Hỗn Tại Tam Quốc Làm Quân Phiệt

Chương 398: Từ Hoảng thủ Đồng Quan (2)




Thần sắc của Quách Gia biến đổi, đột nhiên nói với Tào Tháo:

"Chúa công, nếu không thể bảo vệ Hàm Cốc quan, thì trút hết lên người Trần Kỷ".

Tào Tháo nói:"Xin chỉ giáo cho?"

Quách Gia mỉm cười, nói nhỏ vào tai Tào Tháo, Tào Tháo nghe xong trợn mắt há mồm, thất thanh nói:

"Chuyện này có thể không?".

"Việc do người làm".

Quách Gia nói:

"Mặc kệ kết quả như thế nào, cũng nên thử một lần".

"Được".

Tào Tháo hung hăng vỗ tay nói với Tuân Du:

"Người Đâu, Nhanh chóng gọi Lưu tiên sinh, Tào hồng tướng quân đế tướng phủ".

"Tuân mệnh."

Hai gã thân binh lĩnh mệnh rời đi

.....

Nam Dương, uyển thành

Phủ Thái Thú, trong thư phòng, Trần Kỷ đang ngồi nói chuyện phiếm với tiểu thiếp mới nạp, chợt có Tiểu lại cúi đầu đi vào bẩm:

"Đại nhân, Kim Thượng tiên sinh ở ngoài phủ cầu kiến".

Kim Thượng, có phải mưu sĩ tâm phúc của Viên Thuật hay không?

Trong cuộc chiến thảo phạt Viên. Viên Thuấ phá vây ở Bắc Môn thành công, sau đó chia làm 2 đường.

Kim Thượng thống lĩnh 5000 nhân mã trốn về Nam Dương, Còn Viên Thuật tự mình dẫn hơn 3 vạn đại quân đến Lư Giang.

Sau đó, đại quân Viên Thuật ở Hắc Phong Cốc bị quân Tào đánh cho bỏ cái chiến giáp mà chạy, 5000 quân của Kim Thượng thì bình yên đến được Nam Dương.

Kim Thượng chạy tới Nam Dương không lâu, tin tức bại vong của Viên Thiệu cũng truyền tới, Kim Thượng không còn chỗ nào để đi, liền ở lại Nam Dương, bị Trần Kỷ đoạt mất chức quyền.

Kim Thượng? Trần Kỷ chỉnh sửa lại quần áo, vỗ vào tuyết đồn của tiểu thiếp, ý bảo nàng trốn vào sau tấm bình phong. Sau đó mới bảo tiểu lại:

"Bảo hắn vào đi".

"Vâng, Đại nhân".

Tiểu lại ứng tiếng, khom người lui ra ngoài.

Chỉ trong chốc lát, Kim Thượng rón rén đi vào, dùng ánh mắt gian tà quét qua 1 vòng, sau đó mới tiến đến trước mặt Trần Kỷ nói:

"Đại nhân, xảy ra chuyện lớn rồi".

Trần kỷ nói:"Xảy ra chuyện gì?"

Kim Thượng nói:

"Thuộc hạ của Lý Điển bất ngờ đánh chiếm được Hàm Côc quan, Mã Đồ phu và Tào Tháo đều rất gấp rút. Một bên muốn đoạt lại bằng bất cứ giá nào, một bên lại muốn phòng thủ. Sứ giả của 2 nhà đều tới Uyển thành, muốn gặp đại nhân. Tại hạ tạm thời dàn xếp ở dịch quán".

Trần Kỷ nói:

"Chuyên tranh đoạt Hàm Cốc quan giữa Mã đồ phu và Tào tháo, thì có quan hệ gì tới bổn quan đâu?".

Kim Thượng nói:

"Đại nhân, Tào Tháo hi vọng chúng ta có thể phóng thích 2000 Tào quân bị giam ở Nam Dương, nghe ý tứ từ sứ giả của Tào Tháo, còn muốn hi vọng đại nhân xuất binh tương trợ, còn về phần sứ giả của Mã đồ phu, đương nhiên là hi vọng quân tao bảo trì trung lập, không phóng thích 2000 quân Tào bị giam giữ" Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

"Thì ra là như vậy".

Trần Kỷ nói:

"Chuyện đã như vậy, chúng ta nên ứng đối như thế nào?"

