“Ha, đó là, cô cùng Vu Tịch hai cô rất.
”
Lôi Đình còn muốn nói, nhìn ánh mắt cố Tân Tân căm tức nhìn anh, như muốn ăn thịt người vậy, chạy nhanh cười cười: “Lái xe đây, lái xe đây.
.
”
Ngày hôm sau.
Trong nhà gọi điện thoại tới nói, nếu bên kia chuẩn bị tốt rồi, thì bảo Vu Tịch đi xem nhà ở, xem nhà ở xong thì về nhà ăn bữa cơm, để cho Vu Tịch cùng mọi người trong già đình biết mặt nhau.
Vu Tịch đối với vấn đề phòng ở, còn chưa có hiểu rõ lắm.
Cố Lâm Hàn mang theo cô, trước lái xe đi xem phòng ở.
Vu Tịch hỏi Cố Lâm Hàn: “Phòng ở là ở đâu vậy, ở gần đây hả anh?”
“Đúng vậy, ở tiểu khu này.
”
cố Lâm Hàn nói: “Không biết, là mẹ anh đi xem.
”
“Kia, anh có phòng ở rồi mà, sao còn đặc biệt tìm thêm cái phòng nữa làm gì.
”
Cố Lâm Hàn nói: “Mẹ anh không phải nói là, cái phòng này sẽ đứng tên hai đứa mình à.
”
Vu Tịch lập tức chớp chớp mắt: “ Chính là nói phòng ở sẽ viết tên của anh và tên của
em….
.
Kia không phải thành phòng ở của
em à?”
“Đúng vậy.
”
Vu Tịch nói thẳng: “Oa.
.
vậy ta chẳng
phải sẽ lật tức biến thành tiểu phú bà à.
”
Cố Lâm Hàn nhìn cô, ánh mắt của cô như ngôi sao vậy, sáng rực lên như là vừa mới phát hiện ra được cái gì đó động trời vậy.
Cố Lâm Hàn không khỏi nở nụ cười.
“Não em phản ứng quá chậm rồi đó, bây
giờ em mới biết à?”
“Ha, thật vậy à, thật vậy à? Em sẽ thành tiểu phú bà? Ai ui, em còn chưa có làm gì đã thành tiểu phú bà rồi ?Ha ha ha ha ha?”
Cố Lâm Hàn bị tiếng cười đắc ý này của cô, làm thua rồi.
Lắc lắc đầu, anh nghĩ cô gái này.
“em cũng không nghĩ là em bây giờ đang mang thai đứa trẻ của cố gia, em bây giờ đã là người có tiền rồi, sao bây giờ mới phản ứng lại đây.
”
Vu Tịch nghĩ, đúng a.
Cô đang mang thai, chính là cháu của cố gia mà.
Cô nói: “Oa, em có phải là đang mang thai đứa cháu đính tôn của cố gia.
”
“Đúng vậy, bằng không trong nhà làm sao lại coi trọng như vậy.
” cố Lâm Hàn gõ xuống đầu cô: “Em chờ xem, về sau có em Chiu.
”
Có em chịu?’
“Đúng vậy, em sẽ chịu sự chú ý quá độ, em sẽ sợ hãi.
”.