Hôn Nhân Thất Bại

Chương 5




Sau khi biết được chân tướng sự việc, tôi lập tức kể chuyện này qua điện thoại cho cô bạn thân Thái Thái.

Thái Thái là bạn đại học của tôi, bốn năm đại học chúng tôi như hình với bóng, không rời nhau nửa bước. Cô ấy là một cô gái tính cách giống đàn ông nhưng lại rất xinh đẹp, cũng độc mồm độc miệng giống tôi. Chỉ khác nhau ở chỗ, khi tôi tức giận mới nói nói ra những lời “độc” đó, còn cái miệng độc của cô ấy, một ngày hai mươi tư tiếng đều hoạt động.

Từ nhỏ bố mẹ Thái Thái đã li dị cho nên tính cách của cô ấy rất mạng mẽ, năng lực làm việc cũng rất cao, là hình mẫu mà tôi sùng bái.

Lúc tôi kết hôn, cô ấy từ tận Vân Nam bay đến để làm phù dâu cho tôi. Nhưng từ khi tôi mang thai, có lẽ do công việc bận rộn, những lần liên lạc giữa hai chúng tôi giảm đi nhiều.

Mà lần này, nghe tin tôi bị cắm sừng, cô ấy không chút chần chừ đã từ Vân Nam xuất phát, ngày hôm sau đã đứng trước mặt tôi.

Mở cửa nhìn thấy cô ấy, nước mắt tôi đột nhiên trào ra.

Song, sau khi nghe ấy cô ấy cất tiếng nói, nước mắt lại chảy ngược trở vào.

Thái Thái nói: “ F*ck! Sao mày phát phì trông chẳng khác gì khinh khí cầu thế này?”

Tôi tức giận: “ Mày vũ nhục một người phụ nữ sắp li hôn, tâm hồn đang bị tổn thương như vậy à, sẽ gặp báo ứng đó, có biết không?”

Thái Thái mở rộng hai tay, nói: “ Đến đây, đến cô ôm cái nào, đừng sợ, có cô ở đây. Con mẹ nó, ai bắt nạt Ninh Chân nhà chúng ta, bà đây một dao thiến (san) hắn.”

“ Chữ đó đọc là shan (1), cái tội phát âm sai âm uốn lưỡi của mày trăm lần cũng không sửa được.” Tôi lập tức vui vẻ chạy đến ôm lấy Thái Thái.

Ahh, cup 36 D mềm mại thật là lợi thế để an ủi người ta mà.

Buổi tối, sau khi cho Khỉ Con uống sữa xong, tôi và Thái Thái đến cửa hàng đồ hải sản nướng đối diện ăn khuya.

Do còn phải giữ sữa cho con nên tôi không thể uống rượu, thật là mất hết cả hứng, tôi chỉ có thể ngậm ngùi mà ăn rau….

Khi ấy hai nữ hán tử chúng tôi gọi hai con trai lớn, hai con tôm hùm, mười con sò biển, mười xiên thịt dê, mười xiên thịt bò, mười xiên thịt sống, mười xiên râu mực, mười miếng xường sườn,… Tất cả đều ăn hết.

Nhìn xem, tôi bị đội nón xanh đến sái cả cổ vậy mà vẫn có thể nhớ rõ mình đã ăn những gì.

Đẳng cấp cao nhất của phàm ăn là gì, chính là như tôi đây!

Ăn mãi ăn mãi, tôi liền ợ no một cái, bỗng nhớ đến Đổng Thừa Nghiệp, lúc anh ta còn chưa thay lòng, rất thích đưa tôi đến chỗ này ăn.

Thật ra con người tôi rất dễ dỗ dành, mỗi lần tức giận, Đổng Thừa Nghiệp chỉ cần nói với tôi một câu: “ Đi! Anh đưa em đi ăn gì đó”. Là lập tức tôi liền hết giận, rảo bước theo sau anh ta đi ăn thịt.

Nhưng lần này, anh ta đã phạm phải sai lầm lớn, dù có mời tôi một bữa ăn thịnh soạn thì cũng không thể cứu chữa được những lỗi lầm ấy nữa rồi.

Quán nướng buôn bán cũng khá đắt khách, bên cạnh tôi là một đôi tình nhân, chắc là đang trong thời kỳ yêu đương nồng nhiệt nhất nên người con trai không ngừng khuyên người con gái ăn nhiều một chút. Người con gái có chút mất tự nhiên nói đủ rồi, đủ rồi.

Tôi vừa hung hăng cắn xiên thịt dê vừa lẩm bẩm trong đầu: “ Ăn đi, cô gái, bây giờ cô không ăn nhiều một chút, không biết chừng năm sau anh ta mang một cô gái khác đến đây ăn đấy.”

Sang năm, ai mà biết được chuyện gì sẽ xảy ra.

Biết được trong lòng tôi nghĩ gì, Thái Thái uống một ngụm bia lớn, nhìn tôi khinh bỉ: “ Bạn thân yêu, mày có thể có chút tiền đồ được không hả, cả ngày ngoài nghĩ đến ăn ra thì vẫn chỉ là ăn. Các nhà khoa học đã nghiên cứu ra rằng, sau khi ăn no xong, đại đa số lượng máu mỡ sẽ tích tụ trong dạ dày, khi đạt đến lượng máu trong não, sẽ trở nên đần độn. Mày một mình trở nên đần độn thì không sao, vấn đề ở đây là những người bạn học cũ đều cho rằng mày với tao là một đoàn thể nhỏ, mày như thế này sẽ hạ thấp chỉ số IQ trung bình xuống đấy. (zi)”

“ Là trung bình (zhi) (1), cảm ơn.” Tôi thở dài một tiếng.