Kim Thượng nói:

"Trước mắt, chúng ta làm như không đếm xỉa tới tình hình bên ngoài, 2 bên đều không thể đắc tội được, Đại nhân chỉ có thể chọn lựa 1 trong hai phe: Tào Tháo hoặc là Mã đồ phu. Sau đó đem hết toàn lực mà trợ giúp 1 bên, đánh bại đối phương, thì sẽ không lo bi tiêu diệt".

Trần kỷ nói:

"Theo ý kiến của Nguyên Hưu, bổn quan nên nương tựa vào bên nào?".

"Đương nhiên là Tào Tháo".

Kim Thượng không cần nghĩ ngợi đáp:

"Tào Tháo là đương kim Thừa tướng, quyền cao chức trọng, lại khống chế Thiên tử ra lệnh cho chư hầu, tuy bây giờ thực lực hơi yếu, nhưng Duyện Châu và Trung nguyên là nơi người đông lắm của, không cần bao lâu sẽ lớn mạnh, trái lại Mã đồ phu xuất thân từ giặc khăn vàng, trời tinh tàn bạo, lạm sát kẻ vô tội, mặc dù hùng cứ Tây Bắc, nhưng lại đi ngược lại lòng người, làm bạn với cả Công – Thương – ngư – Tiểu và kẻ sĩ, ngày bại vong cũng cận kề rồi".

"chuyện này".

Trần kỷ nhíu mày nói:

"Để bổn quan nghĩ lại".

Kim Thượng nói:

"Đại nhân, sứ giả 2 nhà còn đang chờ câu trả lời của ngài".

"Chẳng lẽ không còn biện pháp khác sao?".

Trần Kỷ thở dài nói:

"Thôi, nguyên Hưu, việc này do ngươi đi làm đi".

......

Dịch quán.

Lý Túc hiện đang nôn nóng, khi nghe tiếng bước chân vang lên ở sau lưng, quay đầu lại thì đã thấy Kim Thượng ngang nhiên đi vào, Lý Túc vội tiến lên ôm quyền nói:

"Kim Thượng tiên sinh".

"ừ"

Thái độ của Kim Thượng rất ngạo man, gật đầu không đáp lễ

Lý Túc biến sắc, cố nén oán giận trong lòng, nghiêm giọng hỏi:

"Kim Thượng tiên sinh, không biết Trần Kỷ đại nhân trả lời ra sao?"

Kim Thượng hừ lạnh một tiếng, đáp:

"Đại Nhân nhà ta nói, Mã đồ phu là giặc cỏ phản nghịch, há lại có thể làm bạn, tiên sinh, mời trở về đi".

"Cái gì!?"

Lý Túc biến sắc nói:

"Có đúng Trần Kỷ đại nhân nói như vậy không?"

Kim Thượng nói: "Còn giả sao được".

Lý Túc lạnh lùng trừng mắt nhìn Kim Thượng, trầm giọng nói:

"Kim Thượng tiên sinh, xin chuyển cáo đến Trần Kỷ đại nhân, một ngày nào đó hắn sẽ hối hận về quyết định ngày hôm nay, cáo từ".

Kim Thượng lãnh đạm nói: "Không tiễn".

Lý Túc ôm quyền, xoay người phẩy tay áo bỏ đi

Kim Thượng lạnh lùng cười nói:

"Đi, mời Lưu Tiên sinh đến gặp".

"Tuân mệnh."

Tiểu lại lĩnh mệnh rời đi

Thời gian chưa uống cạn được chén trà, Lưu Túc đã đi vào, vái chào Kim Thượng nói:

"Kim Thượng tiên sinh".

"Lưu Tiên sinh".

Kim thượng ôm quyền đáp lễ nói: "Mời ngồi".

"Xin mời."

Lưu Túc mời Kim Thượng ngồi vào vị trí trước, sau khi 2 người phân chủ khác, Lưu Túc mới hỏi:

"Kim Thượng Tiên sinh, không biết Trần Kỷ đại nhân hồi đáp ra sao?"

"ha ha". Kim thượng mỉm cười đáp:

"Trần Thái thú nói với tại hạ chuyển cáo tới tiên sinh, nói ngài đã sớm có ý làm môn hạ của thừa tướng, nhưng lại khổ nỗi không có phương pháp nào, nay có tiên sinh xe chỉ luồn kim, cuối cùng cũng đạt được tâm nguyện".

