Hồn Thuật

Chương 334: Rung Chuyển Địa Cầu






Hồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh




Chương 334: Rung Chuyển Địa Cầu












Trên Văn Lang Thiên có một truyền thuyết kể rằng: “Ở ngoài xa không gian ngũ hành, nơi được gọi là hư vô tồn tại một lực lượng vô cùng… vô cùng cường đại. Cường đại tới nỗi ngay cả ngoài rìa không gian ngũ hành cũng bị nó ngày ngày ăn mòn.

Và câu truyện truyền thuyết trên Văn Lang Thiên bắt đầu từ lúc lực lượng này ở vào thời điểm mấy ngàn năm trước tình cờ ăn mòn ra một khe hở vòng bảo hộ của không gian ngũ hành.
Thừa dịp không gian ngũ hành chưa kịp tu bổ, nó liền lẻn vào trong không gian ngũ hành dưới hình dạng của một cơn cuồng phong. Thật trùng hợp khi điểm đầu tiên nó tới lại là địa cầu và nơi nó đi qua cũng có nghĩa là thảm họa ập tới đối với nhân loại cùng sinh vật sống ở nơi đó. Sức mạnh khủng khiếp của cơn cuồng phong này lướt qua, nơi nơi trở thành hư vô.
Hồ Caspian còn được gọi là “biển” Caspian hình chữ S nằm giữa hai đại lục Châu Âu và Châu Á là do cơn cuồng phong này “lướt nhẹ” qua, sơ sẩy chạm mặt đất mà hình thành. Và hướng đi sắp tới của nó chính là nhằm vùng đất Đại Việt cổ khiến cho các vị tiền bối của hai bộ tộc Đại Âu cùng Đại Lạc cực kỳ lo lắng.

Quãng thời gian này ở Đại Việt dưới lễ kết hôn của Long Quân Thiên Đế và Thiên Hậu Âu Cơ hai bộ lạc cũng vừa mới hòa thuận sống cùng nhưng về công pháp vẫn chưa tìm được tiếng nói chung. Công pháp tu luyện lúc bấy giờ được chia thành ba “trường phái”. Hai trường phái trước vẫn kiến định với lối tu luyện trước kia của hai đại bộ lạc là tu luyện linh hồn cùng tu luyện thân thể. Bất quá làm ọi người kinh ngạc nhất lại là trường phái thứ ba mới xuất hiện do Long Quân Thiên Đế cùng một số vị tiền bối. Trường phái này kết hợp tinh túy của hai môn công pháp của hai đại bộ lạc, lại có xu hướng đi theo lối nghiên cứu quy tắc thiên đạo của không gian ngũ hành cho nên uy lực cực kỳ cường đại… được gọi là “Đồ Án Công Pháp”
Bất quá cái mới không phải lúc nào cũng được chào đón, Đồ Án Công Pháp cũng vấp phải sự phản ứng gay gắt của hai trường phái công pháp còn lại. Vừa lúc này… “cuồng phong hư vô” tràn tới Đại Việt.

Để đối phó với “đại họa” này, hai trường phái công pháp cổ của Đại Việt là tu luyện đơn lẻ thân thể cùng tu luyện linh hồn đã cùng lúc xuất phát đi “chặn đường” “cuồng phong hư vô”. Kết quả khỏi phải nói, tất cả đều thất bại thảm hại mà quay về. Linh hồn cường đại… chỉ làm chậm cuồng phong hư vô một chút, mà thân thể cường đại va chạm với cơn cuồng phong này cũng chẳng có ưu thế nào.

Cuối cùng trường phái đi theo Đồ Án Công Pháp xuất trận, trước sự ngơ ngác há hốc mồm của các vị tiền bối hai trường phái cổ, chỉ riêng Long Quân Thiên Đế tiến ra, hai tay vẽ lên những đồ án huyền ảo, lập tức vô số những khe nứt không gian cường đại xuất hiện bao vây lấy cơn cuồng phong. Giống như một chiếc máy xay với những lưỡi đao sắc bén, cơn cuồng phong hư vô liền bị nghiền nát… trong khi đó Long Quân Thiên Đế chỉ thấy chảy xuống… vài giọt mồ hôi…
Tới lúc này hai trường phái cổ của Đại Việt tâm phục khẩu phục, chấp nhận chuyển sang nghiên cứu loại công pháp huyền ảo mà cực kỳ cường đại này.

