Hôn Nhân Tàn Khốc Với Chồng Phúc Hắc

Chương 61: Vị Trí Chủ Tịch






Tử Đằng sau khi được Minh Hải cho lời khuyên, tâm trạng của cô phấn chấn hẳn lên.

Dù sao thì mọi chuyện cũng phát triển theo chiều hướng bất lợi mà đối với người mới tiếp quản cơ nghiệp như Tử Đằng, việc gặp sự cố lớn như vậy là một đòn chí mạng.

Nhưng sau khi được chỉ điểm, trong lòng Tử Đằng trở nên nhẹ nhõm.

Và điều mà cô thấy phấn khởi là cô và Minh Hải đã hóa giải khúc mắt trước kia.

Cho dù trong lòng của cả hai vẫn còn ám ảnh về những chuyện không vui lúc trước nhưng hiện tại cho dù quá khứ như thế nào cũng đã không còn quan trọng nữa rồi.

Phùng Đức Cường hôm nay về nhà sớm hơn mọi khi.

Khi Tử Đằng về đã thấy anh nằm nghỉ trên sô pha.

"Hôm nay em đã đi đâu thế?"
Phùng đức Cường đột nhiên hỏi.

Tử Đằng đột nhiên nhớ tới cuộc gặp hôm nay nên nhất thời cô không biết phải làm sao, đành chọn cách che giấu: "À, em bàn chuyện làm ăn với đối tác một chút.

Thời gian này công ty liên tiếp gặp chuyện, em không thể ngồi yên một chỗ chờ chết đúng không?"
Phùng Đức Cường nghe vậy thì cũng không thắc mắc thêm nữa.


Anh tiếp tục nằm trên sô pha nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Tử Đằng thấy chồng mình có vẻ mệt mỏi muốn quan tâm một chút nhưng nhìn thấy anh có vẻ cần sự nghỉ ngơi nên cô cũng không nói gì chỉ đành đi tắm một chút.

Trời đã ngả về chiều, những bóng cây phong trước nhà đổ về phía ngược lại lúc ban sáng làm bóng cây như dài thêm.

Tử Đằng ngồi vào bàn ăn tối cùng Phùng Đức Cường.

Hôm nay cô cũng không có chuyện gì để nói với anh mà chỉ lẳng lặng ăn cơm.

Cả Phùng Đức Cường cũng vậy.

Không khí giữa hai người xa cách đến lạ, đến nỗi Phùng Đức Cường không chịu nối nữa liền lên tiếng: "Em hôm nay làm sao vậy? Thật khác với ngày thường."
Những lời của Phùng Đức Cường kéo cô về thực tại.

Tử Đằng như bừng tỉnh liền quay sang anh: "À, em chỉ suy nghĩ không biết tên nào lại có ý đồ hại chúng ta"
Phùng Đức Cường nghe vậy liền thở dài: "Đây cũng là chuyện nan giải bởi anh cũng không có bất cứ manh mối nào.

Kẻ đó cứ như một con rắn lặng lẽ trong bóng đêm chờ cơ hội để tấn công người khác vậy"
"Chuyện này có lẽ chúng ta vẫn cần một thời gian nữa để điều tra rõ ngọn ngành"
Tử Đằng gật gù đồng tình.

Sau bữa ăn có phần thịnh soạn, Tử Đằng và Phùng Đức Cường tạm gác công việc khó nhọc đang đeo bám sang một bên mà chuyên tâm đi ngủ.

Đã mấy ngày rồi họ không gần gũi nhau.

Phùng Đức Cường đột nhiên có hứng nhưng Tử Đằng ngay lập tức ngăn anh lại.

"Hôm nay em rất mệt"
Nói rồi cô quay lưng về phía anh trùm chăn ngủ.

Phùng Đức Cường có hơi hụt hẫng, tuy nhiên anh cũng chẳng nói gì chỉ lẳng lặng nằm xuống.

Tuy vậy nhưng Tử Đằng vẫn chưa ngủ được.

Cô cứ nghĩ mãi về những câu nói hôm nay của Minh Hải.

Nếu như thật sự cô và Phùng Đức Cường có tình cờ đắc tội với ai mà không biết, có lễ hung thủ là một phạm vi rất rộng vì ai cũng có thể làm được chuyện đó.

Sáng hôm sau, Tử Đằng thức dậy trong cảm giác mệt mỏi đang bủa vây.

Phùng Đức Cường thấy vậy liền lo lắng hỏi: "Em làm sao vậy? Có cần đi bác sĩ không?"
Tử Đằng xua tay nói: "Không cần đâu.

Hôm nay em muốn đến công ty thử xem sao.


Dù sao đi nữa thì chuyện này cũng cần phải giải quyết ổn thỏa"
Phùng Đức Cường gật đầu cũng không hỏi gì thêm, anh chỉ dặn cho tài xế đích thân chở Tử Đằng đến công ty.

Sau đó anh cũng thay quần áo đi xử lý công việc riêng của mình.

