Hôn Nhân Tàn Khốc Với Chồng Phúc Hắc

Chương 1: Hai Bông Hoa Khoe Sắc






"Là hai đóa hoa xinh đẹp nhất thành phố sao?"- Giọng nói trầm ấm lạnh lùng vang lên khô khốc.

Trên tầng cao nhất của tòa cao ốc Trung Nam, một người đàn ông thần bí, tay cầm ly rượu vang đỏ lắc lư.

Kẻ bên cạnh đoán chừng như là nhân viên thân cận.

"Vâng, nghe nói nhan sắc của hai vị tiểu thư đó có một không hai.

Ngài chủ tịch không đi sẽ vô cùng đáng tiếc, đặc biệt là cô em gái nghe nói trông như tiên nữ ấy"
Người đàn ông lịch lãm mặc bộ vest đen, đi giày bốt cao nhẹ nhàng đặt ly rượu lên bản.


"Thôi được, bữa tiệc lớn như vậy lẽ nào lại không đi.

Chỉ có điều thân phận của tôi sẽ phải bảo mật một chút"
Thành phố Long Điền về đêm khung cảnh vô cùng lung linh với những ánh đèn màu thắp sáng khắp ngõ ngách của những khu dân cư.

Trong trung tâm thành phố, có một khu phố đặc biệt gọi là phố Ngọc Lộ.

Sở dĩ nó đặc biệt vì tại nơi đây tập trung những nhà tài phiệt giàu có sống ở đây, giống như phố Wall streets ở Hoa Kỳ vậy.

Một trong những tòa nhà của những chủ tư sản giàu đó bậc nhất không thể không kế đến tòa nhà của nhà họ Hoa.

Ngôi nhà của họ cứ như một tòa lâu đài nguy nga vậy.

Hôm nay, trên dưới Hoa Thị đều tấp nập bận rộn không ngừng.

Có rất nhiều giới thượng lưu và người nổi tiếng tập hợp về đây.

"Kính thưa quý vị, hoan nghênh các vị đến buổi lễ mừng thọ 60 tuổi của tôi.

Ngày hôm nay, chúng ta cùng nhau uống sảng khoái có được không?"
- Hoa Quân Tử đứng giữa sân khấu xa hoa của buổi tiệc nâng ly rượu lên mời tất cả quan khách.


Một tràng pháo tay nồng nhiệt vang lên.

Sau đó là nghi thức xã giao đầy trang trọng.

Mọi người bên dưới đều nhất tê nâng ly hưởng ứng rất nhiệt tình.

"Mời Hoa lão gia"
- Tiếng ai đó mời rượu.

"Mời...!
Đang mải mê ngắm nhìn trong gương, bỗng nhiên Hoa Tuyết Mai sực nhớ ra chuyện gì đó liền nói.

"Không biết hôm nay anh Hải, vị hôn phu của chị ấy có đến không?"
Hoa Tử Đằng vẫn mải mê tô son có vẻ không quan tâm đến.

"Ai mà biết được chứ.

Có đến hay không lát nữa sẽ biết thôi.

Dù anh ấy có đến hay không thì nhiệm vụ của chúng ta vẫn phải ra đó tiếp khách.

Sao em lại có vẻ quan tâm chuyện này như vậy?"Nghe Hoa Tử Đằng hỏi lại nhất thời Hoa Tuyết Mai cảm thấy lúng túng.


"À, em chỉ buộc miệng hỏi vậy thôi"
Cô vừa nói xong, cánh cửa phòng trang điểm đột nhiên mở toang làm cả hai giật thót mình.

"Thưa hai vị tiểu thư, lão gia cho gọi hai cô xuống lầu tiếp khách"
- An Nguy, cô giúp việc trẻ cung kính nói.

Hoa Tử Đằng nghe vậy bàn tay cô liền ngừng lại.

"Được rồi, chúng tôi sẽ ra ngay"
"Thưa tiểu thư, không biết tôi có thể giúp gì được chăng?"
- An Nguy rụt rè nói.

Hoa Tử Đằng lắc đầu sau đó lại chợt nhìn về phía Hoa Tuyết Mai.

"Cô đi theo nâng váy cho em ấy đi.

Váy của em ấy rất dài có thể sẽ bị vấp ngã".