Hôn Nhân Xứng Đôi

Chương 100




1. Sầm Gia Hành 10 tuổi rất là vui vẻ vào kí túc xá thiếu nhi trong trường quân đội. Nhóc con phiền phức vừa đi, Sầm Dao và Heinz lập tức trải nghiệm thế giới hai người hoàn mỹ, Adam cũng bắt đầu giai đoạn thỉnh thoảng phải ngắt kết nối.

Một ngày nọ, Sầm Dao lên diễn đàn học thuật tra tìm tài liệu, lúc rời khỏi chẳng hiểu sao lại vô tình lạc vào diễn đàn tình cảm trứ danh. Y khựng lại, nhấn xem bài đăng hot nhất, từ đó mở ra cánh cửa tới thế giới mới.

Cùng ngày Sầm Dao đặt một bộ "meo meo một mảnh", buổi tối tranh thủ lúc Heinz tắm, y lấy ra đặt lên giường, trầm tư.

Adam nhiệt tình online: "Chủ nhân, có lẽ ngài cần tôi giúp?"

Sầm Dao lắc đầu, hơi hoang mang: "Tôi không ngờ bộ đồ này thiếu vải như vậy."

Adam: "Dù sao sản phẩm này cũng được gắn nhãn 20+, mấy cái nhãn còn lại cũng đậm chất tì.nh dục, thiết lập của tôi không cho phép tôi đọc lên."

Sầm Dao không để ý tới nó, cầm cái đuôi mèo làm bằng vải nhung mềm, sờ thích thật, y không khỏi nắ/n bóp: "Cái này thì mặc kiểu gì?"

Adam vẫn chưa trả lời, Sầm Dao đã cười: "À, biết rồi."

Sầm Dao lưu loát cởi áo ngủ, đội cái tai mèo siêu đáng yêu, nói: "Adam, phiền cậu ngắt kết nối cả đêm nay nhé."

"Vâng." Adam thấy Sầm Dao chầm chậm đeo cái lục lạc màu đen lên cổ, nói: "Có lẽ tôi nên offline luôn bây giờ, chúc ngài và nguyên soái có một đêm vui sướng."

10 phút sau, Heinz mặc áo ngủ ra khỏi phòng tắm, lại không thấy Sầm Dao đâu. Trong phòng ngủ nồng mùi bạc hà, nồng đến mức mất cả mùi cuối lành lạnh.

"Dao Dao?" Heinz đi về phía giường. Cái giường to rộng có một cục ở giữa, loáng thoáng truyền đến tiếng lục lạc, Heinz hơi dừng bước, vén chăn lên.

Hắn gần như ngừng thở, sau đó cười, con ngươi màu lam tràn đầy ý cười. Hắn cúi xuống, lồ.ng ngực cường tráng còn dính nước bao vây mèo con ở bên dưới. Cả người chú mèo này hồng hào, nũng nịu cọ mặt với hắn, hơi ấm ức lí nhí: "Em không lấy ra được."

Đêm đó, mèo con kêu đến mức mất tiếng. Lần đầu tiên Sầm Dao ý thức được những năm qua Heinz quá là dịu dàng với mình, vì suốt ba ngày y không xuống được giường.

*

2. Năm Sầm Gia Hành 14 tuổi, nhờ tàu tuần tra đời mới với hình thức đa dạng hóa kết cấu động cơ, Sầm Dao lại nhận giải Rose cho công trình xuất sắc nhất, đồng thời được trường thủ đô mời làm giáo sư khách mời.

Sầm Dao vốn không định đồng ý, chỉ riêng dự án trong viện khoa học đã khiến y bận tối mắt rồi. Nhưng trường quân đội nhiều lần gửi lời mời, tràn đầy thành ý, cuối cùng Sầm Dao quyết định dạy một môn công khai, dạy lí thuyết điều khiển cơ giáp G18.