Khi vừa bước ra khỏi thang máy thì đã nghe những nhân viên trong phòng họp liên tục bàn tán.

"Cô ta đúng là xúi quẩy, vừa đến đảm nhận vị trí chủ tịch công ty đã liên tiếp gặp chuyện.

Lần này xem ai còn bênh vực cô ta nữa"
Một nữ nhân viên nói.

Dường Yên Nhi bên cạnh châm dầu vô lửa: "Hay là chúng ta họp cổ đông phế truất vị trí chủ tịch của cô ta đi.

Tôi nghĩ chuyện này phải tiến hành ngay.

Sau đó bảo cảnh sát đến điều tra cô ta.

Tôi không tin chuyện này chỉ là tình cờ.

Là cô ta có tâm địa độc ác muốn hại người sau đó đổ thừa cho kẻ khác làm"
Cô ta vừa dứt lời, cánh cửa phòng họp lớn đột nhiên mở ra.

Tử Đằng xuất hiện với chiếc váy tím xẻ lưng trên người, theo sau cô là trợ lý Thanh Tuyền.

Những bộ mặt lúc nãy đã nói xấu cô bỗng nhiên biến sắc.

Chỉ có duy nhất là Đường Yên Nhi vẫn giữ vững thái độ như lúc nãy.

"Sao vậy? Sao lại im lặng rồi? Lúc nãy mọi người vẫn nói chuyện hăng say lắm mà"
Tử Đằng nói với giọng điệu thản nhiên.

Dường Yên Nhi không chào Tử Đằng mà lại thản nhiên ngồi đó với vẻ mặt hống hách: "Tôi nói vị trí chủ tịch này cô không đảm đương nổi, bây giờ cũng phải nên thay cho người khác rồi.

Chuyện ở buổi triển lãm đã âm ï như vậy.

Công ty chúng ta đã không còn uy tín nữa, thiết nghĩ cũng nên giao lại cho người khác đi là vừa"
Tử Đằng liếc mắt nhìn khắp một lượt những người có mặt ở đây.

Ai nấy đều có vẻ mặt lấm lét, có người còn giương đôi mắt lên lườm cô: "Vậy cô thử nói xem, nên giao lại cho ai? Cô à? Ở đây liệu có ai có đủ tài chính để trở thành cổ đông lớn nhất của Hoa thị không? Nếu có xin mời bước ra đây.

Tử Đằng tôi sẽ dâng hai tay chiếc ghế chủ tịch này cho người đó"
Những lời đanh thép như vậy làm cả phòng họp bỗng chốc im lặng.


Đường Yên Nhi thì cứng họng không nói nên lời.

Tử Đằng không thèm nhiều lời với cô ta chỉ quay sang trợ lý cùng những nhân viên khác bàn kế hoạch sắp tới để vực dậy công ty.

"Mọi người, đây là bảng kế hoạch chỉ tiết chúng ta cần làm trong thời gian này, kèm theo đó là hồ sơ điều tra của cảnh sát về việc trúng độc của các nhân viên bảo vệ ấy.

Kết quả cho thấy có người đã lẻn vào sáng hôm đó để bỏ thuốc độc vào những chiếc bình này.

Mặc khác chuyện này dù sao cũng đã phát hiện kịp thời, những nhân viên đó đã được cứu sống.

Tuy rằng camera thu được có người lạ có hành tung đáng nghi nhưng đến giờ vẫn chưa bắt được hắn.

Tôi đã được sự cho phép của phía cảnh sát là sẽ đem kết quả điều tra hiện tại này tiết lộ với truyên thông và báo chí.

Dự định của tôi là ngày mai sẽ tổ chức họp báo."
Tử Đằng nói say sưa khiến những cổ đông khác có mặt tại đó liên gật đầu tán thành.

Còn Đường Yên Nhi thì tức không nói nên lời.

"Nhưng mà cuộc họp báo này cũng đầy rẫy nguy cơ.

Nếu như những kẻ đó lại xuất hiện phá rối sợ rằng sẽ không thuận lợi như mong muốn"
Một cổ đông lên tiếng.

Tử Đằng khoanh tay nói: "Tôi đã dự liệu trước tình huống này rồi, vậy nên cuộc họp báo ngày mai sẽ có đông đảo lực lượng cảnh sát đến để hỗ trợ chúng ta cùng với hệ thống camera quan sát an ninh.

Nếu như kẻ đó vẫn xuất hiện, vừa hay có thể tóm cổ hẳn ta"
Những lời nói của Tử Đằng vô cùng cương quyết và mạnh mẽ như muốn nói rằng cô là người xứng đáng cho vị trí chủ tịch này.

Và cô quyết sẽ tìm cho ra bằng được kẻ đã đứng sau để hại cô và Phùng Đức Cường.

Thật ra viễn cảnh ngày hôm sau cũng đã lường trước rất nhiều tình huống.

Chỉ là trước mắt là tung tin ra ngoài để gây sự chú ý cho dư luận.

Sau đó mới tiện bề hành động, kế hoạch này sẽ không đơn giản như bề ngoài của nó..