Hôn Nhân Ngọt Ngào Ông Xã Siêu Cấp Cưng Chiều

Chương 216






Lại nhìn sang Tô Hành vẫn đang nói nhảm ử bên cạnh, ông ta trực tiếp nói: “Bà, bà nhìn lại bà xem đã gây ra chuyện gì kìa!”
Đều trách nhà họ không có hiểu biết mới dám nói nhà họ cố là trai bao.

Tô Hành đối mặt với ông ta thì bị mắng cho một câu, trong chốc lát sắc mặt tối sầm đi.

“Sao…sao ông lại nói tôi.


“Nói gì mà trai bao, thật khó chịu, bà làm rõ giùm người ta là người như thế nào, người ta không có lại nói xằng nói bậy.



Không lẽ không phải là trai bao?
Tô Hành đang do dự.

Vu Tân Nông lẩm bẩm: “Có lẽ đã đắc tội người ta rồi.


Tô Hành lại cảm thấy không có vấn đề gì.

“Sao lại đắc tội người ta chứ, chính là gia đình ổn, vậy, vậy nên cưới con gái chúng ta chứ, nếu không cũng nên cung cấp cho gia đình chúng ta, phải ở đây chịu chút thiệt thòi như vậy có gì không đúng chứ, không lẽ cậu ta còn có thể làm gì tôi sao, không được…để nhà Kinh Luân ra mặt đi làm hòa, nhà bọn họ ít nhiều gì cũng sẽ nể mặt nhà họ Tả đi.


Lại nói, nhà bọn họ còn có thể tốt hơn nhà họ Tả sao.

Vu Điềm đứng bên cạnh cảm thấy mặt mũi không biết để ở chỗ nào nữa rồi, đặc biệt là khi nghe thấy tên của Tả Kinh Luân, lại cảm thấy trên mặt ngày càng nóng lên.

Vu Tân Nông đã bị người vợ không có kiến thức, không có văn hóa này chọc cho tức chết rồi.

“Nhà họ Cố cho ai thể diện, thật là, hừ.



Nói xong Vu Tân Nông vội vàng đi vào cửa nghĩ cách rồi.

Tô Hành bị mắng đứng đực ra đỏ sắc mặt không tốt lắm.

“Làm sao, nó là con gái tôi, tôi bảo kết hôn là kết hôn, bảo không hết hôn thì không được kết hôn, tôi nói mấy câu cũng không được, cậu ta đến nhà chúng ta hỏi cưới con gái, lại còn muốn tôi nói vài lời tốt đẹp với cậu ta.


Vu Điềm ở bên cạnh vội vàng nói: “Mẹ, mẹ đừng giận nữa, như vậy ba sẽ càng giận thêm, đối với chúng ta cũng không tốt gì.


Ánh mắt Tô Hành chớp chớp, nghĩ cũng đúng.

Bà ta nhìn Vu Điềm nói: “Nhà bọn họ thật sự rất lợi hại sao?”
Vu Điềm cũng không biết phải nói như thế nào.

Nói ở đó: “Đường nhà bọn họ đi với đường nhà Kinh Luân đi không cùng một con đường, con cũng không biết, nhà nào lợi hại nhà nào không lợi hại.


“Không cùng một con đường có ý gì?”
“Chính là…nhà Kinh Luân từ khi bắt đầu đã kinh doanh chân chính, nghe nói, nhà họ Cố…từ lúc bắt đầu đã làm những chuyện không dám nhìn mặt người khác, chính là bây giờ, nhà bọn họ ở thành phố A vẫn còn một số sòng bạc đang mở…”

Nói như vậy Tô Hành cũng xem như hiểu được một chút.

“Ồ, dùng cách nói của chúng ta ngày trước thì bọn họ chính là Lao Thiên Môn, hừ, mẹ nói mà, người một nhà, nhìn cũng không thấy có vẻ gì tốt lành, Vu Tịch này chỉ biết chọc phải loại người như vậy, mẹ đã biết nỏ có thể tìm được loại người tốt gì chứ, bây giờ hay rồi, rắn chuột một ổ.


Vu Điềm nói: “Nhưng nhà họ thật sự rất có tiền, vẫn chưa gặp mặt lại gây ra mâu thuẫn lớn như vậy, để chị con gả qua đó, sau này không chắc sẽ phát sinh ra thêm chuyện gì nữa, đã có ý kiến rồi, sau này thân thích gặp mặt nhau làm gì có thể chủ động chứ, chí ít cũng nên cho mẹ chút sắc mặt đi…”
Sắc mặt Tô Hành thay đổi.

Bà ta gả một đứa con gái đi, không lẽ còn muốn bà ta sau này phải nói chuyện nhỏ nhẹ?
Hừ, con gái của bà ta, bà ta nói là được, bà ta muốn xem xem nhà bọn họ dám cho bà ta sắc mặt gì.

Tô Hành nghĩ hôn sự này không thể thành được, nếu không sau này bà ta phải xách dép cho Vu Tịch hay sao?
Mà ngay lúc này, Vu Tân Nông đi ra ngoài nhìn hai mẹ con bọn họ nói: “Tốt rồi, ngày mai bà chuẩn bị lễ vật cùng tôi đi đến nhà họ cố.


Tô Hành kêu lên: “Cái gì? Bảo tôi đi đến nhà họ Cố…”.