Khinh bỉ lỗi phát âm sai của Thái Thái xong, tôi ngẩng đầu nhìn trời. Bầu trời thành phố chỉ có vầng trăng lưỡi liềm và một vài ngôi sao cô đơn. Bên tai bỗng vang lên giọng nói rất nghiêm túc của Thái Thái: “ Ninh Chân, tao biết câu nói này sẽ khiến mày tức giận, nhưng mà tao vẫn phải nói.”

Thái Thái với tôi quen biết nhau đã tám năm, trong tám năm, cô ấy chỉ dùng giọng nói nghiêm túc này nói với tôi ba câu.

“Ninh Chân, tao biết câu nói này sẽ khiến mày tức giận, nhưng mà tao vẫn phải nói. Con mẹ nó, đầu mày thật là to.”

“Ninh Chân, tao biết câu nói này sẽ khiến mày tức giận, nhưng mà tao vẫn phải nói. Con mẹ nó, chân mày thật là thô.”

“Ninh Chân, tao biết câu nói này sẽ khiến mày tức giận, nhưng mà tao vẫn phải nói. Con mẹ nó, chữ mày xấu không chịu được.”

Ba câu nói rất tàn nhẫn, tàn khốc đả kích tự tin lẫn tự tôn của tôi. Nhưng bởi đó là sự thật nên tôi không có cách nào phản bác. Chỉ có thể nửa đêm vụng trộm bóp nát toàn bộ mì ăn liền để trong phòng ngủ của Thái Thái.

Bởi vì có vết xe đổ trước đó, cho nên tôi ngồi thắng sống lưng, nhắc nhở bản thân cho dù Thái Thái có đả kích như thế nào thì cũng phải nhếch miệng cười cho qua.

Không ngờ điều cô ấy định nói lại là: “Ninh Chân, tao biết câu này sẽ khiến cho mày tức giận, nhưng mà tao vẫn phải nói. Năm ngoái, trước ngày chúng mày tổ chức đám cưới, chính là cái hôm đãi chúng tao trong phòng KTV đó, Đổng Thừa Nghiệp nhân lúc mày đi WC, mượn rượu làm càn, cố ý sàm sỡ tao.”

Nghe thế, phản ứng đầu tiên của tôi vô cùng sửng sốt, sau đó là phẫn nộ giống như nham thạch phun trào.

Tôi chỉ muốn trực tiếp ném Đổng Thừa Nghiệp lên vỉ sắt nướng.

Lần đó chỉ là lần đầu tiên Đổng Thừa Nghiệp gặp mặt Thái Thái, vậy mà hắn đã t*ng trùng lên não dám trêu trọc cả phù dâu của tôi, trêu trọc người bạn lâu năm của tôi!

Trước đêm kết hôn tôi và Đổng Thừa Nghiệp ở trong phòng KTV lớn nhất, mời bạn bè hai bên vào bên trong hát hò, Thái Thái vừa cao ráo xinh đẹp, lại còn biết trang điểm, lúc ấy trong phòng KTV, hầu như ánh mắt của tất cả đàn ông trong phòng đều tập trung trên người cô ấy.

Nhưng tôi ngàn vạn lần không ngờ tới, người dám động thủ sàm sở Thái Thái lại là chú rể Đổng Thừa Nghiệp!

Thái Thái tiếp tục nói: “ Lúc đó mày đã hơi say say, lắc la lắc lư, tao với chị dâu Dương Dung của mày đỡ mày đến WC, lúc đứng ở cửa đợi mày, bỗng dưng có người ôm lấy tao từ phía sau, gọi một tiếng “Bà xã”, cánh tay đó còn cố ý sờ mó trên ngực tao. Tao quay đầu nhìn người đàn ông đó, hóa ra lại là Đổng Thừa Nghiệp, tuy rằng hắn lảo đảo tựa như kẻ say, nhưng tao nhìn rất rõ, dáng người không giống, màu sắc quần áo không giống, kiểu tóc cũng không giống, sao có thể nhận nhầm người được! Lúc đấy anh trai nuôi Bạch Hồng Văn cũng có mặt ở đó, còn làm bộ đùa cợt mà nhắc nhở hắn: “ Hi hi hi, tiểu tử nhà ngươi chớ giả say mà sàm sỡ con gái nhà người ta nhá!” Ngày thứ hai, anh ta cướp di động của tao, nói muốn chơi trò chơi, kết quả lại trộm lấy số điện thoại của tao. Nói thật, nếu như không phải hai người đã đăng ký kết hôn, bà đây dám chém cái cánh tay của hắn ngay tại chỗ.”

Lúc này đây tôi mới nhớ đến, hôm ấy sau khi tôi đi từ WC ra, sắc mặt Thái Thái rất không tốt, mà hôm tổ chức hôn lễ cũng không nói một lời nào với Đổng Thừa Nghiệp, sau khi nghi lễ kết hôn kết thúc, Đổng Thừa Nghiệp đùa đùa cướp điện thoại của Thái Thái nói muốn chơi trò chơi, kết quả Thái Thái vô cùng tức giận giật điện thoại lại. Vốn dĩ Thái Thái nói muốn ở lại chỗ chúng tôi chơi mấy ngày, nhưng bỗng thay đổi nói có việc phải đi trước.”

Hơn nữa, sau ngày hôm ấy Thái Thái cũng dần ít liên lạc với tôi hơn.

(1)Trong tiếng Trung những từ bắt đầu bằng zh, sh khi phát âm sẽ phải cuốn lưỡi lên, còn z với s khi phát âm lưỡi để thẳng.