiêm trọng.

Bất quá Nhất Lang vẫn chưa phải là kẻ bất hạnh nhất. Ở phía đối diện, Phong Phá Thiên còn đang phẫn nộ bừng bừng nhìn con gái cùng đại đồ đệ của mình. Một người nhất kiếm xuyên tim, kẻ còn lại nhất trùy phá vỡ đan điền khí hải của hắn khiến hắn trở thành người vô dụng. Có nghĩ tới “bại não” Phong Phá Thiên cũng không thể tưởng tưởng nổi hai tên này cùng hắn đang dựa lưng vào nhau kết trận tam tài bỗng nhiên nổi điên cái gì rút kiếm vung trùy tấn công hắn? Chẳng lẽ con mồi đáng giá tới mức tàn sát người thân để độc chiếm?

Tuy nhiên vật lộn trong giới tu luyện giả gần ngàn năm dù không thành “hồ ly” cũng luyện tới cấp độ “cáo”, rất nhanh Phong Phá Thiên tìm ra vấn đề. Lúc này hắn dùng nốt lực lượng còn sót lại trong khí hải đang cuồn cuộn tiêu tán để vận công tới cuống họng:

“T…ỉ….n…h”

Hóa ra Phong Phá Thiên cũng có tu luyện một pháp môn âm công. Tiếng quát vừa vang, cả đám săn phần thưởng còn sống sót đột ngột rùng mình rồi tỉnh lại. Phong Phá Thiên cũng thở phào một hơi, hắn biết hôm nay hắn khó thoát, chỉ mong tiếng quát của hắn đề tỉnh lại con gái cùng đại đồ đệ để bọn họ cao chạy xa bay. Ai ngờ còn chưa kịp hắn liều mạng tự bạo ngăn chở cường địch cho con gái hắn trốn, một giọng nói lạnh lùng lại vang lên:

“Đã chậm…”

Tiếng vừa phát ra, đám săn phần thưởng vừa tỉnh lần nữa trở nên điên loạn, bất kể mọi thứ đều công kích xung quanh. Phong Phá Thiên lần nữa bị con gái cùng đại đồ đệ của hắn chọc một kiếm, phang thêm một trùy khiến hắn ngửa cổ lên trời quát lớn:

- Không công bằng! Thật không công bằng…

Lúc này vụ ẩn tan đi, Văn Lục vận trang phục một màu đen như màn đêm hun hút đủng đỉnh bước ra. Quang mang của trận pháp của Vân Nhi chiếu sáng bộ mặt lạnh lùng đầy sát khí cộng thêm chuôi đại đao lạnh băng lộ ra sau bờ vai của Văn Lục khiến kẻ duy nhất không bị hồn thuật khống chế là Nhất Lang cũng phải rùng mình liên tục.

Văn Lục vừa bước ra, nhìn Phong Phá Thiên chết không cam lòng liền hừ lạnh:

- Sao lại không công bằng? Mất toi một phần mười tâm hoa của ta...đáng chết.

Sau khi được Vi Nhi dùng tâm hoa cứu chữa, Văn Lục phát hiện ra một việc. Ngày trước hắn muốn thi triển hồn thuật liên tiếp thì sau mỗi lần thi triển, hắn phải đợi khoảng năm tới mười phút để thuật pháp hồi phục. Bất quá hiện tại hắn hoàn toàn có thể lợi dụng việc hấp thu linh hồn lực của tâm hoa để liên tiếp thi triển hồn thuật.
Nhưng là đồ vật nghịch thiên giống như tâm hoa vậy Văn Lục cũng chỉ có một số lượng hạn hẹp, cho nên không phải vạn bất đắc dĩ, Văn Lục cũng không muốn dùng tới.

Phía đối diện trận pháp, Nhất Lang bị thương nặng đang lâm vào ẩu chiến. Những thành viên săn phần thưởng sau khi “ám sát” hết những kẻ có thực lực mạnh trong đội liền chuyển sang vây đánh Nhất Lang. Tên này cũng đủ xui xẻo không có tu luyện môn pháp âm công nào cho nên chỉ có dùng thân thể khổng lồ đang bị thương mà đàn áp công kích của hơn bốn mươi kẻ săn phần thưởng.
Thương thế ngày càng nghiêm trọng, Nhất Lang tức giận quát:

- Nhóc con! Làm việc gì cũng phải để lại một con đường. Đừng ép bổn tọa, nếu không bổn tọa tự bạo ngươi cũng không hay ho gì…

Văn Lục đủng đỉnh đi vòng qua trận pháp sang nhìn Nhất Lang cười lạnh:

- Để lại một con đường? Người khác ta còn suy nghĩ, riêng ngươi không có tư cách này.

