Hôn Sai 55 Lần

Chương 233: Chỉ lo thân mình (7)




Editor: Quỳnh Nguyễn Mẹ của Đường Thời lúc này mới nhớ tới, tối hôm qua Phùng Y Y phẫn nộ tiêu sái đến trước mặt mình, suýt nữa mở miệng trước mặt rất nhiều phu nhân quý tộc nói vụ bê bối Đường Thời tại đài ngắm cảnh.

Bà vốn là nghĩ sau khi bữa tiệc chấm dứt tìm Phùng Y Y hỏi một chút cô gái ở đài ngắm cảnh rốt cuộc là ai, nhưng mà ai ngờ, bà ở trong bữa tiệc chú ý tới Đường Thời thường xuyên nhìn một cô gái xinh đẹp tuổi còn trẻ, thậm chí đôi khi sẽ nhìn chằm chằm, mà còn tại thời điểm phát hiện mình theo dõi anh, ánh mắt anh sẽ chuyển đi, giả bộ một bộ chuyên chú nói chuyện phiếm cùng Lục Nhiên.

Con trai của bà, bà hiểu biết nhất, bất quá chính là vì che dấu.

Càng như vậy, bà lại càng cảm thấy cô gái bị Đường Thời nhìn có vấn đề.

Kết quả không như bà sở liệu, chân trước Lục Nhiên mang cô gái kia đi ra ngoài, sau đó Đường Thời liền từ trước cửa đi ra ngoài.

Bà phái một người người phục vụ đi theo dõi, chụp rất nhiều ảnh chụp lại, là cảnh tượng Đường Thời cùng cô gái tại bữa tiệc kia ngồi ở cửa sau đình.

Hai người trên ảnh chụp vừa cười vừa nói, vẻ mặt sung sướng, sau cùng Đường Thời còn đưa tay ngắt lấy một đóa hoa sau đó rời đi cùng cô gái kia.

Lúc bà cầm những cái ảnh chụp này, bà liền kết luận, cô gái hoan ái cùng Đường Thời tại đài ngắm cảnh bị bà thấy tám phần chính là cô gái này.

Bà phái người tra xét tư liệu, biết cô gái kia gọi là Tôn Lệ Nhã.

Bởi vì xác định được cô gái ở đài ngắm cảnh kia là ai, bà liền không có đi hỏi Phùng Y Y, hiện tại Phùng Y Y đột nhiên nhắc tới, đúng lúc có thể cho bà trăm phần trăm xác định, cho nên mẹ của Đường Thời gật gật đầu đối với Phùng Y Y.

Phùng Y Y nhìn thấy trên mặt mẹ Đường Thời không có vẻ mặt vui mừng giống tối hôm qua trên bữa tiệc, cô ta liền bình tĩnh lại, âm điệu từ từ nhấm nháp nói: “ Cô gái tối hôm qua tham gia bữa tiệc không phải nhân viên xí nghiệp Thịnh Đường, đó là Thiên Kim Đại Tiểu Thư Đại Xí Nghiệp, cháu không dám nói mọi người đều biết, nhưng là ít nhất đều đã gặp qua, cho nên cháu lần lượt một lần mọi người hầu như đều là người tốt với nhau, chỉ có...”

Thời điểm Phùng Y Y nói tới đây, dừng một chút nhìn thoáng qua Cố Khuynh Thành.

Lúc này hồn Cố Khuynh Thành và Đường Thời đã trở về.

Cố Khuynh Thành mơ hồ biết người trong miệng Phùng Y Y chỉ là người nào.

Nhưng mà đáy lòng cô lại không xác định.

Dù sao tối qua cô đã cố ý nhiều một cái tâm tư, vòng đường xa trở lại đại sảnh bữa tiệc.

Người khác cũng không biết Phùng Y Y và mẹ Đường Thời rốt cuộc đối thoại là chuyện gì, cho nên đều là một đầu mờ mịt trầm mặc nghe.

Vẻ mặt của mẹ Đường Thời cực kỳ trầm ổn nhìn chằm chằm Phùng Y Y chờ cô ta công bố đáp án.