Hôn Nhân Ngọt Ngào Ông Xã Siêu Cấp Cưng Chiều

Chương 242






Tất cả mọi người trong nhà chú ý, đều ở trong bụng cô.

Vu Tịch vỗ bụng: “Oa, em đây chính là mẹ của tiểu bảo bối sao…Thật là.


Cô cảm giác mình cười quá đắc ý, ngẩng đầu lên, nói: “ em có phải là người có quá nhiều thế lực không, ha ha ha ha.


“em còn biết a, tham tiền.



Cố Lâm Hàn trừng mắt nhìn cô một cái,
Người phụ nữ này, một cái phòng ở nghĩ thành như vậy, cũng không có nghĩ tới, cô có anh thì cũng là đã có rất nhiều tiền rồi đi.

Vu Tịch nói: “Em đây không phải là chưa từng có tiền sao, lại không phải là giống anh giống nhau, từ nhỏ đã nhìn thấy nhiều tiền như vậy, tiền trong tài khoản của em còn chưa nhiều hơn 50 triệu bao giờ.


Thời điểm tốt nhất cô sống ở nước ngoài, cũng chưa từng có nhiều tiền như vậy.

Cố Lâm Hàn nhìn cô 50 triệu chưa từng có qua?
Vu Tịch nói: “Như thế nói, gả cho anh, em đúng là đã kiếm được rồi há há há.


Cố Lâm Hàn lại là không được nhịn muốn cười.

Tuy rằng cô biểu hiện tham tiền.

Nhưng mà anh lại cảm thấy cô không quá khó nhìn.

Cũng không có cảm giác không thích.

Cố Lâm Hàn mang theo cô tới phía trước phòng ở, phòng ở này chính là Thư Nhã tìm cho bon ho.


Vu Tịch nhìn nhìn, phát hiện phòng ở rất lớn, so với nơi ở hiện tại của cố Lâm Hàn còn lớn hơn rất nhiều.

Nhưng mà còn chưa có trang trí cho nên nhìn có vẻ rộng hơn rất nhiều.

Vu Tịch nói: “Oa, lớn như vậy.

.

ở như
thế nào đây.


Cố Lâm Hàn mang theo cô đi vào.

Phía sau, đi theo chính là người quản lý bất động sản của cố gia mang đến, chuyên môn phụ trách chính là hỗ trợ thủ tục mua phòng ở.

“Hai vị, phòng ở này trên dưới tổng cộng 500 mét, sân còn có 300 mét.


“Thật lớn a…” Vu Tịch cảm thán.


Này hết bao nhiêu tiền a…
Cảm giác không chỉ là mấy tỷ a.

Cố Lâm Hàn nói: “Làm sao lại không có biện pháp ở, lầu một có thể làm phòng tiếp khách, lầu hai làm phòng ngủ, phía sau ta
vẫn luôn muốn làm cái phòng tập thể thao, cái phòng ở kia quá nhỏ nên không làm, hơn nữa, còn phải có phòng của em bé nữa.


Vu Tịch nói: “Đúng a, bảo bối của cố gia, đương nhiên không thể kém được, oa ở đây có thể làm thành nơi vui chơi nữa.


Cô chỉ vào trong phòng một cái thang lầu, đất phía dưới có một khoảng trống rất lớn: “Có thể lợi dụng chỗ đó làm chỗ vui chơi a, khi em còn nhỏ, vẫn luôn mơ ước có 1 chỗ như vậy để bày nhiều đồ chơi, để chơi trò bán đồ hàng nữa….


Cố Lâm Hàn nhìn cô.

.