Hôn Sai 55 Lần

Chương 229: Chỉ lo thân mình (3)




Cô ta vốn cho chuyện kia mới vừa đã qua, không nghĩ tới bị Đường Thời nhắc lại lần thứ hai.

Sắc mặt chị dâu họ trở nên bối rối, còn chưa nghĩ ra làm sao mở miệng, Đường Thời đã quay đầu, nhìn cô, biểu tình bình thản mở miệng:“Chị dâu, có chuyện tôi không hiểu nhiều lắm, tôi muốn nhờ chị chỉ giúp.”

Đề tài Đường Thời thay đổi có chút nhanh.

Chị dâu tư cũng rất thích anh cứ chuyển trọng tâm câu chuyện như vậy, không nên dây dưa chuyện vừa rồi, cho nên không có suy nghĩ nhiều mà gật đầu với Đường Thời, nói: “A Thời, cậu cứ hỏi.”

Giọng điệu Đường Thời thản nhiên: “Chị dâu tư, tôi muốn biết, lúc nào thì Phùng Y Y đổi họ Đường?”

Những lời này của Đường Thời, hỏi hoàn toàn không hiểu ra sao.

Chị dâu tư ngẩn người một chút, lắc đầu, cười nói: “A Thời, làm sao Y Y lại mang họ Đường?”

”Thì ra không có...” Đường Thời một bộ yên lòng, chậm chạp mở miệng nói: “ Chị dâu tư, thật sự là biết nói đùa, Phùng Y Y không gọi Đường Y Y, thì sao lại là người nhà của tôi?”

Thì ra Đường Thời lượn quanh một vòng như thế, mục đích lại là cái này.

Toàn bộ bầu không khí trong phòng ăn lập tức trở nên ngưng trệ.

Tuy chị Phùng Y Y gả cho anh họ Đường Thời, cái quan hệ thân thích này rơi xuống trên người Đường Thời, hoàn toàn chính xác không thể thay đổi, thế nhưng, lại cứng rắn mở miệng nói vậy, thật sự có chút phá hư tình cảm hai nhà.

Cho nên mẹ của Đường Thời, đã bắt đầu nháy mắt với Đường Thời.

Thế nhưng Đường Thời căn bản như là không có nhìn thấy, vẻ mặt tự nhiên, tiếp tục cười nói: “Kỳ thực, tôi cũng không lo lắng cái gì, dù sao, tất cả mọi người sẽ không tin tưởng, gen của Đường gia chúng tôi, sẽ sinh ra người giống Phùng Y Y sao...” Đường Thời bỗng nhiên dừng lại, tìm một từ ngữ uyển chuyển nói: “Con gái không hoàn mỹ lắm.”

Tứ Nguyệt vốn đang cúi đầu ăn bánh bao, nghe được câu này, lập tức không nhịn được mà bật cười, phun bánh bao trong miệng ra đĩa.

Tứ Nguyệt vội vã ngừng cười, sắc mặt đỏ bừng bắt người nhân viên đổi đĩa, sau đó giơ tay lên, che miệng, cố gắng ngăn cản mình lại tiếp tục bật cười.

Phùng Y Y làm sao không biết, đây là Đường Thời đang nói dung mạo cô ta lại không quá đẹp.

Mặt của cô ta, đỏ lên như là có thể nhỏ ra cả máu.

Mẹ của Đường Thời, nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, ám chỉ Đường Thời.

Đường Thời giống như căn bản không có nghe được tiếng ho của mẹ mình, vẫn dùng cái loại giọng điệu không nhanh không chậm đó nói: “Chẳng qua, chị dâu tư, lời này sau này nói nên thận trọng, biết Phùng Y Y là em gái của chị dâu tư, thực sự có dích chút quan hệ cùng với Đường Gia, ngội nhỡ đụng phải người nào không biết, thật sự coi Phùng Y Y thành người Đường Gia, vừa nhìn là biết tướng mạo cô ta không phải ruột thịt, xem cô ta như là con riêng, đến lúc đó có thể hủy đi thanh danh Đường gia chúng ta.”