Thời gian về sau khi trở nên cường đại, Long Quân Thiên Đế phát hiện ra sự “hạn hẹp” không có tầm phát triển lớn của Đồ Án Công Pháp cho nên cùng các vị tiền bối nghiên cứu và sáng tạo ra thứ gọi là “Thuật Pháp” dựa trên Mầm Thế Giới ngày nay. Thuật Pháp mà ngài tạo ra quá cường đại, cường đại tới nỗi mọi người đều nghĩ tuyệt tác này phải do thần tạo ra…Cũng chính vì dụng đồ án tạo nên Mầm Thế Giới cho toàn thể dân Đại Việt mà Long Quân Thiên Đế được các “lão bất tử” trên khắp địa cầu lẫn các dải thiên hà lân bang phong cho biệt danh “Sáng Thế Thần”.
Đồ Án Công Pháp do hạn chế chỉ có thể thi triển trong không gian ngũ hành khiến nó dần lui vào dĩ vãng. Bất quá nếu đứng dưới góc cạnh thi triển trong không gian ngũ hành mà so sánh về uy lực thì nó có phần vượt trội hơn nhiều so với thuật pháp, do vậy nó vẫn tồn tại dưới hình thức là một “quân bài chưa lật” trong các trận chiến của tu thuật giả Đại Việt. Mỗi lần Đồ Án Công Pháp ra uy, địch nhân mất mật, tứ phương run rẩy…

Hiện tại, Đồ Án Công Pháp lần nữa xuất hiện, hai tay Văn Lục liên tục kết ấn, vẽ ra những đồ án huyền ảo. Lúc trước tại Đại Việt Tu Thuật Giả Đại Hội, Ức Trai tiền bối truyền cho Văn Lục một Đồ Án Công Pháp cấp ba, và liên tục dặn hắn nếu không đạt tới tu vi cấp chín, Mầm Thế Giới trở thành “Tiểu Thế Giới” thì tuyệt đối không được sử dụng. Bất quá lúc này hai mắt Văn Lục đã hằn đầy tơ máu, sát khí ngập trời, tinh thần hắn cũng không còn quan tâm nhiều được như vậy. Cũng không biết vô tình hay hữu ý, tên Đồ Án Công Pháp cấp ba này là “Cuồng Phong Hư Vô”…
Vận dùng quy tắc không gian ngũ hành, mở ra một thông đạo để cuồng phong hư vô tiến vào. Lại lợi dụng những quy tắc huyền ảo để điều khiển chúng đi theo quỹ tích như mong muốn của mình.


Linh hồn của Văn Lục đã đạt tới cấp tám đỉnh phong, lại thêm sự kết hợp của Bạch Y Công Chúa rất nhanh không gian trước mặt Văn Lục bắt đầu nhộn nhạo… một “lỗ đen” từ từ xuất hiện… nhỏ như đầu cây kim.
Phía bên ngoài, Lệ Phong trưởng lão đang kịch chiến với hắc vụ nhân. Hai người có tu vi cực kỳ cao nhưng đều ăn ý đánh cầm chừng.

Ma Môn vốn là nơi người người tuyệt tình, hắc vụ nhân cũng không giám dốc toàn bộ thực lực để chiến đấu. Hắn nhận ra tu vi của Lệ Phong trưởng lão cũng không chút thua kém, cho nên nếu đánh theo lối đánh liều mạng, hắn cũng không nhận được kết quả tốt, trong khi đó các thế lực Ma Môn khác đang như diều hâu đói, đang hau háu nhìn hắn. Chỉ cần hắn bị thương không dốc được mười phần lực lượng, hắn lập tức biến thành “chú gà con mũm mĩm” trước mặt “đồng môn”. nguồn
Lệ Phong trưởng lão cũng phải phân tán tinh thần để lưu ý những kẻ đang đứng cười phía ngoài, hòng không để họ phá hỏng việc thi triển đồ án công pháp tam cấp của Văn Lục, cho nên lực lượng dốc ra cũng không phải mười phần dốc ra cả mười.

Phía sau, cả người Văn Lục mồ hôi tuôn ra như suối, khuôn mặt cũng trở nên trắng bệch. Hắn cũng tuyệt đối không nghĩ tới mới thi triển giai đoạn đầu của đồ án tam cấp này lại khiến hắn và Bạch Y Công Chúa hao phí tới chín thành tinh thần. Với đà này đừng nói điều khiển được cuồng phong hư vô công kích địch nhân, chỉ việc triệu hồi ra cơn cuồng phong này hay không cũng là vấn đề cần phải lo lắng.

Nhớ lại khuôn mặt tươi cười của cô bé cái bang lúc sắp tiêu tán, Văn Lục lại cắn răng thúc đẩy toàn bộ tinh thần của mình… Lỗ đen trước mắt vụt lớn hơn mười mét, nhóm trưởng lão các thế lực Ma Môn đang nhếch miệng cười đồng loạt giật mình biến sắc. Ban đầu bọn họ tưởng Văn Lục chỉ là đang thi triển một thuật pháp triệu hồi gì đó. Bất quá với tu vi chưa đạt cấp chín của Văn Lục, trong mắt họ Văn Lục chẳng khác nào đứa trẻ đang cố gắng khua khoắng thanh “kiếm nhựa” hoàn toàn không dậy nổi chút uy hiếp, cả đám đều đứng cười hứng thú nhìn xem Văn Lục có thể gọi ra cái dạng gì đồ vật.