Tiết đầu tiên đi dạy, cả giảng đường to lớn ngồi đầy người, đầy đến mức bậc thang cũng có học sinh ngồi, còn được phát sóng trực tiếp toàn trường. Sầm Dao đi vào bị bất ngờ trước khí thế này.

"Thật ra tôi đang nghĩ có phải mình vào nhầm phòng học rồi không." Y cười đi lên bục giảng, loa vang lên giọng nói du dương của Omega: "Tề tựu đông đủ thế này tôi chỉ thấy ở tiết công khai của nguyên soái Norman."

Thái độ hiền hoà của y khiến bên dưới cười vang, có Alpha còn bạo dạn nói: "Giáo sư Sầm, chúng em đều tới vì thầy ạ!"

Sầm Dao cười, lúc này ống kính đang quay mặt y, cả đám lại nhao nhao. Có học sinh đột nhiên tắt míc của Sầm Dao, chuyển sang cho mình, giọng cậu nhóc vang lên trong giảng đường và phòng phát sóng: "Giáo sư, lỡ ngài đẹp quá khiến học sinh bị mất tập trung thì phải làm sao ạ?"

Bầu không khí sôi trào lên một tầm cao mới, đám học trò cười ngặt nghẽo, hầu hết rất tò mò về Sầm Dao, vì thân phận và thành tựu của vị Omega này có quá nhiều sắc thái truyền kì. Người đoạt giải Rose hai lần liên tiếp, kĩ sư thiết kế chính của hệ thống cơ giáp G18, tổng phụ trách dự án công trình trăm năm, "Hoa Hồng" được nguyên soái Norman nâng niu như báu vật. Những vinh quang và thiên vị này đưa y tới trung tâm của dư luận, nhưng họ không thể đào bới thêm được gì, vì Sầm Dao thật sự quá kín tiếng.

Y không tham gia bất cứ phỏng vấn hay hoạt động nào, chỉ xuất hiện trong các buổi lễ trao giải, tài khoản xã giao nửa năm mới có một bài đăng, mà còn là bài đăng theo nghĩa vụ của viện khoa học. Tin tức về y mà quần chúng biết được đều đến từ tài khoản cá nhân của Heinz Norman.

Thế nên khi trường quân đội thủ đô tuyên bố Sầm Dao sắp đảm nhiệm vai trò giáo sư khách mời, Tinh Võng gần như mở tiệc, bởi chương trình học của trường quân đội thủ đô sẽ được quay lại, đăng lên trang chủ cho học sinh học tập. Không phải ai cũng thích học, nhưng làm gì có ai chê người đẹp.

Giống như bây giờ, giảng đường rộng lớn náo nhiệt vì câu nói này. Sầm Dao nhướng mày, mở EP gõ gõ mấy cái đã phá giải trò đùa của học sinh, lấy lại quyền khống chế. Y nói: "Mất tập trung là hành vi chủ quan của các em, tôi không khống chế được, thứ tôi khống chế được chỉ có điểm chuyên cần và độ khó của bài thi cuối kì."

"Ví dụ như lần này, bạn ngồi ở ghế 6G17, vì em làm nhiễu loạn kỉ cương lớp học, trừ 12 điểm chuyên cần." Đôi mắt đen láy lấp lánh ánh nước, y dịu dàng cười: "Em có ý kiến gì không?"

Bên dưới lập tức im như thóc.

"Mặc dù trừ 12 điểm đồng nghĩa với môn này em chắc chắn phải học lại, nhưng đành chịu thôi, tôi phải làm theo quy định." Sầm Dao mở ra quy định môn học: "Tôi rất bận các bạn trẻ à, hệ thống điều khiển của giảng đường này là do tôi thiết kế, đừng nghịch mấy trò linh tinh này làm lãng phí thời gian của tôi, nhé?"

Buổi dạy học đầu tiên của Sầm Dao mỹ mãn kết thúc, khi tiếng chuông gõ vang, cả đám người đang căng cứng đồng loạt thở ra một hơi, thầm nghĩ: Má nó đúng là một cặp.