"A?" Lưu Túc vui vẻ nói:

"Nói như vậy, Trần Kỷ đại nhân đã đáp ứng cùng thừa tướng kết minh?"

"Không, không phải kết minh".

Kim Thượng lắc đầu nói:

"Là sẵn sàng góp ý, từ nay về sau, Nam dương cũng là địa bàn của Thừa tướng, Trần Thái thú và tại hạ chính là thuộc hạ của Thừa tướng".

Lưu Túc vô cùng vui mừng, nói:

"Có đúng Trần đại nhân nói như vậy không?"

Kim Thượng nói: "Còn giả sao được"

"Tốt, thật tốt quá".

Lưu Túc vỗ tay nói:

"Tại hạ sẽ viết 1 lá thứ, khẩn cấp truyền tống 800 dặm về Hứa Xương".

......

Hứa xương.

Tào Tháo đang cùng Tào ngang, Tào Thực, Tào chương đàm luận lục nghệ, chợt thấy Trình sắc mặt vui mừng, nhanh chân chạy vào đại sảnh nói:

"Chúa công, uyển thành có cấp báo tám trăm dặm."

"A, uyển thành?" Tào Tháo híp 2 mắt lại nói:

"Xem Trọng đức vui mừng hiện lên trên cả khuôn mặt, nhất định là tin tức tốt".

"Dạ, đúng vậy". Trình thở dốc nói:

"Trong thư Tử dương nói, Trần Kỷ đã đáp ưng sẵn sàng góp sức, 2000 quân mã bị giam ở Nam Dương cũng được phóng thích, trước mắt do Tào Hồng tướng quân suất lĩnh, hỏa tốc đi Hàm Cốc quan rồi. Mặt khắc Trần Kỷ cũng phải đệ đệ mình là Trần Đáo làm tướng, lĩnh 3000 quân đến Hàm Cốc quan trợ chiến".

Tào Tháo nghe vậy vui vẻ nói:

"Hàm Cốc quan được cứu rồi, Trần Đáo mang 3000 quân cứu viện, vậy thì không phải lo nữa rồi".

Trình nói:

"Thừa tướng, còn có tin tức tốt."

Tào Tháo nói: "Nói mau."

Trình nói:

"Thọ Xuân cấp báo, Tào Nhân tướng quân cùng Lôi Bạc và em trai là Lôi Tự, kết nghĩa kim lan với Trần Lan, 3 vạn chiến phu Dương Châu cũng đi theo, dưới trướng Chúa công lại có thêm 3 vạn quân tinh nhuệ."

"Hay! Thật tốt quá!"

Tào Tháo không kìm được vui mừng nói:

"Không hổ là hiếu tử, không hổ là hiếu tử!"

......

Trường An, Phủ Bình Tây tướng quân.

Mà nằm ngồi dựa vào ghế xem địa đồ, Giả Hủ đang cầm trong tay 1 quyền sách lật đi lật lại, thì có tiếng bước chân vang lên từ đại sảnh, hướng tới Mã Dược nói:

"Chúa công, Lý Túc từ Nam Dương phái khoái mã cấp báo".

Mã Dược không quay đầu lại nói:

"Trần Kỷ có phải đầu hàng Tào Tháo hay không?"

Giả Hủ khẽ thở dài nói:

"Chúa công anh minh".

"Đây cũng là chuyện trong dự liệu mà thôi, thanh danh của bổn tướng quân không tốt lắm, Trần Kỷ chọn Tháo cũng là chuyện đã định trước, nhưng mà…"

Mã Dược dừng lại, xoay người, trong đôi mắt 2 đạo hàn ý xẹt qua, buồn bã nói:

"Một ngày nào đó, bổn tướng quân sẽ cho Trần Kỷ hối hận về lựa chọn ngày hôm nay".

Giả Hủ nói:

"Chúa công, Trần Kỷ hàng Tào, Hàm Cốc quan…"

Mã Dược nói:

"Lập tức phái khoái mã đi Hàm Cốc quan, lệnh cho Cao Thuận đình chỉ việc tiến công Hàm Cốc quan, rút về Quan Trung, lại lệnh cho Lý Mông đến Tà Cốc, thay Từ Hoảng, Đồng quan là tấm lá chắn cuối cùng, chỉ có Từ Hoảng trấn thủ, bổn tướng quân mới yên tâm".