Mẹ của Đường Thời cảm giác được con trai của mình không vui, bà hơi
hơi giật giật môi, lại không nói gì, chỉ là nhìn chằm chằm Đường Thời
một lúc lâu, sau đó thanh âm có chút trầm thấp mở miệng nói: “A Thời,
con không được quên từ nhỏ mẹ dạy bảo con như thế nào, bình thường con ở bên ngoài tiếp xúc cùng với những phụ nữ như thế nào cho tới bây giờ mẹ đều là mở một con mắt nhắm một con mắt, cảm thấy con có chừng mực, nhưng mà hôm nay, lập tức bắt đầu chúc mừng sáu mươi năm xí nghiệp Thịnh
Đường, trong đại sảnh nhiều khách quý như vậy, con không ở lại đó lại ở
trong này trầm mê ở một cô gái, A Thời con không được quên thân phận của con.”
Cánh môi Đường Thời mím thật chặt, thanh âm có chút khàn khàn nói: “Là con thiếu suy xét rồi.”
Mẹ của Đường Thời nhìn thấy mình đã nói đến đây tình hình như vậy,
Đường Thời vẫn thiên vị giấu cô gái ở phía sau đài ngắm cảnh như cũ, cho dù bà rất muốn nhổ cỏ tận gốc cái cô gái dụ dỗ Đường Thời kia, nhưng mà cũng không muốn bởi vì một cô gái mà nảy sinh ngăn cách cùng con trai
của mình.
Huống chi hiện tại bà chưa bao giờ thấy con trai của mình che chở một cô gái nào như vậy.
Đáy lòng mẹ của Đường Thời suy nghĩ một phen, cuối cùng lựa chọn cho
con trai của mình một cái bậc thang, cho nên liền mở miệng nói: “A Thời, thời gian không còn sớm, con cùng mẹ trở về đại sảnh tiệc rượu.”
Đường Thời khẽ gật đầu.
Mẹ của Đường Thời tiếp tục nhìn thoáng qua phương hướng Cố Khuynh Thành, sau đó cùng Đường Thời dọc theo đường khi tới, rời đi.
---
Tiếng bước chân càng lúc càng xa, mãi cho đến cuối cùng căn bản nghe
không ra một chút tiếng động, lúc này Cố Khuynh Thành trốn phía sau đài
ngắm cảnh Tùng Lâm mới như là trải qua một hồi đại nạn sinh tử, nháy mắt mềm nhũn ngồi ở trên mặt đất.
Nguy hiểm thật!
Người tới thế nhưng là Đường bá mẫu.
Bởi vì là hàng xóm Đường gia, lúc cô còn rất nhỏ liền biết Đường bá
mẫu, Đường bá mẫu vẫn cực kỳ thích cô, đối với cô cũng rất tốt.
Chỉ là sau khi xảy ra một đêm ba năm trước đây kia, cô ra nước ngoài, không còn liên hệ cùng Đường bá mẫu, hiện giờ về nước vốn là chuyện có
chút nhiều, hơn nữa cô đã từng đi Đường gia một chuyến, Đường Thời lại
nói với Đường Uyển là cô đi Đường gia làm cho anh phiền, cho nên cô liền không còn đi qua Đường gia.
Hơn nữa từ trong miệng Đường bá mẫu, cô cũng nghe nghe ra, Đường bá
mẫu tưởng rằng cô dụ dỗ Đường Thời, làm Đường Thời không có che giấu cái gì mà cấp bách muốn cô.
Cố Khuynh Thành càng nghĩ càng cảm thấy có chút nghĩ lại mà sợ.
Nếu bị Đường bá mẫu biết là cô, chỉ sợ ấn tượng của cô trong cảm nhận Đường bá mẫu chẳng những sẽ hủy hết, mà cả đời này cô cũng đừng vọng
tưởng gả cho Đường Thời!
Cố Khuynh Thành nhắm mắt lại, há miệng hô hấp thật lớn một hồi mới
miễn cưỡng chống đất đứng lên, nhanh chóng sửa sang quần áo mình chỉnh
tề.