Nhưng một giây sau, họ lại thấy học lớp này đúng là không uổng công, vì nguyên soái Norman dạy xong tiết lý thuyết quân sự, mặc bộ quân trang ngay ngắn đang đứng ở cổng chính giảng đường.

Vô số đôi mắt hóng hớt sáng lên, họ được như ý nhìn thấy khuôn mặt núi băng vạn năm của nguyên soái nở nụ cười. Sầm Dao không hề để ý tới ánh mắt của người xung quanh, tiến lên nắm tay Heinz, cười hỏi: "Anh đợi bao lâu rồi?"

"Vừa tới." Heinz vén tóc mai của y ra sau tai, hỏi: "Lũ ranh con có phá em không?"

Sầm Dao cảm giác toàn bộ giảng đường đông cứng trong chớp mắt, cười nói: "Một trò đùa nhỏ thôi."

Bầu không khí lại khoan khoái, Sầm Dao thấy rất thú vị, cầm tay Heinz lắc lắc, Heinz cúi xuống hỏi chuyện gì thì y ngửa lên hôn cằm Alpha.

Tiếng hít hà lập tức vang khắp giảng đường, Sầm Dao không nhịn được cười, bị Heinz bất đắc dĩ lại cưng chiều xoa đầu.

*

3. Năm Sầm Gia Hành 15 tuổi, Lâm Tư Gia và một nữ Alpha yêu nhau, sinh ra một bé gái Omega cực kì dễ thương.

Từ đó bạn thân Cyril Burton của cậu trở thành đứa cuồng em gái, mở miệng ra là: "Em gái tôi bla bla..."

Sầm Gia Hành là người bị hại nặng nhất, cho đến khi Lâm Tư Gia tới Vườn Hoa Hồng chơi, lần đầu tiên cậu được gặp bé Omega trắng nõn xinh đẹp như đúc từ ngọc kia.

Từ đó đội quân cuồng em gái có thêm một vị mãnh tướng. Cyril không chịu nổi kéo Sầm Gia Hành đang điên cuồng chụp ảnh em gái mình, hỏi: "Ông muốn em gái thì bảo cha ông sinh thêm đứa nữa đi."

Sầm Gia Hành sâu kín nhìn hắn: "Bao nhiêu năm rồi họ cũng chỉ có mỗi mình tôi, ông còn chưa nhận ra à?"

Cyril im lặng hai giây, hỏi: "Người ta đồn trên mạng là thật à? Cha ông thắt ống dẫn tinh rồi?"

Sầm Gia Hành gật đầu, đang lựa tấm đẹp nhất để đăng lên trang cá nhân, nói: "Chứ sao nữa. Với độ nồng cháy của phụ huynh tôi, muốn em trai em gái gì đã có cả bầy rồi. Ấy, ông thấy bức này có đáng yêu hơn không?"

Cyril lập tức sấn tới: "Đăng cái này đi, tấm này cười."

Sầm Gia Hành: "Ài, em gái ông đáng yêu thật đấy."

Cyril đắc ý: "Đương nhiên rồi --- Từ từ, ông chặn cha tôi chưa đấy?!"

Sầm Gia Hành: "... Quên."

Đêm đó, chủ tịch Burton uống rượu say mèm ở Vườn Hoa Hồng. Sầm Gia Hành lén lút trở về nhìn thấy cha mình đang bực bội thu dọn ly rượu ở quầy bar, thấy cậu thì thở dài: "Lần sau nhớ chặn."

Sầm Gia Hành le lưỡi, hứa hẹn vâng ạ.

Thế giới chỉ có Xazor Burton bị tổn thương được hình thành.