Nói đoạn hôn mê thuật liên tiếp được Văn Lục thi triển. Tu vi Nhất Lang là cấp chín tu luyện giả, linh hồn cũng cường đại hơn Văn Lục một cấp, cho nên thôi miên thuật ảnh hưởng tới hắn rất ít. Hôn mê thuật có tỉ lệ thành công cao hơn nhiều, lại thêm Văn Lục có tâm hoa trong Mầm Thế Giới, hắn cũng không ngán ngẩm Nhất Lang.


“Một lần không làm ngươi hôn mê, ta thi triển chín lần, không tin không “mài” chết ngươi.”

Văn Lục tà ác nghĩ. Hắn mỗi lần sử dụng tâm hoa đều sót ruột, bất quá Nhất Lang lại “nhắc nhở” hắn không được kéo dài thời gian, cũng không được dùng đao thật thương thật để chặt chém. Tên này đánh không lại rất có thể có biện pháp chạy trốn, hoặc tự bạo. Cho nên Văn Lục chọn cách âm thầm ra “ám chiêu”.

Đối phương hơn một cấp tỉ lệ hôn mê thuật áp dụng lên được ba mươi phần trăm. Quả nhiên tới lần thứ năm, Nhất Lang đột ngột ngây ra như bức tượng, cả đám săn phần thưởng thấy vậy “hớn hở” xông lên. Mà ngay cả đại đao sau lưng Văn Lục cũng cấp tốc bay vút ra. Theo đà chạy, tay Văn Lục vừa cầm lấy đai đao, sức mạnh của Mầm Thế Giới cùng Bạch Y Công Chúa kết hợp, đao mang sắc bén đâm xuyên qua trái tim của Nhất Lang rồi bùng nổ. Toàn bộ khí hải cùng nội tạng đều bị vụ nổ biến thành bụi bặm.

Tuy nhiên Văn Lục vẫn chưa yên tâm, lúc vừa tới liên lạc với Hương sát thủ, Văn Lục biết tên này tu luyện Bất Tử Lang có thể hồi sinh. Bởi vậy hắn tiện tay quẳng luôn Nhất Lang vào Mầm Thế Giới, lại khoanh hắn lại trong một khu vực nhỏ.

Mầm Thế Giới của Văn Lục chưa vượt qua cấp chín, ngoại trừ trường hợp đặc biệt là Vi Nhi, thì nó vẫn chưa thể chứa được sinh vật sống. Bởi vậy Nhất Lang bị quẳng vào, mười phần là chết chắc, nhất là quy tắc thiên đạo của không gian ngũ hành hoàn toàn không áp dụng được ở trong Mầm Thế Giới, cho nên công pháp Bất Tử Lang cũng trở nên vô dụng.

Lúc này Vân Nhi và Hương sát thủ cũng hiện ra, “trợ giúp” đám săn phần thưởng chém giết lẫn nhau. Qua một hồi, trận chiến kết thúc, Vân Nhi lao vào lòng Văn Lục khóc nức nở khiến hắn ngẩn ra, luống cuống không biết nên xử lý như thế nào.

Đợi cho cô bé mặt đỏ bừng bừng xấu hổ về hành động đột ngột của mình chạy ra núp sau Hương, trận pháp mới từ từ khai giải. Vừa nhìn vào trong thấy đám người Kiệt Hào trọng thương, Văn Lục lại không khỏi đau lòng. Nhìn quanh một hồi, Văn Lục giật mình hỏi:

- Em gái đâu?

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau. Tất cả đều lơ mơ không rõ ràng em gái Văn Lục làm sao mất tích. Trong lúc tất cả còn chưa biết nói làm sao, linh thức của các thành viên tổ đội số mười hai đột ngột vang lên một giọng nói:

“Thành viên mang danh Hàm Tiếu được kết nạp vào tổ đội hồn ngọc số mười hai. Đội trưởng có quyền khai trừ bất cứ lúc nào.”

Ngừng một đoạn, giọng nói lần nữa vang lên:

“ Nhiệm vụ phá giải phong ấn trì trệ, hạn trong vòng mười ngày phải phá giải một phong ấn. Nếu không cấp độ khó của tất cả các phong ấn sẽ tăng lên một bậc…”



PS: Độc giả đọc xong nhớ "Thanks" ủng hộ tác giả nhé! Mọi ý kiến đóng góp xin vào đây!!: tangthuvien /forum/showthread.php?t=53996