Nhưng là hiện tại bọn họ đều tái mặt rồi, từ trong lỗ đen đang từ từ lớn lên hơn mười mét kia bọn họ đều cảm nhận được nguy cơ tử vong cực kỳ khủng bố, như thể gáy của mình đang bị lưỡi hái thần chết gác lên.
Cùng lúc này từ phía đưới tổng đàn Ma Môn, những tên trưởng lão có tu vi cao khinh thường không bay lên trời thì hiện tại đồng loạt gầm lên:

- Mau ngăn hắn lại…

Bất quá còn chưa đợi đám trưởng lão các thế lực Ma Môn kịp phản ứng, Lệ Phong trưởng lão đang chiến đấu ở phía trước mặt Văn Lục cùng hắc vụ nhân đã lao vút ra phía sau Văn Lục, miệng cười lạnh:

- Đã muộn rồi…

Đường kính của lỗ đen đã đạt tới mười hai mét. Với tu vi hiện tại của Văn Lục, hắn cũng chỉ có thể gọi ra một “tia” của cơn cuồng phong hư vô mà thôi. Bất quá điều này cũng là điều may mắn, nếu hắn gọi về toàn bộ một cơn cuồng phong hư vô, nói không chừng hắn biến một châu lục thành… đại dương cũng có lẽ….

Hắc vụ nhân so đấu với Lệ Phong trưởng lão thấy vậy cũng giật mình bay vút ra phía khác, chênh chếc phía sau Văn Lục một quãng xa.
Những người khác của Ma Môn đứng phía trên không của tổng đài ma môn thấy tình huống phía trước có biến, lại thêm cảm nhận được nguy cơ từ lỗ đen rộng mười hai mét kia khiến bọn họ phải cấp tốc lao tới.


Tuy nhiên điều này vừa đúng ý của Văn Lục, thân hình cố nhích, cả người chợt nâng lên cao. Lệ Phong trưởng lão nhìn lỗ đen, đoàn trưởng lão đang cấp tốc lao tới cùng tổng đài Ma Môn xếp thành một “đường thẳng” cũng không khỏi giật mình kinh hãi. Trưởng lão mặc ngoài mặt cười lạnh Ma Môn vô tri nhưng trong lòng cũng tràn ngập lo lắng. Khuôn mặt Văn Lục hiện tại liền trắng bệch như không còn giọt máu, thân hình không ngừng run rẩy hiển nhiên đã tới cực độ, trong khi đó đồ án tam cấp cần phải một lượng tinh thần khổng lồ nữa mới có thể điều khiển cuồng phong hư vô công kích địch nhân.
Bất quá hiện tại nếu tính theo một đường thẳng chếch bốn mươi độ so với mặt đất thì đứng trên cao nhất là Văn Lục, tiếp đó tới lỗ đen trước mặt hắn, tới đám trưởng lão ma môn đang bay lên, và cuối cùng là dưới mặt đất tổng đài Ma Môn.
Như vậy nếu từ lỗ đen phóng ra cuồng phong hư vô, nó sẽ đi thẳng xuyên qua đám trưởng lão ma môn, và ập xuống tổng đài của ma môn .Điều đó có nghĩa là Văn Lục không cần phải tốn tinh thần để điều khiển cuồng phong hư vô, chỉ riêng để cho nó chạy theo một đường thẳng tắp cũng đã toàn diệt đối thủ rồi.

Đương nhiên Văn lục không bay chếch lên trên, có nghĩa là hắn chỉ có thể nhằm bắn một trong hai mục tiêu, đám trưởng lão đang bay, hoặc tổng đài ma môn mà thôi. Cho dù nhắm mục tiêu nào, hắn cũng cầm chắc cái chết...
Tới lúc đó cho dù Lệ Phong trưởng lão có ba đầu sáu tay, cộng thêm đôi cánh cũng khó lòng thoát nạn chứ đừng nói tới Văn Lục.

Hiện tại trong tình huống tâm thần phẫn nộ gần ma hóa, lại thêm tiêu hao tinh thần lực sắp bị hôn mê, Văn Lục vẫn khiến Lệ Phong trưởng lão vừa kinh hãi vừa khâm phục. Chính là trong lúc như vậy, hắn vẫn tìm ra phương pháp giải quyết tốt nhất.

“Oanh long long…”

Lỗ đen rung chuyển, cả không gian kịch liệt lay động.

“UỲNH…”

Như đại pháo ra khỏi nòng, toàn bộ bầu trời trở nên chói lòa. Một tia của cuồng phong hư vô thông qua lỗ đen tiến vào trái đất. Cùng lúc này, cường giả trên khắp địa cầu dù là ở mật thất hay vực sâu, lẫn cường giả ở các thiên hà lân cận đều giật mình nhìn về phía cao nguyên Thanh Hải - Tây Tạng. Chỉ một tia nhỏ nhoi của cuồng phong hư vô bay ra, cả địa cầu liền rung chuyển. Gần trăm trưởng lão của các thế lực Ma Môn mặt đều tái rồi…



PS: Độc giả đọc xong nhớ "Thanks" ủng hộ tác giả nhé! Mọi ý kiến đóng góp xin vào đây!!: tangthuvien /forum/showthread.php?t=53996