*

4. Sầm Gia Hành 16 tuổi một mình du học từ Nam tới Bắc, lang thang đó đây, ròng rã một năm rưỡi không về nhà. Cho đến ngày nghỉ Lễ Tạ Ơn năm thứ hai, lương tâm không tồn tại của cậu nhóc mới hơi đau, nghĩ đến số lượng cuộc gọi video và thăm hỏi ít tới đáng thương trong một năm rưỡi qua với phụ huynh, quyết định về nhà củng cố quan hệ cha con đang bên bờ đổ vỡ.

Cậu rất lãng mạn tính làm một bất ngờ, không nói cho ai, kết quả là bị Adam chặn trước cổng nhà.

"Cậu biết đấy, bây giờ đi vào không ổn lắm." Giọng Adam vẫn máy móc cứng nhắc như trước: "Mặc dù tôi rất mừng cậu đã trở lại, nhưng nguyên soái với chủ nhân đã gần nửa tháng không gặp nhau. Tiểu biệt thắng tân hôn, chắc hẳn cậu đã từng nghe câu tục ngữ này."

Sầm Gia Hành lặng lẽ ngồi xổm trước cổng, ngửa mặt nhìn trời, bỗng nhớ ra, số lần gọi video ít tới đáng thương và những lần thăm hỏi đó đều do cậu chủ động, hai người cha của cậu căn bản không nhớ thương gì đứa con này.

6 tiếng sau, cuối cùng Sầm Gia Hành cũng được vào cửa. May mà sự mừng rỡ và quan tâm hỏi han của ba đã an ủi trái tim bị tổn thương của cậu nhóc rất nhiều, Sầm Gia Hành yên lặng nuốt vào 6 tiếng đau khổ chờ đợi, một nhà ba người vui vẻ ăn bữa tối.

Sầm Gia Hành rất thỏa mãn, sáng hôm sau dậy sớm định chuẩn bị bữa sáng tình yêu cho ba và cha.

Sáng sớm Vườn Hoa Hồng còn đang say ngủ, Sầm Gia Hành xuống lầu vẫn buồn ngủ, cậu lười biếng nằm trên ghế sô pha ngáp mấy cái, đúng lúc Heinz xuống lầu.

Alpha mặc áo choàng tắm tùy ý buộc dây, mái tóc vàng sáng chói xõa tung. Heinz mở tủ lạnh, Sầm Dao bỗng ôm lấy hắn từ đằng sau.

Omega dính người lẽo đẽo theo đuôi hắn, còn liên tục cọ mặt lên lưng chồng. Heinz cười bảo đừng nghịch, bị Sầm Dao ôm chặt hơn, chuyện kế tiếp cứ thế tự nhiên mà thành. Heinz ôm eo Sầm Dao, bế người đặt lên bàn bếp, hai người ôm hôn trong nắng sớm.

Bởi vì tối hôm qua tình thú, bây giờ hôn đương nhiên không thể dịu dàng, Sầm Dao nhẹ nhàng cởi dây buộc áo choàng của Heinz, nghiêng mặt hôn từ yết hầu lên tai Alpha, sau đó ở bên tai hắn mềm nhũn gọi ông xã.

Không khí nồng cháy tới đỉnh điểm, Heinz ôm sát Sầm Dao vào người, chuẩn bị đâm vào, đột nhiên nghe được tiếng "bịch".

Sầm Dao giật bắn mình trong lồ.ng ngực Heinz. Hai người nhìn sang --- Sầm Gia Hành vừa ngã khỏi ghế sô pha.

Không khí trở nên tĩnh lặng, mặt Sầm Dao đỏ chót, ôm Heinz trốn tránh, vùi mặt vào cổ hắn.

Heinz ôm Sầm Dao, vẫn bình thản như mọi ngày: "Sao con lại ở đây?"

Sầm Gia Hành: "..." Rõ ràng là do hai người quá chìm đắm trong thế giới riêng mà?

Trưa hôm đó, Sầm Gia Hành thu dọn hành lý, nhanh nhẹn cuốn xéo